Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tàn tàn

Cả hai nằm trên chiếc giường cũ kĩ, bóng tối của căn phòng thì nhấn chìm dáng hình nhau, mịt mù không chút ánh sáng. Naib nghiêng mình, ánh mắt mệt nhoài ấy chăm chăm vào tay tình nhân. Thế rồi giữa cái bóng đêm thăm thẳm phản chiếu vào đôi đồng tử xám xịt kia, tia lửa nhỏ bé từ chiếc bật lửa cạn cồn bắt đầu nhen nhóm lên những tia sáng lấp lánh, nhanh chóng soi rọi sâu trong con mắt gã lính thuê khi ấy, rồi vụt tắt.

Chốn màn đêm tăm tối mờ mịt đã nuốt chửng lấy ngọn lửa chập chờn nọ, chỉ còn dư âm từ điếu thuốc cháy âm ỉ tồn đọng trên đôi môi kẻ đào vàng đang nứt nẻ. Rằng Subedar vươn tay, gã nhanh nhẹn lấy đi điếu thuốc đó trước vẻ lơ đễnh của Campbell, nhếch mép:

"Mùi vị của thứ này còn thơm ngon hơn cả tao ư?"

"Nào có," và Norton Campbell ôm lấy eo tình nhân, ý cười hằn trên khóe mắt hắn in đậm lên mảng bỏng xấu xí đầy ranh mãnh. Như để thỏa mãn đối phương, kẻ đào vàng khẽ hôn gã cựu lính dẫu khói thuốc mờ ảo vẫn đang vương vấn quanh đôi môi hai người; dư âm còn lại chỉ là vị cay nồng xộc thẳng vào khứu giác Naib, khiến sống mũi gã lính thuê tê rần.

"Hương vị của nó say nồng như anh vậy." Sau lời nói rẻ mạt là cảm giác thô ráp từ bàn tay trạm trổ bỏng sẹo, trượt dần xuống vùng bụng Subedar. Dù chẳng bao giờ Norton nhận ra sở thích của bản thân, nhưng thói quen mân mê những vết sẹo lồi chém ngang rốn Naib Subedar, lại khiến hắn bất giác cảm thấy thoải mái kỳ lạ.

"Ấu trĩ." Câu trả lời đầy xu nịnh của hắn chợt làm gã cựu lính bật cười. Naib Subedar đặt điếu thuốc lên môi, nhấm nháp hương vị béo ngậy ve vãn đầu lưỡi; nhưng thuốc lá chẳng thể khiến gã say mê, chẳng bao giờ khiến gã đam mê như đang nghiện phải một cái hôn ngấu nghiến với tay tình nhân đốn mạt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro