Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

One Short

Tiếng cốc chén va vào nhau đan xen với âm thanh reo hò của đoàn người ngồi giữa nhà hàng. Ai nấy đều say sưa, mặt đỏ hây hây, trên trán còn vương giọt mồ hôi thầm nhỏ xuống. Riêng chỉ có Norton Campbell sắc mặt không đổi, vẫn cứ ung dung nhấp rượu Vodka hết lần này đến lần khác, cẩn thận cảm nhận vị đắng quện với mùi cay nồng thấm xuống cổ họng bỏng rát.

Ánh mắt cậu ta hờ hững, như có như không quét một lượt cơ thể cân đối của vị nhiếp ảnh gia ngồi trong góc bàn tiệc.

Hôm nay là ngày hãng phim của cậu ăn mừng doanh thu cuối năm.

Joseph bấy giờ cũng ngà ngà say, khuôn mặt đỏ ửng sớm bị vài lọn tóc mái ngả bạc che đi vài phần. Trước mắt anh giờ chỉ còn một mảng mờ ảo, mọi thứ dần trở nên nhạt nhoà, không rõ hình dạng. Dạ dày anh có chút cồn cào, cổ họng khô nóng đối nghịch với thời tiết lạnh lẽo vào tháng mười hai nước Pháp.

Mặc cho cơn say từ từ thấm vào da thịt non mềm, Joseph cứ thế thản nhiên thưởng thức món lẩu phô mai béo ngậy còn đượm hơi nóng, tiện ăn kèm với chút khoai tây luộc, vài lát thịt xông khói và mấy trái dưa leo con. Thêm một chút rượu vang đưa đẩy khẩu vị, độc đáo đến quên đường về.

Norton tự hỏi, liệu cái Hương vị Merlot say nồng kia đang quyến rũ kéo chàng thợ chụp ảnh đến với chân trời xúc giác mềm mại như nhung lựa, như quả anh đào chín rục căng mọng hay lại là cái thanh thuần xuất phát từ thảo mộc và cỏ hương? Dù là gì đi nữa, thì hẳn nó đã thành công mê hoặc Joseph rồi, đến mức làm anh buông bỏ hàng giáp phòng thủ kiên cố mà chẳng để ý cậu đã ngồi cạnh từ lúc nào.

Cố tình sát vào gần chàng thơ đời mình, Norton hồi hộp đến mức không khí trong phổi cậu đông lại, nặng trịch đè nén lên sâu trái tim đập từng nhịp gào mãnh liệt. Ngón tay cậu trai trẻ mạnh dạn tiến dần dần về bàn tay anh, hai mắt đỏ lên, mặt làm ra vẻ không có chuyện gì xảy ra.

Joseph biết cậu muốn nắm tay mình. Người đàn ông vẽ lên nụ cười im lặng kín đáo. Anh muốn ngắm nhìn thật nhiều khung bậc cảm xúc của Norton hơn nữa, kể cả những nỗi đau dơ bẩn lẫn niềm vui méo mó kéo dọc theo vết sẹo xấu xí trên mặt.

"Này, Joseph, anh biết rồi đấy, mùa đông nước mình không khắc nghiệt đến mức căm căm. Mùa đông nơi đây qua nhanh hơn các quốc gia khác, nhỉ? Vào đầu tháng ba là các con đường đã được trải sẵn chiếc áo mùa xuân rồi, cỏ vừa xanh tốt lại có hoa đua nhau trổ bông."

"Vậy ý cậu đây là sao? Muốn rủ tôi đi ngắm hoa à?" Joseph hỏi, hơi thăm dò cậu diễn viên .

"L-Làm gì có chuyện đó. Tôi chỉ muốn hỏi liệu anh có thể chụp một bộ ảnh khiêu dâm lấy bối cảnh mùa xuân nước Pháp không thôi. Tuyệt không có ý nghĩ đó với anh đâu!" Norton vội vàng phủ nhận để rồi lại thấy hối hận. Trời ạ, rõ ràng là muốn mời người ta đi chơi, vậy mà lại thành thế này là sao? Joseph sẽ nghĩ cậu đang đùa bỡn anh ấy mất.

Joseph khẽ ho hai tiếng để át đi tiếng cười khó nén của bản thân. Rõ ràng cậu ta thích anh, vậy mà không chịu nói ra, có lẽ vì ngại anh chê cậu vì vết sẹo trên mặt. Joseph tự hỏi phải làm thế nào để cậu chịu thổ lộ tình cảm của mình đây.

Bỗng có hai người kì lạ mặc vest đen bóng bẩy tiến về chỗ họ, trên tay mang theo rượu vang sóng sánh trong chiếc ly lấp lánh dưới ánh đèn. Joseph liếc mắt, con ngươi xanh biếc chăm chú nhìn vào thứ nước đỏ gợi cảm kia.

"Chào Joseph, nghe danh anh đã lâu, hôm nay mới có dịp được diện kiến. Xin tự giới thiệu, tôi là đạo diễn của hãng phim người lớn Belle, còn vị đang đứng cạnh tôi là diễn viên cốt cán của hãng."

"Ồ, là hãng phim nổi tiếng đó sao? Thật ngại quá, để mấy vị phải chứng kiến tôi trong trạng thái say mèm rồi."

Joseph trả lời, miệng nở một nụ cười hớn hở như đứa trẻ con được quà.

Norton biết anh vẫn chưa hoàn toàn say, có thể chỉ mới ngấm rượu thôi, chứ thần trí hãy còn tỉnh táo, chỉ là tay chân đã bắt đầu không điều chỉnh linh hoạt được.

"Nói đi, hai người cần gì ở thợ chụp ảnh của tôi?" Cậu diễn viên Gv không thèm nể nang, giọng điệu cố tình nhấn mạnh vào chữ "của tôi" đầy sức chiếm hữu mãnh liệt.

Vị đạo diễn nhăn mày khó chịu, giữa hai hàng lông mày nheo lại đủ sức để kẹp nát một con kiến. Gã cố tình lờ đi sự tồn tại của Norton, bàn tay vội vã giơ ra nắm chặt lấy tay Joseph đỏ hồng.

" Chúng tôi rất ngưỡng mộ tài năng của anh, rất mong có thể hợp tác với anh một ngày nào đó không xa. Tôi lấy danh nghĩa của mình ra xin thề số tiền lương trả cho anh không hề ít hơn nơi anh đang làm."

Bàn tay bất ngờ bị túm lấy, Joseph hơi giật mình, đoạn cũng cười trừ đáp lời người đạo diễn hùng hổ.

"Tôi nghĩ là không được rồi. Hiện giờ tôi rất bằng lòng với số tiền thưởng hãng phim này cho tôi, tôi cũng chưa nghĩ sẽ làm cho chỗ khác. Xin lỗi hai người nhiều."

Trong thoáng chốc, Norton thấy hàm răng tên đạo diễn khẽ nghiến. Cậu sốt ruột nhìn bàn tay gã vẫn khư khư nắm lấy tay anh, như thể không quyến luyến không nỡ buông.

"Ê, anh ta từ chối rồi ông còn nắm tay người ta làm gì nữa? Định tán trai ở đây à?" Cậu cố tình nói to.

Gã đạo diễn xấu hổ thả tay Joseph. Tên diễn viên đi cùng gã áy náy xin lỗi Joseph, tiện đẩy ly vang đỏ về phía anh ngồi.

"Thưa ngài Joseph, đây là loại rượu Pinot Noir chính tay ngài đạo diễn mang đến từ quê nhà. Tôi xin kính ngài một ly, coi như đánh dấu kỉ niệm lần đầu tiên gặp nhau."

Sợ chỉ cần dây dưa vài giây nữa là Norton sẽ thành người đầu tiên khơi mào cuộc gây gổ trong nhà hàng, Joseph cũng vội vàng cầm ly rượu lên uống cạn, cốt để đuổi khéo hai người nọ.

Giây phút giọt rượu cuối cùng chảy xuống phế quản chàng nhiếp ảnh, gã đạo diễn trao cho tên diễn viên một ánh mắt dâm tà sắc lẹm.

-    - - - - - - - - - - - - -

Hất vốc nước lên mặt hòng giải toả cơn khô nóng truyền thẳng xuống bên dưới, Joseph thầm nguyền rủa mình không cảnh giác. Từng đợt ngứa ngáy giống hàng ngàn con kiến đua nhau bò lên người anh, biến cơ thể anh trở nên mềm nhũn vô lực. Hơi thở Joseph càng ngày càng trở nên nặng nề. Lần đầu tiên anh thở dốc nhiều như vậy, còn nhiều hơn lúc chạy việt dã cho giải thi cấp quốc gia.

Bên dưới dần dần cương lên, lại bị quần bò bó chặt lại mà cảm thấy đau đớn vô cùng. Lớp vải thô cứng đè lên quần lót mềm mại liên tục cạ vào phần dưới, tuy đem lại khoái cảm nho nhỏ nhưng cũng là con dao hai lưỡi, vừa an ủi dương vật chống vắng lại khiến nó thêm khó chịu.

Hai tay Joseph chống lên bồn rửa tay, mắt mờ đi, đục ngầu. Khuôn mặt anh phớt hồng sẵn vì men rượu, nay lại bị thứ thuốc quỷ quái kia chọc cho đỏ au.

Trông dâm mị chẳng khác gì bọn diễn viên GV anh hay chụp.

Cuống họng khẽ gầm một tiếng rồi lại hốt hoảng nuốt vào tiếng rên rỉ. Thái dương Joseph nổi gân, không biết anh có thể lết về nhà được không nữa. Ngần ấy năm làm trong ngành khiêu dâm, anh không ngây thơ đến độ không biết mình đã uống phải thứ gì. Nhưng liều lượng của nó như nào, nồng độ ra sao, tác dụng bao lâu thì chàng nhiếp ảnh cũng không rõ. Có những loại thuốc chỉ cần tuốt súng vài lần sẽ đỡ, nhưng cũng có những loại chỉ dành riêng cho bottom, không đâm vào thì chẳng tài nào giải phóng nổi.

Cuối cùng, Joseph quyết định sẽ chuồn về khách sạn gần đây, rồi gọi một chàng trai bao sạch sẽ nào đó. Ban nãy bất ngờ rơi vào trạng thái khô nóng khi còn đang ngồi trên bàn tiệc nên anh đã xin phép đi vệ sinh, giờ chỉ cần gọi điện bảo đoàn làm phim là thấy mệt nên về sớm là được. Thấy yên tâm về quyết định của mình, người thợ chụp ảnh hối hả bước ra khỏi cửa nhà hàng để tiến về chiếc xe màu xanh của mình.

Nhưng cửa xe vừa mở ra, Joseph lập tức bị một bàn tay cầm khăn mùi xoa bị chặt miệng. Tâm trí của anh trở nên hỗn loạn, móng tay vô lực cào cấu kẻ chủ mưu ở đằng sau. Mắt anh đỏ lên, vài câu ú ớ kẹt lại trong cổ họng, đem hy vọng của anh triệt để nuốt xuống đáy bụng.

Hai chân Joseph mới ban nãy còn giãy dụa giờ giũ xuống giống búp bê vô hồn. Trước khi bất tỉnh, anh loáng thoáng trông thấy khuôn mặt của tay đạo diễn và tên diễn viên đểu cáng kia.

Khốn kiếp...

-    - - - - - - - -

Ánh trăng mát lạnh trải dài trên khung cửa sổ, chạy dọc theo từng viên gạch mốc meo, rồi nhẹ nhàng đáp trên cơ thể Joseph trần trụi.

Gió ngoài kia gào thét, liên tục đập vào cửa kính, cào lên vách tường đổ nát. Vài hạt bụi trên trần nhà lỗ chỗ vết mốc rơi xuống tấm thảm Joseph đang nằm. Nói đang nằm nhưng thực ra là bị trói chặt, cổ tay mỏi nhừ bị vặn ra đằng sau, đùi non mềm mại bị băng dính gắn chặt với cổ chân.

Trên người chàng nhiếp ảnh gia không có bất kì mảnh vải nào che thân, kể cả chiếc quần lót mỏng cũng bị lột sạch sẽ.

Từng cơn gió heo heo lạnh thổi vào nhà hoang, đua nhau nhảy múa trên cơ thể trắng ngần. Joseph mơ mảng tỉnh lại trong cái lạnh, để rồi đập vào mắt anh là khuôn mặt tởm lợm của hai kẻ to gan chuốc thuốc anh giữa chốn đông người.

Tự trấn an mình, Joseph đảo mắt quanh một vòng. Bằng cách vận dụng tất cả các giác quan, Joseph ngửi thấy mùi cá tanh nồng trong cơn gió biển mang hơi muối mặn mòi. Bên tai anh vang lên tiếng tàu đêm chở những người câu mực ra giữa biển. Nếu như không nhầm, Joseph chắc chắn mình đã bị đưa tới một toà nhà hoang nào đó gần cảng.

Mặc dù trời đã tối, dựa vào ánh trăng le lói bên bục cửa, và bằng tất cả trực quan của người nhiếp ảnh, Joseph nhìn ra được bốn cái máy ảnh bị giấu vào góc phòng. Tất cả đều đang tập trung vào nhân vật chính trên ống kính ngày hôm nay : Joseph Desaulnier.

Biết Joseph đã tỉnh, tên đạo diễn ngạo nghễ ngồi lên ghế, hai chân bắt chéo. Ánh mắt gã đầy hơi thở tình dục, kiêu ngạo nhìn xuống Joseph đang oằn mình khổ sở trong men tình.

Dương vật anh sưng cứng, đầu đỉnh thỉnh thoảng lại rỉ vài giọt trắng đục gợi dục. Hai đầu vú Joseph đỏ lên trước cái lạnh, lồng ngực phập phồng vì bị trói mà ưỡn lên. Nếu được tận mắt chứng kiến dáng vẻ mình lúc này, Joseph hẳn sẽ tự phỉ nhổ cơ thể dâm dật của anh.

"Tao đã cho mày cơ hội đến đầu quân cho công ty tao, thế nhưng mày lại từ chối." – Tay đạo diễn bấm nút, bốn góc phòng lập tức loé sáng rồi vụt tắt. Khung cảnh tuyệt vời lúc này đã được gã lưu vào máy ảnh. "Nhưng mày lại từ chối lời đề nghị của tao để ở lại cái công ty quèn lúc nào cũng nhăm nhe doanh thu của tụi tao. Tao biết mày chỉ chụp cho mỗi thằng Norton ở bên đó, mày vì nó mà dám chống tao. Rồi giờ mày xem, lúc mày ở đây uốn éo giống một con chó phát tình thì nó có đến cứu mày không? Ồ, có khi lúc này nó còn say giấc trên chiếc giường ấm áp của thằng bé khác rồi."

Tên diễn viên bê một chiếc thùng các tông đến đặt dưới chân tay đạo diễn. Gã cười khành khạch như bị phê năm gram cần, bàn tay thọc vào hộp, lần lượt lôi những món đồ chơi hắn yêu thích ra.

Joseph nghĩ mình sắp khóc rồi. Hai mắt anh ứa nước mắt sinh lý, cả thân thể không ngừng vặn vẹo chống lại đợt khát tình loang ra đến từng đầu ngón tay. Nếu có thể nói, anh thực sự muốn gào lên cầu xin người khác đến cứu. Ban nãy Joseph có nghe thấy tiếng bước chân mềm nhẹ ở đàng xa, hẳn là vẫn có người ở đây. Dù được giải cứu ở tư thế này thật mất mặt, nhưng như vậy còn hơn bị hai tên biến thái trước mặt hiếp đến chết.

Miếng băng dính dán quanh miệng chưa đủ, lại còn kéo một vòng ra sau gáy. Dù cố gắng đến thế nào chăng nữa, những gì phát ra từ anh cũng không tròn vàng rõ chữ, cứ ư ử giống tiếng cầu tình.

Tên diễn viên tiến đến trước mặt anh, bàn tay "bẩn thỉu" vuốt ve cơ ngực săn chắc, thuận tay bóp đầu vú run rẩy bên trái. Miệng hắn lèm bèm, cặp chân đè lên người Joseph, tay phải kéo người anh dựa vào lồng ngực hắn.

"Thả lỏng nào, người đẹp. Tao cũng là một diễn viên có tiếng đấy, đảm bảo kĩ thuật không thua kém thằng kia đâu."

Chợt cánh cửa nhà hoang nặng nề kêu lên "kẽo kẹt". Thần kinh Joseph càng thêm hoảng loạn, là người tới cứu anh, hay là đồng bọn của chúng. Nếu là vế sau, anh nghĩ mình cắn lưỡi tự tử được rồi đấy. Nhưng ông trời không trêu ngươi vận mệnh của con người. Bóng đen Norton tiến vào đổ xuống sàn xi măng xám đục. Hai mắt cậu nổi ra tia máu, giống một quả bom đếm ngược, chỉ cần động chạm nhẹ sẽ nổ tung.

Cậu con trai ngọt ngào hôm nào bỗng hoá thú, trên tay cầm gậy sắt. Cây gậy dài quét lê trên mặt đất vang thành từng âm thanh lạnh lẽo bắn vào cái gan thỏ đế của hai kẻ giam giữ người trái phép. Tên đạo diễn ra hiệu cho diễn viên dừng lại, gã tiến gần về phía Norton, cố gắng dùng cái giọng xã giao đầy mùi giả tạo thuyết phục cậu ta.

"Cậu...Chúng tôi chỉ chơi đùa với anh ta một chút thôi. L-Là anh ấy muốn làm tình như thế này. Anh ta là một tên khổ dâm, cậu hiểu chứ? Không biết cậu có muốn nhập bọn k-"

Lời nói còn dang dở đầu môi đã bị cây gậy rỉ sắt phang thẳng vào miệng. Gã diễn viên hoảng sợ chạy lại xem xét tình hình của tên đạo diễn đang ôm mồm nằm đo ván trên mặt đất. Hai cái răng gã rơi xuống, hoà với dòng máu chảy ra như thác tuôn. Đầu óc lão choáng váng, miệng phun ra ngụm máu tanh lòm, dính cả trên bộ vest sang trọng, đắt tiền.

Mặt tên diễn viên tái mét, mắt lấm la lấm lét nhìn người chủ vật vã trong cơn đau gặm nhấm nơi khoang miệng. Norton im lặng không nói một lời, nhanh gọn dùng gậy đập mạnh vào vai tên diễn viên đang bối rối không biết phải làm gì. Tên diễn viên kia tuy cao to nhưng cũng chỉ là kẻ trói gà không chặt, còn cậu từ bé đã được băng đảng thu nhận, làm gì có chuyện đánh không lại hắn.

Tên diễn viên bị trúng đòn đau đến mức gào lên giống con thú hoang trúng đạn. Ngước mắt thấy Norton sắp hạ tay giáng thêm phát nữa, hắn vội ôm chân cậu, đầu liên tục đập xuống đất cầu xin.

"Là tụi tôi có mắt như mù nên động vào người của ngài. Xin ngài hãy tha cho tôi, lần sau sẽ không có chuyện này đâu ạ. Tôi cắn rơm cắn cỏ lạy ngài."

"Đứng lên!" Norton gằn giọng, chân đạp thẳng vào bụng gã đạo diễn. Gã quằn quại, chân tay co quắp như con cá vàng mắc cạn. Tên diễn viên rụt rè làm theo lời cậu, để rồi nhận được một gậy đập vào eo, tê rần. "Giờ thì cút đi cho khuất mắt tao, đừng để tao gặp lại tụi mày thêm lần nào nữa, đến lúc đó thì không yên đâu."

Không thèm để ý tới hai tên tội phạm hớt hải chạy trốn, Norton vứt thanh sắt sang một bên kêu "loảng xoảng". Chưa kịp tiến gần về phía Joseph, thính giác nhạy bén của cậu đã nghe thấy tiếng nước nhóp nhép xen với tiếng rên rỉ the thé.

Hai mắt Joseph khép hờ, mắt rỉ nước. Giọt nước mắt kéo dọc hai má đỏ hồng, lăn xuống làm ướt đẫm tấm vải dưới người. Cả người anh mỏi mệt nhưng vì nơi bên dưới bừng bừng nhiệt khí mà chẳng thể ngủ yên. Nhận thấy cơ thể mát lạnh khác đè lên người mình, Joseph mơ mơ màng màng, đầu ép vào khuôn ngực cậu, len lén cọ xát. Dương vật phấn nộn không bị tính là bé cũng vui sướng bắt lấy hơi lạnh xoa dịu cơn khô nóng khốn khổ.

Norton cắn răng, từ trong túi áo lôi ra con dao rọc giấy, cẩn thận cắt lớp băng dính trên miệng lẫn dây rợ trói buộc Joseph. Thời khắc được giải cứu, Joseph thở hồng hộc, không còn kiềm chế nữa mà phóng đãng rên rỉ. Anh biết mình không nhịn được nữa, đêm nay chắc phải giao phó cơ thể mình cho cậu con trai trước mắt thôi.

Loạn xạ hôn lên vết sẹo bỏng chiếm lấy nửa khuôn mặt, Joseph thè lưỡi, chậm rãi khiêu khích dục vọng nguyên thuỷ tồn tại trong lý trí Norton đang gầm gừ. Một dòng nước nhỏ chảy ra từ chỗ kín làm ướt nhẹp hậu huyệt phía sau, ướt lên cả con tim vỗ từng nhịp thình thịch. Vị trí khó nói kia ngứa ngáy đến điên người, mau chóng mấp máy khát cầu được vật thô to nào đó xỏ xiên, lấp đầy.

Norton thở dài, bàn tay trắng trợn sờ soạng thân thể người thương, thi thoảng lại vỗ vài cái trấn an Joseph. Joseph xấu hổ quay mặt đi, chủ động nằm úp xuống tấm vải mềm mại, phơi bày cặp mông căng tròn đẫy đà ép lên tinh hoàn đầy sức sống. Anh vùi đầu vào tấm vải, giống loài rùa rụt mặt trốn tránh sự đời, mặc kệ vải cọ nhẹ lên trán, miệng hé mở phát ra tiếng cầu xin ngọt ngào.

"Tôi nóng quá...Làm ơn giúp tôi..."

Norton nghe xong liền ngứa ngáy hết tứ chi, cuống họng khô khốc, bàn tay cứng nhắc bóp hai quả đào mọng nước: "Joseph, anh chắc chứ...?"

Norton nhìn khuôn mặt Joseph đỏ đến mức sắp chảy ra máu, đôi môi mỏng nhạt màu bị anh cắn ra vết răng, mồ hôi đua nhau chảy xuống. Joseph không đáp, nhè nhẹ gật đầu thầm đồng ý.

Dùng ngón chân nghĩ cũng biết Joseph bị đánh thuốc, Norton nhìn người trong mộng bị thứ thuốc xuân quái ác dằn vặt đến đầu óc mơ hồ. Mọi khi anh giống con mèo kiêu ngạo vậy, chưa từng phải hạ mình cầu xin ai điều gì cả. Vậy mà dưới tác dụng của thuốc, anh lại nằm ở đây, khóc lóc mong chờ cậu tiến vào làm dịu cơn khát tình ăn mòn lý trí.

"Anh sẽ không hối hận chứ?" Norton hỏi, tay không an phận đùa nghịch hai quả thù du nảy nở trên lồng ngực người kia.

Người bên dưới cứng đầu không chịu mở miệng trả lời khiến Norton nổi lên ý xấu trêu đùa. Cậu nắm cằm Joseph, ép anh nhìn thẳng vào mắt mình, ngón tay vuốt ve đôi môi hồng nhàn nhạt. Dục vọng lao xao khuấy động trong mắt Joseph phản chiếu lên con ngươi Norton, cả hai đều thèm muốn những đụng chạm thân mật với sự âu yếm của đối phương

Joseph run lên lẩy bẩy, đầu nghiêng sang một bên, tóc xoã giống suối chảy bao bọc bờ vai căng cứng. Anh ngượng ngùng nhìn ngón tay rong chơi trên môi mình, say mê lè lưỡi liếm mút nó.

"Xin hãy nhẹ nhàng với tôi, cậu Campbell."

Được tận mắt chiêm ngưỡng dục vọng hiếm thấy từ người thương, Norton bỗng nảy lên ý xấu muốn trêu đùa anh. Cậu muốn biết, con mèo kiêu ngạo ngày xưa dám hung tàn quăng gạt tàn thuốc vào đầu cậu sẽ ra sao khi đắm chìm trong cơn hứng tình đột ngột xuất hiện. Nghĩ như vậy, bờ môi Norton cong lên thành một đường parabol hoàn mĩ, nhưng chỉ duy trì vài giây ngắn ngủi, tránh để người dưới thân nhận ra. Bàn tay cậu đang yên vị trên bờ môi anh bỗng rụt về, để lại một khoảng mất mát lớn trong tiềm thức Joseph.

"Xin lỗi anh, tôi sợ khi thuốc hết công hiệu, anh sẽ oán trách tôi mất."

"Mẹ kiếp, sao cậu lắm lời vậy? Tôi bảo cậu chịch tôi thì cứ làm đi, tự dưng làm ra vẻ như trai tân vậy?"

Joseph càu nhàu quát, nhưng âm lượng lại mềm mại như tiếng mèo kêu, hai mắt hờ hững nhắm, ép cho giọt nước ứa mọng lăn dài trên gò má.

Giọt nước mắt này phải chăng là do dục vọng không được thoả mãn tích tụ lại, hay là vì bị cậu diễn viên yêu mình từ chối? Joseph vẫn chưa được phóng thích, dương vật bên dưới chuyển sang màu đỏ giống trái mận chín rục. Anh liếc mắt nhìn cậu rồi khẽ chẹp miệng đầy ấm ức, đôi tay trắng nõn chuyển hồng bắt đầu luồn xuống bên dưới cúc huyệt, từ từ đút vào bên trong hậu huyệt ẩm ướt.

Bị bất ngờ trước hành động của Joseph, Norton nuốt nước bọt, hai hốc mắt cháy rực. Cậu cảm thấy mình như đang mơ vậy, một giấc mơ trần trụi và hoang lạc. Joseph thì chìm đắm trong ham muốn không được thoả mãn, ngón chân khổ sở hơi cuộn lại, dưới ánh trăng thấy mềm như nhung, như lụa. Tấm lưng anh đưa về phía Norton, trên bờ mông ân ẩn xuất hiện vết bàn tay ửng đỏ. Không biết lung tung cọ quệt mà chạm phải nơi nào, cả cơ thể anh run lên kịch liệt, cửa huyệt háu ăn mấp máy nuốt lấy ngón tay. Joseph nức nở mấy tiếng, ngực anh ưỡn cao, xương bướm sau lưng ép xuống, tưởng như chỉ cần Norton nhìn thêm vài giây nữa sẽ có đôi cánh thiên thần đâm ra từ đó. Chàng nhiếp ảnh gia cố gắng vói vào sâu hơn, nhưng chiều dài ngón tay không cho phép anh làm vậy. Anh muốn thứ gì đó to hơn, dài hơn, ấm áp hơn bao phủ lấy mình.

Dịch thể trong suốt dấp dính như nước chảy ra từ miệng huyệt, thấm vào mảnh vải bên dưới, giống sợi dây dâm mĩ vô hình, từng chút từng chút một buộc chặt sự kiên nhẫn của Norton. Biết nào thể tự mình giải quyết, Joseph vứt hết sĩ diện của mình, ngại ngùng úp mặt xuống, chổng mông lên cao, hai bàn tay kết hợp tách lỗ nhỏ phấn hồng ướt đẫm để Norton có thể nhìn rõ bên trong.

"A...Ưm...Tôi thực sự rất ngứa, làm ơn giúp tôi. Tôi đã chuẩn bị tốt rồi, cậu chỉ cần tiến vào thôi."

Norton từ đằng sau ôn lấy anh, hai chân hơi quỳ xuống. Bàn tay cậu dừng ở mông thịt nhắn nhụi, mặc cho thuỷ dịch dính nị ươn ướt dây lên đôi găng tay. Để đảm bảo tiền diễn an toàn, cậu đưa tay xuống thăm dò chỗ kia, mới chỉ chạm vào nếp gấp bên ngoài, Joseph đã tiếp tục nức nở.

"Có đau không?" – Norton trầm giọng hỏi, ngón tay vẽ vài vòng tròn xoay quanh hậu huyệt rồi đột nhiên đâm vào.

"Không! Không đau chút nào cả...Đừng mở rộng nữa, tôi làm rồi mà...Hức..."- Joseph bất lực nỉ non, tay anh nắm chặt tấm vải nhằm phân tán suy nghĩ.

Norton cũng không trêu Joseph nữa, đơn giản đáp lời anh bằng tiếng thở dốc sắc tình. Joseph cho rằng cậu thầm đồng ý, anh nâng mông lên, cọ lên cọ xuống đầu gối Norton. Vải dệt quần tây không hẳn là cứng, cũng không mềm bằng tấm vải đặt dưới thân, khẽ xoẹt qua làm cái miệng tham ăn mấp máy thêm đói khát. Chỉ cần một cái cọ mà Joseph đã giống con mèo con nghe lời, nhỏ giọng hừ hừ mấy tiếng lấy lòng chủ nhân.

Norton theo dõi từng hành động nhỏ của anh, rồi đột nhiên phát điên, xoa cửa huyệt vài cái rồi đột ngột tiến vào. Cửa huyệt đẫm nước bị dương vật lút cán đến mức dịch non cũng trào ra, bao quanh cây hàng to lớn, khiến cho nó trở nên bóng nhẫy dưới ánh trăng soi. Joseph gào lên, âm giọng vừa đau, lại vừa sung sướng. Dương vật xinh xinh của anh rơi vào tay Norton, hết bị niết lại bị trêu chọc nơi quy đầu đỏ hỏn.

Loáng thoáng từ xa truyền đến tiếng người trò chuyện, Norton vội dùng tay rảnh rỗi bịt miệng Joseph, mặc cho nước dãi chảy nhiễu tay cậu, dính nị. Joseph đang trong cơn hoang lạc bỗng dưng bị bàn tay đeo găng che miệng, hai mắt anh nhìn cậu tỏ vẻ khó hiểu, môi vẫn ư a vài tiếng rên rỉ lỡ tuột khỏi cổ họng.

"Ngoan, có tiếng người. Anh chịu khó im một chút, nếu không họ phát hiện mất."

Bởi đắm chìm trong cơn sóng tình dục vọng Norton mang đến, Joseph chẳng còn chú ý tới tiếng động xung quanh nữa. Biết rằng có người ở gần, anh chàng nhiếp ảnh cũng thấy sợ, một tay chống đỡ cơ thể, một tay đè lên bàn tay của Norton đang che miệng mình, hòng cưỡng chế âm thanh xuân tình.

Dù vậy, Norton không vì thế mà ngừng động tác bên dưới, cậu bắt đầu nhịp nhàng vận động kiểu pít tông, đong hông đưa đẩy cậu em to khoẻ của mình vùi vào trong cơ thể người kia. Hai hốc mắt Joseph rỉ nước, nước bọt hoà chung với nước mắt, rơi tí tách trên chiếc găng bọc ngoài tay Norton. Anh lắc đầu nguầy nguậy, ý bảo dừng lại một chút, đợi người bên ngoài đi đã rồi hẵng làm. Nhưng Norton cố tình không hiểu, tăng lực đạo bịt miệng anh rồi thuận thế tiến công.

Dương vật Norton thuộc vào hàng cỡ khủng của ngành phim người lớn, có lẽ đó là lý do mà công ty rất ưu ái cậu, thuê hẳn thợ máy riêng cho mỗi mình cậu nữa. Norton nhớ lại lần đầu tiên gặp Joseph, lúc đó cậu vẫn còn rất cợt nhả, vì muốn trêu ngươi người đẹp nên cố tình lớ ngớ không theo đúng pose Joseph dặn trước. Ai ngờ lại bị người kia đập gạt tàn thuốc vào đầu, nghĩ lại đến giờ lại muốn trả thù xưa, dùng cây hàng 25cm đâm anh tới lú người.

Tiếng bước chân nhỏ dần, mang theo hơi người đi mất. Joseph hơi khó thở, giãy nảy thoát khỏi bàn tay chặn mất không khí của mình. Anh ngửa cần cổ thanh mảnh ra đằng sau, lộ ra yết hầu phập phồng, hai tay nắm chặt miếng vải mà thở dốc.

"A! Cậu chậm thôi...Chậm thôi, đồ chim bự."

Nếu nói về ấn tượng Norton cảm nhận được khi gặp Joseph lần đầu thì đó là anh đã hớp hồn cậu ngay giây phút hai mắt giao nhau. Còn với chàng thợ ảnh đang lớn tiếng kêu dâm kia, ấn tượng đầu tiên của anh với Norton là : Dương vật cậu ta rất rất lớn. Bộ ảnh đầu tiên anh chụp cho Norton lấy bối cảnh một cậu con trai mới lớn, lén lút thủ dâm trong nhà tắm. Để chụp được bức hình đó, Joseph không dưới hai mươi lần phải ngắm nhìn hàng của cậu ta thật kĩ, tỉ mỉ đến mức tối về đi ngủ cũng mơ thấy.

Không ngờ bây giờ cây hàng khủng ấy lại đang ngoáy loạn bên trong cúc huyệt anh, bắt nạt điểm G hơi lồi ra. Joseph mở to hai mắt, người kia đẩy tới như sóng biển chiều Đông, vừa nhanh vừa sâu, trước mắt nhìn cái gì cũng không rõ nữa, cả thần trí cũng trở nên trắng đục. Không ngờ con quái thú to lớn như vậy lại bị anh nuốt hết, chẳng để thừa một phần thịt nào ra bên ngoài, Joseph nghĩ.

Norton nghĩ Joseph sắp đến giới hạn rồi, cậu đưa tay tuốt dọc theo chiều dương vật của anh, ác ý cấu lên phần quy đầu rỉ nước. Hai quả trứng bên dưới cũng được bàn tay điêu luyện chăm sóc kĩ càng. Vì Norton đeo găng tay nên dương vật anh càng thêm phần nhạy cảm trước cái hơi lành lạnh găng tay mang đến. Không đợi Joseph phản ứng, cậu chậm rãi rút ra, rồi lập tức dùng tốc độ mạnh hơn ban nãy mà đâm vào. Thịt mềm bên trong chưa kịp khép lại đã bị quy đầu tách ra, nước dâm văng tứ tung, ướt nhẹp.

Joseph hơi nâng mông lên, cơ thể theo bản năng muốn trốn nhoài về phía trước, cuối cùng lại bị Norton kéo hai tay về đằng sau. Hai mắt Joseph đẫm nước, bị khoá chặt tay càng thêm sợ hãi, nhẹ giọng cầu xin người kia:

"Cậu...A...A...Bỏ tay tôi ra..."

Norton sắp bị mùi da thịt thơm mát tản ra từ người anh làm cho phát cuồng, va chạm điên cuồng trong cúc huyệt ẩm ướt, dương vật dữ tợn nổi gân xanh tàn nhẫn cọ sát vách thành nóng bỏng. Joseph cảm thấy mỏi mệt quá, không thể theo kịp tốc độ của người trẻ tuổi đành phó thác cho số phận, chỉ có thể xụi lơ để im cho cậu oanh tạc.

Dương vật đáng thương nằm trong tay Norton bị cậu sục lên sục xuống. Mắt thấy cái gáy đỏ ửng trước mặt, cậu liếm môi, nhe răng cắn mạnh lên đó đến mức túa máu. Cái lưỡi mềm mại giống ma cà rồng mà liếm lấy từng giọt đỏ tươi. Chỉ một cái cắn đường đột lại làm Joseph lên đỉnh, tinh dịch văng lên núm vú, trắng xoá giống như sữa chảy ra.

Cậu cười khẽ : "Joseph biết sản xuất sữa này, liệu có mang thai luôn được không nhỉ?"

Joseph mất hết nhận thức về lý trí, lỗ nhỏ không biết xấu hổ, dù đã được phóng thích nhưng vẫn ham muốn vắt kiệt Norton đến giọt cuối cùng. Mỗi một lần cậu xỏ xuyên, đầu ngón chân của anh đều cuộn lại. Anh nghẹn ngào, học theo lời nói bông đùa của cậu mà thành thật đáp:

" Mang thai...Ưm...Sinh con cho cậu...Cũng được..."

Norton giật mình, tâm trí cậu bị lời nói lúc mất kiểm soát kia làm cho say sưa. Trái tim nơi lồng ngực bỗng nảy lên mang theo rung động non trẻ của cậu con trai lần đầu nếm mùi yêu. Cậu nắm chặt hông anh, tách hai chân Joseph ra, nhấp dương vật thêm vài cái rồi bắn ra.

Mồ hôi cậu quyện lại với anh, hai người trong không gian tối ôm lấy nhau, chỉ có vầng trăng hữu tình ngoài kia là sáng tỏ. Cậu diễn viên thấy trong lòng rối bời, ôm lấy người kia đã ngất từ lúc nào, bàn tay tháo găng bình tĩnh vuốt lấy tấm lưng anh rịn mồ hôi. Cậu gắt gao ôm lấy người thương, ôn nhu hôn lên hai má anh ửng đỏ.

" Joseph, em yêu anh."

Chỉ tiết người kia đã chìm sâu vào giấc nồng nên nào nghe thấy.

Trong bốn góc phòng, ánh đèn camera vẫn đỏ đèn.

-    - - - - - -

Ba ngày sau

Gã đạo diễn ôm lấy cái miệng sưng vù, hai chân vắt vẻo ngồi bên cạnh tên diễn viên đang mải mê đếm tiền. Gã ta nhăn mày nhìn cái nhẫn tinh xảo mà gã mới mua bằng tiền công từ cái vụ vừa rồi. Miệng gã hơi khó chịu, giữa trời mùa đông càng thêm tê xót. Gã lèm bèm mấy tiếng:

"Mẹ nó, cái thằng diễn viên Norton bị biến thái à? Người mình thích thì không chủ động tỏ tình đi, lại còn thuê người dàn cảnh giả vờ bắt cóc cưỡng hiếp tên nhiếp ảnh gia kia chứ. Yêu quá hoá rồ à?"

Tay diễn viên dỏng tai lên nghe, tay vẫn sột soạt tiếng tiền trong tay. Hắn kiểm qua số tiền một lần nữa rồi mới cẩn thận nhét vào két sắt. Thình lình, hắn ngồi vào lòng gã đạo diễn, âm thanh nỉ non dỗ ngọt gã ta.

"Thôi mà, Darling, anh chẳng hiểu suy nghĩ của bọn nhà giàu bây giờ gì hết. Nó bảo với em là người hắn yêu rất kiêu ngạo, chỉ có nước thuê người dàn cảnh anh hùng cứu mỹ nhân thì may ra tên đó mới cảm động trước tấm chân tình của nó. Gớm, dù sao nó cũng bỏ một khoản tiền rất lớn để mua mấy đoạn phim sex ở nhà hoang của nó với tên kia rồi mà, không phải chúng ta càng lời hay sao. Ôi, há miệng ra cho em xem nào, khổ thân. May mà mình nhận vụ lần này đấy nhé, đủ tiền để chuộc lại con rồi, trồng lại mấy cái răng cũng không sao đâu, miễn con của mình an toàn trở về là được."

Gã đạo diễn hôn phớt lên má người yêu, thủ thỉ hỏi chuyện:

"Thế, nó lấy lại mấy cái video đó làm gì thế, đằng nào tôi cũng chưa vô lương tâm đến mức phát tán trên mạng. Chẳng phải đã cứu mỹ nhân rồi sao, còn đem phim sex của mỹ nhân về làm gì."

"Nếu em nhớ không nhầm, nó bảo với em là nó sợ Joseph vẫn không chấp nhận nó, thậm chí ghê tởm nó nếu phát hiện ra sự thật của màn kịch này. Đến lúc đó, nó muốn có thứ gì đó để đe doạ tên đấy phải ở cạnh hắn. Haha, tuyệt vọng đến mức phải chơi trò Blackmail cơ à?"

Gã đạo diễn im lặng, bàn tay mân mê lột bỏ lớp áo của tên diễn viên, để lộ cơ thể đầy sẹo chi chít trên người cậu. Người yêu gã đã trải qua quá nhiều đau thương, nên gã rất gai mắt những kẻ vì yêu mà tổn thương cả thể xác lẫn tâm hồn người tình. Hai cơ thể day dưa nhau, rồi kéo nhau lên giường, trước khi tấm màn che hạ xuống, gã lẩm bẩm:

"Tên diễn viên đó...Độc hại vãi."



Đôi lời tâm sự: Mình là Mướp :Đ Năm nay 2k4. Mình biết văn phong của mình và câu từ vẫn chưa được ổn, thậm chí còn nhiều sạn và thiếu sót. Nhưng mình thực sự rất cảm động mỗi khi thấy bình chọn của các cậu và những lời comment tích cực :3 Hy vọng các cậu có thể bình luận thêm nhiều hơn nữa để mình có thể rút kinh nghiệm trong việc viết fic.
Thân mến, Mướp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro