Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 21

21.

Học kỳ mới bắt đầu, trên bảng thông báo của trường đã dán bảng danh sách chia lớp.

Justin lôi kéo Phạm Thừa Thừa cùng Trần Lập Nông ra sức chen vào đám người, dò kiếm tên mình trên danh sách.

“Woa, Thừa Thừa, Nông Nông, chúng ta lại được học chung lớp nè.” Justin cao hứng vỗ mạnh vào vai Phạm Thừa Thừa, Phạm Thừa Thừa lớn tiếng kêu đau, rồi lại cùng Justin đùa giỡn.

Trần Lập Nông ừ một tiếng, tiếp tục xem danh sách, kết quả dò đi dò lại mấy lần, vẫn không thấy tên Thái Từ Khôn.

Lòng liền dâng lên một mảnh cô đơn cảm giác, lại nhìn sang danh sách các lớp khác, rốt cuộc tại lớp hai nhìn thấy cái tên quen thuộc kia, xem ra học sinh lưu ban sẽ không được phân vào lớp một.

Trần Lập Nông đi về phía lớp học, trên hành lang, liếc thấy Thái Từ Khôn đang dựa lan can phơi nắng.

"Khôn Khôn... Chúng ta không được phân vào chung một lớp..." Trần Lập Nông mặt buồn rười rượi.

Thái Từ Khôn xoa xoa mặt cậu, an ủi "Không có việc gì đâu, anh lớp hai, em lớp một, vẫn có thể thường xuyên gặp nhau mà.”

Trần Lập Nông gật gật đầu, nhưng vẫn là vẻ mặt không tình nguyện mà bĩu môi.

Thái Từ Khôn ôm lấy Trần Lập Nông, hôn lên trán cậu một cái "Vẫn còn nhiều cơ hội mà, lớp mười hai, đại học, công ty, sau này chúng ta đều sẽ ở cùng một chỗ.”

"Ừ."

Trần Lập Nông giờ không giống như trước giờ nghỉ giữa trưa chỉ biết ngồi tại chỗ ôm cuốn sách xem bài tập về nhà. Bây giờ, chỉ cần chuông tan học vừa vang lên, cậu liền lập tức đứng dậy chạy ra hành lang.

Thái Từ Khôn mỗi lần từ cửa phòng học đi ra, điều đầu tiên hắn nhìn thấy là khuôn mặt tươi cười của cậu.

Bọn họ ở cửa sau phòng học tâm sự mờ ám, cách đó không xa chính là bọn ba người Phạm Thừa Thừa đang theo dõi nhất cử nhất động của hai người.

Tiểu Quỷ miệng méo mó "Hai người này là thân thể bị dính với nhau hay sao?"

Justin trong mắt lóe ánh sáng: "Ngu ngốc, cái này gọi là tình yêu!"

"Em nói ai ngu ngốc?!" Tiểu Quỷ ưỡn ngực, bộ dang giống như một con gà trống hiếu chiến.

"Nói anh đấy! Không hề biết cái gì gọi là yêu đương, ngu ngốc!" Justin không biết trời cao đất rộng mà la hét.

"Yêu đương? Cái gì mà yêu đương?" Một giọng nói lạ lẫm vang lên.

Ba người quay đầu lại nhìn, là Tần Phấn cùng với tân nhiệm hội trưởng hội học sinh Hàn Mộc Bá.

Phạm thừa Thừa vội vàng hoà giải "Đâu có, bọn tôi chỉ là giỡn với nhau một chút thôi mà…"

Hàn Mộc Bá từ chối cho ý kiến, rồi lại nhàn nhạt nhìn về phía Thái Từ Khôn cùng Trần Lập Nông hai người họ, hướng về phía sau cửa chỗ hai người đi đến, Phạm Thừa Thừa ba người bọn họ trong lòng gấp gáp nhưng cũng không biết phải làm gì bây giờ.

"Trần Lập Nông đồng học." Hàn Mộc Bá cắt đứt cuộc trò chuyện vui vẻ của hai người.

Trần Lập Nông quay đầu nhìn lại "A, là Hàn học trưởng... Không... Hàn chủ tịch..."

Trần Lập Nông có chút lúng túng, bên cạnh là Thái Từ Khôn sắc mặt không tốt mà nhìn chằm chằm Hàn Mộc Bá.

Hàn Mộc Bá ngoài cười nhưng trong lòng không cười nói "Cậu còn chưa nộp cho tôi danh sách vi phạm tuần này."

Trần Lập Nông hô lên một tiếng, vỗ vỗ đầu, quay người liền hướng phòng học chạy thật nhanh.

"Xin lỗi, tôi sẽ đi lấy ngay bây giờ."

Nhìn thấy Trần Lập Nông rời đi, Hàn Mộc Bá khôi phục lại bộ dáng lạnh lùng của mình, hướng Thái Từ Khôn mà nói "Thái đồng học, có rảnh để tâm sự một chút không?"

Thái Từ Khôn khóe miệng giật giật, thập phần khinh thường: "Được."

Giờ nghỉ giữa khóa đã đến, các học sinh ùa ra khỏi phòng học như ong vỡ tổ, Thái Từ Khôn chờ ở cửa ra vào, đợi Trần Lập Nông đi tới, hai người sánh vai cùng nhau đi xuống dưới.

Trên bậc thang có chút chen lấn, Trần Lập Nông không chú ý bước chân, xém vấp té. Thái Từ Khôn giữ chặt Trần Lập Nông, hai người nắm tay, vẻ mặt tươi cười.

Ba người Phạm Thừa Thừa trợn trắng mắt theo sau hai người đang ân ân ái ái kia, đi xuống sân trường, lại trông thấy hai người Chu Chính Đình cùng Vưu Trưởng Tĩnh năm nay đã lên mười hai , ba người cùng bọn họ cười toe toét đùa giỡn một hồi, rồi lại trở về đội ngũ lớp mình.

Trần Lập Nông đứng ở hàng cuối lớp một, bên tay trái vừa vặn chính là lớp hai . Thái Từ Khôn đi đến đứng song song với Trần Lập Nông, hai người khoảng cách chỉ có hai mét.

Lúc tập thể dục giữa giờ, hai người đều duỗi thẳng cánh tay, tay phải  Thái Từ Khôn va vào tay trái Trần Lập Nông, hắn vụng trộm ngoắc ngoắc ngón út, vuốt vuốt tay cậu. Trần Lập Nông nhanh chóng bắt lấy tay Thái Từ Khôn và véo nó.

Thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt liền tới giờ tự học buổi tối. Thời điểm nghỉ giữa khóa, Trần Lập Nông như thường lệ đi đến cửa sau của lớp 2, chờ một hồi ,nhưng vẫn không thấy hình dáng Thái Từ Khôn đâu cả.

"Cậu là Trần Lập Nông là phải không?" Trên hành lang chẳng biết lúc nào xuất hiện một nữ sinh.

Trần Lập Nông đánh giá nữ sinh trong chốc lát, cũng không nhận ra, xem ra là học sinh mới.

Nữ sinh có chút xấu hổ "Cái kia... Thái Từ Khôn bảo cậu lại cổng sau trường học gặp anh ấy."

"Được rồi, cảm ơn."  Trần Lập Nông lễ phép cười cảm ơn.

Nữ sinh mặt đỏ lên, chạy đi.

Trần Lập Nông có chút buồn bực, tên kia như thế nào đột nhiên chạy đến cổng sau trường học, nhưng cậu cũng không có suy nghĩ nhiều, quay người liền đi, vô tình va vào Tiểu Quỷ đang đứng ở trước cửa phòng học.

"Này, rất đau đấy." Tiểu Quỷ cau mày.

"Xin lỗi..., Tiểu Quỷ, lát nữa có lẽ tôi không thể trở về phòng học, cậu giúp tôi quản lí lớp một chút!" Trần Lập Nông vẫy vẫy tay và chạy đi mất.

Tiểu Quỷ đi vào nhà vệ sinh, ở nhà vệ sinh lén hút nửa điếu thuốc, xong rồi đi ra vừa vặn nhìn thấy Thái Từ Khôn từ dãy hành lang đối diện cũng vừa đi tới.

"Hả? Hai người nhanh vậy?" Tiểu Quỷ hỏi.

Thái Từ Khôn khuôn mặt đen lại, không hiểu nổi Tiểu quỷ đang nói cái gì, hắn hiện tại trong lòng đang rất phiền muộn đây.

"Cậu không phải là hẹn gặp Nông Nông ở cổng sau trường học sao?" Tiểu Quỷ bỗng nhiên cảm giác có chút không đúng, vẻ mặt nghiêm túc "Tại sao lại ở chỗ này?"

Thái Từ Khôn sững sờ: "Tôi không có!"

Tiểu Quỷ nhảy dựng lên: "Hỏng mất, đã xảy ra chuyện rồi! Ban nãy có một nữ sinh trước đây chưa từng gặp đi đến lớp chúng ta truyền lời, nói là cậu hẹn gặp Nông Nông ở cổng sau trường học!"

    Thái Từ Khôn trong lòng lo lắng, lập tức liền hướng dưới lầu chạy thật nhanh, lại chỉ huy Tiểu Quỷ nói: "Mau gọi điện cho Lâm Ngạn Tuấn cùng Vương Tử Dị!"

Thái Từ Khôn dùng tốc độ nhanh nhất chạy xuống lầu, chạy xuống sân, hướng cổng sau trường mà chạy.

Gió đêm thổi vù vù, đã vào mùa thu rồi, nhiệt độ ngày đêm chênh lệch có chút lớn, buổi tối nhiệt độ xuống thấp, lạnh vô cùng.

Nhưng Thái Từ Khôn lúc này toàn thân đều nóng như lửa đốt, trái tim trong ngực muốn rớt ra ngoài, hắn cảm thấy khó thở, mơ hồ và có chút bất an.

Cửa sau của trường trung học 271 nằm ở một nơi thấp trũng, chỗ đó rất nhiều cỏ dại mọc, bình thường có rất ít người đi lại.  Cánh cửa bị lệch và bức tường có phần bị đổ vỡ, nên các thiếu niên bất lương trốn học đều nhảy qua cổng này, đồng nghĩa là, cũng rất dễ dàng để học sinh trường khác leo vào.

Thái Từ Khôn nhớ lại những người từng đắc tội, bản thân an phận hơn nửa năm, theo lý thuyết sẽ không có người nào muốn chủ động trả thù, lại càng không có người biết được quan hệ giữa hắn và Nông Nông, mà Nông Nông, càng không có khả năng đắc tội với người khác.

Vừa nghĩ vừa chạy, thoáng chốc đã đến nơi. Hắn đứng ở chỗ cao nhìn xuống, dưới sườn dốc có bảy tám người.

Hắn liếc mắt liền nhìn thấy Bốc Phàm của Khôn Âm đứng đó, trước mặt của hắn, đúng là người mà hắn đang lo lắng.

"Nông Nông!" Thái Từ Khôn gọi to và hướng sườn đồi chạy xuống dưới.

Trần Lập Nông nghe thấy tiếng kêu quay đầu lại nhìn, Thái Từ Khôn nhìn thấy cậu, tuy trên mặt bị thương, nhưng vẫn hướng hắn nhoẻn miệng cười.

Vào lúc này, Bốc Phàm giơ lên một tấm ván gỗ hung hăng mà đập vào người Trần Lập Nông.

"Trần Lập Nông!" Thái Từ Khôn hét lớn, mọi vật trước mắt đều mờ đi, hết thảy đều không chân thực, thời gian như dừng lại .

Hắn nhìn thấy Trần Lập Nông bị đánh thật mạnh, mảnh gỗ vỡ ra và văng tung tóe.

Trần Lập Nông tóc bay bay, máu tươi chảy từ trán tới gò má, cằm, từng giọt từng giọt rơi xuống đất.

Ánh mắt Trần Lập Nông như vô thần, chậm rãi nhắm lại, toàn thân ngã quỵ trên mặt đất.

--TBC--

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro