Thầy N2O
Chủ đề hôm nay là về người thầy của toi. Toi sẽ gọi thầy là thầy N2O vì đm thầy khiến toi cười vl :)))) toi còn chẳng hiểu tại sao toi lại buồn cười khi gặp thầy nữa, giống như thầy thở ra là khí N2O (khí bóng cười) hay gì á mà toi cười gần chết :)))
Toi sẽ bắt đầu từ những tháng ngày xưa cũ, những buổi đầu tiên toi gặp thầy. Thành thật mà nói thì toi có hơi mất dạy :vv toi ngồi bàn đầu, hôm đó là nhóm toi lên thuyết trình mà toi thì kiểu: "Sắp ra về rồi, không đủ thời gian thuyết trình đâu. Hôm nay tụi mình không thuyết trình đâu, tuổi gì thuyết trình nổi."
Xong thầy kêu tụi toi lên thuyết trình ngay và luôn :)
Toi kiểu: "Nhưng thầy ơi, chỉ còn 15' thôi, không kịp cho nhóm 2..."
Thầy: "Nhóm của mấy đứa lên cũng được."
Toi kiểu: Fine, dù sao em cũng chuẩn bị trước hết rồi. Thuyết trình thì thuyết trình thôi.
Tối hôm trước, vì bài thuyết trình này mà toi ngồi tập nói gần 1h sáng. Hôm nay lên toi cũng tự tin lắm, cho tới khi thầy kêu toi thuyết trình lại lần 2 : )
Xong thầy hỏi: "Em xem trong lớp có ai hiểu em đang nói gì không."
Toi: "Các bạn có khó hiểu gì không?"
Các bạn: "Không."
Toi nhìn thầy.
Thầy: "Vậy thầy mời một bạn lên trả lời câu hỏi..."
Bạn được mời: *Trả lời*
Thầy hỏi toi: "Em thấy sao?"
Toi: "Em cùng ý kiến với bạn."
Thầy: "Vậy em trả lời lại lần nữa đi."
Toi: *trả lời lại*
Thầy nhìn toi rồi lắc đầu: "Em về xem lại đi."
Toi kiểu: Exm? Câu trả lời của em có trích nguồn đầy đủ! Em tìm hiểu suốt 1 tuần lễ cho cái phần trình bày của mình, em luyện nói tới 1h sáng! Em sai ở đâu thầy nói đi!!! Thầy kêu em xem lại là xem lại cái gì? Xem lại thầy hả?!!!!2&-)/&-)hdjwgjaqk
Sau đó tiết học hạ màn. Anyway, toi vẫn thích thầy N2O nha tại thầy buồn cười vl :)))
Thầy không vui tính, thầy nhạt vl :)))) mà thầy nhạt tới mức buồn cười ấy. Đã vậy thầy lúc nào cũng cười :)))) toi đặt nghi vấn phòng thí nghiệm của thầy có bình N2O bị rò rỉ nên thầy mới cười nhiều như vậy.
Hôm nọ toi nghe được đoạn đối thoại của thầy với cô hướng dẫn của toi là:
Cô: "Em viết xong luận án chưa?"
Thầy: "Chưa."
Cô: "Gì? Tối mai là hạn chót nộp luận án tiến sĩ rồi đó, em chưa viết nữa hả?"
Thầy: *cười* "Em tưởng tuần sau mới hạn chót."
Cô: "Không em! Tối mai hạn chót rồi."
Thầy: *cười* "Không sao, tối về mình viết."
Toi: 🐒
Toi cảm thấy việc mình chạy báo cáo đề tài trước 1 tuần vẫn còn thong thả chán.
Sau đó thầy ra phòng thí nghiệm dạy tụi toi thực hành. Tóm tắt kiến thức xong thầy mặc kệ tụi toi luôn :)))) mấy đứa thực hành kệ mấy đứa, thầy viết luận án kệ thầy.
Mà trong quá trình đó thầy vẫn cứ cười ạ clmmmm. Nụ cười trên môi thầy chưa bao giờ vụt tắt!
Hôm nọ toi từ phòng thí nghiệm về, lúc đó trời tối nên ở lầu còn mình toi à. Toi tung ta tung ta xuống thang máy, mà trước đó toi xem video về Ike Eveland ấy. Nên cả đoạn đường toi cứ kiểu: Trời ơi Ike dễ thương quá! Tại sao trên đời này lại có một tồn tại dễ thương như vậy hả trời!!! 🙈🙉🙊🙈🐒
Cửa thang máy mở ra, toi thấy thầy N2O đang nhìn thẳng vô mặt mình 🙂
Nụ cười trên môi toi vụt tắt.
Còn nụ cười trên môi thầy thì vẫn còn 🙃
Mà lúc nào thầy chả cười, nên toi không biết rốt cuộc thầy có thấy mấy trò con bò toi làm trong thang máy không nữaaaa 🙈🙈🙈
Hôm nay toi đi họp trước khi thực tập. Trùng hợp thay, cả trường với hàng chục giảng viên dẫn đoàn như thế, khoa toi chọn 2 giảng viên, một trong số đó là thầy N2O. Mà toi - vượt qua biết bao xác suất và sự sàn chọn, cuối cùng đã rơi vào đoàn của thầy N2O!!! 🥳🥳🥳
Toi tin đây là diên phận :))) toi sẽ tạo một cái FC thầy N2O trong khoa :)))
Lúc vào phòng họp ấy, có mỗi mình toi là khoa của thầy, trong khoá nhỏ nhất luôn. Toi không dám nhìn mặt thầy tại toi sợ mình bật cười ngay giữa lớp :)))
Toi chụp màn hình tường thuật cho mấy đứa trong team NCKH xem: Lại là một ngày xinh đẹp của thầy N2O! 😘
Toi vừa giơ camera lên, thầy lia mắt qua: "Gì vậy Linh? Chụp hình hả?"
Đcm toi từ bỏ, toi buông điện thoại rồi ngồi cười gần 5'. Đhs tại sao nữa, một câu bình thường của bình thường vậy thôi mà toi cũng cười vailon cười. LOL You made my day 😂😂😂
Xong toi không quên mục đích hôm nay tới đây gặp thầy: Hỏi xem đề thi có bao nhiêu điểm tự luận.
Toi chạy tới hỏi thầy: "Thầy ơi, đi thi có mấy điểm tự luận vậy thầy?"
Thầy cười một cách đánh giá: "Thầy không biết nữa. Em hỏi cô Nga (tên giả nhá) đó. Cô Nga soạn đề cuối."
Đại khái là thầy với cô cùng dạy 1 môn nên 2 người thống nhất để ra đề ấy.
Toi: 🙃 Nhìn em giống người quen biết với cô Nga không?
Ngoài miệng, toi kiểu: "😧 Thiệt hả thầy? (Thầy không biết) thiệt hả thầy?"
Thầy: "☺️ Cô Nga ra đề cuối. Hình như có 2 câu tự luận."
(Nhưng thông tin bên lề em nhận được là mấy câu tự luận ngắn mà ơ kìa!!!!)
Thầy nhìn toi, nở nụ cười của một người ra đề: 🤗
Toi nhìn thầy, với ánh mắt của một người giải đề: 😰
Từ nụ cười đó của thầy toi đọc ra nhiều thông tin lắm mấy ba.
Kiểu: Á à, trong giờ học không nghe giảng. Bây giờ trước 2 ngày thi thì dí theo thầy hỏi đề 😊
Hoặc: Tui không biết đề thi có mấy điểm tự luận nhưng tui biết năm sau có đứa phải học lại nè 🤗
Hay: Thầy N2O nhận được câu hỏi, và thầy đã đánh giá ☺️
Btw, toi học thầy có nửa học kỳ sau nữa là không gặp thầy nữa rồi. Clmmm không có thầy sao toi sống nổi đây trời? Ai sẽ làm toi cười vl trong mấy tiết học đây?!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro