Idol
Trong nhóm nghiên cứu khoa học của toi có một bạn nữ, tạm gọi là Idol. Con bé là một trong những idol của toi ngoài đời thực, đơn giản vì nó làm được những thứ toi không làm được và dám làm những điều toi không dám làm. Idol có vẻ ngoài mộc mạc, không thích trang điểm, không thích mặc váy hay làm tóc, nói chung vẻ đẹp của Idol không đến từ bên ngoài mà đến từ sự độc lập và phóng khoáng của nó.
Idol cũng rất dịu dàng. Nó không vị tha với mọi thứ mà sẽ chú ý quan tâm tới vấn đề của người xung quanh ấy - điểm này toi không làm được, là một trong những đối tượng từng được nó quan tâm, toi muốn kể vài chuyện thế này.
Lần đó chị chuyên viên phòng thí nghiệm mang mấy trái xoài mời mọi người ăn. Toi với Idol là người vét máng, lúc tới chỉ còn 1 trái thôi. Idol kêu toi ăn đi, toi không thích ăn trái cây lắm nên nói khéo là "không ăn đâu, không biết gọt" (ok, nó cũng là một phần lý do thật).
Idol nhìn toi kiểu: 😒 "Rồi sau này sao lấy chồng?"
Nhưng nó vẫn đi kiếm con dao, gọt vỏ ra kêu toi ăn.
Trong đầu toi bằng bằng ra một chuỗi: Không. Idol à, mày làm vậy thiệt hả? Tao chỉ khách sao thôi, do tao không thích ăn á. Dù tao muốn ăn nhưng không biết gọt thì mày cũng phải kề dao vào cổ tao, kêu tao học chứ! Mày chiều riết tao sẽ hư đó!!!
Nhưng dù gì, xoài đó cũng ngon : D
Hôm nọ toi than với Idol là đói mốc mồm nhưng công ty chưa phát lương (vì trước đó toi có mượn tiền Idol). Idol bảo:
Nó đang an ủi toi á, tin nổi không trời : D
Toi với Idol thuộc hai thế giới quan khác nhau, toi duy tâm còn nó duy vật. Điều đáng mừng là Idol tôn trọng mọi sự khác biệt với thế giới quan nằm ngoài tầm hiểu biết của mình và cách nhìn bản chất thế giới của nó rất thú vị.
Toi nhớ lần đó tâm sự với Idol là toi sợ mình làm không tốt, khi lên báo cáo bài nghiên cứu sẽ thất bại trong khi mọi người đã cố gắng như thế.
Idol chỉ bảo với toi duy nhất một câu: "Thành công không bao giờ được đánh giá bằng thành tích."
Toi: NGỘ!
Câu nói đó đã trở thành trụ cột tinh thần của toi cho tới bây giờ.
À chuyện này không liên quan đến Idol lắm nhưng toi nổi hứng lên nên muốn kể. Trong nhà của toi có 1 dì út. Dì út là đồng tính nữ, ăn mặc như con trai và công khai thích nữ tính luôn. Điều đáng bất ngờ là trong nhà toi không một ai có vấn đề với điều này hết, kể cả bà ngoại toi. Mọi người đều chấp nhận! Thậm chí lúc có người quen tới thăm, nhìn thấy dì, do dì quá man nên người đó bất ngờ lắm, hỏi: "Ủa nhà mình không có con trai mà đúng không? Thằng bé này con ai đây?"
Bà ngoại toi nói: "Con tôi đó. Nó là con út."
Người quen có nói mấy câu, nụ cười trên môi bà ngoại toi vụt tắt. Sau khi người ta về, bà ngoại toi ở nhà chửi người ta vô duyên, chửi xối từ trên đầu chửi xuống :)))
Có đôi khi toi thấy dì của mình rất may mắn khi sinh ra trong một gia đình như thế, dù nó có li ti lỗ hổng nhưng ít ra dì ấy không cần phải che giấu con người thật của mình. Toi cũng thấy mình rất may mắn nha. Bởi vì lớn lên trong một gia đình như thế nên khi thấy đồng tính (từ trước khi đọc đam mỹ) toi không thấy họ kỳ lạ hay trái với lẽ thường. Không chỉ gia đình, những người ngoài gia đình cũng rất tốt, toi đến từ gia đình đơn thân nhưng chưa bao giờ thấy tự ti về xuất thân của mình. Lớn lên toi mới biết một đứa trẻ không được sống cùng cha sẽ dễ chịu tổn thương như thế nào, nhưng toi không có. Sau này còn gặp những người bạn tốt, mọi người đều rất chiếu cố toi. Đáng tiếc toi hướng nội nên không thể toả sáng rực rỡ được :)))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro