Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Háo thắng

Có lẽ mọi người không biết, toi có một tật không biết nên gọi là tốt hay xấu, đó là háo thắng.

Toi cực kỳ háo thắng. Háo thắng đến độ người xung quanh có cái gì thì toi cũng phải có được cái đó. À đây là về mặt tinh thần chứ không phải vật chất. Toi sẽ không bao giờ đòi một cây son Chanel cho bằng bạn bằng bè, thứ toi đòi hỏi là thành tựu và danh hiệu. Tất nhiên với những gì toi hứng thú thôi :vv mấy thứ toi không hứng thú thì dù người ta có trở thành Thánh toi cũng lơ. Ví dụ như:

IELTS 7.5 -> ngưỡng mộ.

Điểm thi 9.0 -> mình phải vượt qua nó!

Châm ngôn sống của toi là: người ta cố gắng được thì sao mình không cố gắng được? Đặc biệt là khi, toi có thiên phú về lĩnh vực đó. Toi! Không! Thể! Thua!

Đời sống thực tế thì xa xôi quá, nói về lĩnh vực viết lách đi. Toi xuất bản sách không phải vì cái gì sâu xa đâu 😌 toi xuất bản sách bởi: "Tại sao họ xuất bản sách rồi mà mình thì chưa?"

Thực ra toi định để lâu hơn chút nữa mới gửi bản thảo cơ, tại toi vẫn chưa hài lòng lắm với bộ truyện 101 logic. Nhưng lúc này toi gặp vài vấn đề, thế là phải đẩy nhanh tốc độ gửi bản thảo để giải quyết nó. Cho tới hiện tại việc này vẫn là cái gai trong lòng :vv vì nó đang thể hiện một phần thất bại của toi trong cuộc sống: xuất bản một tác phẩm chưa hoàn thiện dưới dạng sách giấy.

Quay lại nào, có đoạn thời gian toi xem Xám, The Dog Name Vàng và Sói là đối thủ của mình. Họ từng là mục tiêu để toi cố gắng về mảng viết lách. Tất nhiên toi biết mỗi người đều có ưu thế riêng và chủ đề viết khác nhau, nhưng biết sao được ¯\_(ツ)_/¯ toi định bọn họ là đối thủ thì họ chính là đối thủ! Hiện tại toi vẫn đang cố gắng để vượt qua họ, hy vọng tất cả cũng đang cố gắng để toi không hối hận vì đã chọn 3 người làm mục tiêu.

À nói chứ, chuyện đã qua lâu rồi, nhắc lại cho nó mới :))) legend của legend, tinh hoa của tinh hoa giới 12 chòm sao: Nắng!

Thành thật, cái thời Nắng còn chói chang trong giới, Nắng đã khiến toi trầm cảm :'))) Nắng nổi như cồn và có lượng follow khổng lồ, toi hào hứng nghĩ có lẽ mình sắp có thêm đối thủ nữa đây, nhất là khi lúc toi vào thăm, con bé chỉ mới public 1-2 bộ truyện. Toi kiểu: với lượng tác phẩm này mà sở hữu chừng đó follow thì phải giỏi lắm.

Rồi toi bấm vào 🙂

Toi sốc.

Toi trầm cảm.

Vì toi không thể ngờ người viết ra tác phẩm như thế lại sở hữu ngần đó follow. Toi không nói con bé viết tệ hay gì, nhưng thực sự... nó chưa xứng đáng.

Có thể tương lai nó sẽ xứng đáng, nhưng lúc này thì không.

Lúc này chưa biết đến sự tồn tại của follow ảo nên toi cực kỳ cực kỳ sốc. Toi hoài nghi nhân sinh. Toi tự hỏi, bản thân mình đang cố gắng vì cái gì. Cảm giác như sự cố gắng của mình không được công nhận. Toi tự thấy mình đã làm rất tốt, vậy tại sao toi lại thua một người như vậy được nhỉ? Hay tại toi không có tài năng? Toi nghĩ, có lẽ mình không hợp với việc viết lách.

Đấy, lý do khiến toi thấy háo thắng là một tật xấu.

Chỉ riêng mảng viết thôi, mọi người có lẽ sẽ không ngờ toi vì để vượt qua "đối thủ" mà đặt ra bao nhiêu quy tắc cho mình đâu. Mỗi một câu, mỗi một dấu ngắt đều có quy chuẩn; phép tu từ, logic phải khớp với nhau; mỗi một câu đều phải có ý nghĩa, không được xuất hiện đoạn văn dư thừa, câu dư thừa, chữ dư thừa; đoạn trên đoạn dưới phải khớp; đến cả vần điệu cũng không được lệch pha. Tất nhiên cho tới hiện tại tác phẩm của toi vẫn chưa hoàn thiện, mỗi lần đọc toi đều muốn xoá đi viết lại từ đầu :))) Nhưng đó là chuyện thường, toi cũng quen rồi :vv mục đích cuối cùng của toi là viết ra tác phẩm lưu danh thiên cổ, xuất hiện trong sách giáo khoa để học sinh phân tích hàng năm nên phải chịu thôi ¯\_(ツ)_/¯

Người dám mơ những ước mơ lớn phải dám chịu những gánh nặng to!

Dù có đôi khi toi cảm thấy khá tệ khi mình chả làm được gì trọn vẹn (những ai sửa 1 chương 10 lần mà vẫn thấy chưa thoả mãn sẽ hiểu cảm giác này). Nhưng có hôm kia, Trùm Cuối nói với toi điều này chả có gì là sai cả. Ai cũng có quyền trút hết tâm huyết cho đứa con tinh thần của mình, toi chả có việc gì phải cảm thấy tội lỗi khi bản thân đã cố gắng hết sức.

Toi thấy nó đúng.

Vì thế toi lại bắt tay vào sửa truyện :vv

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro