51
Tác giả: kunisuke
Chỉnh sửa/Biên tập: serenana
--
"Nidhogg, hay JENO Lý Đế Nỗ, thời điểm cậu ta sinh ra đã nhận được Lời Tiên Tri." Kim Đạo Anh nhấp một ngụm chất lỏng màu hổ phách nhàn nhạt, để lại vài viên đá lạnh trong ly, "'Tai ương giáng thế, Hoàng Hôn của chư Thần', Agkana vô cùng đề phòng cậu ta, dòng tộc của Đế Nỗ không thuộc quyền kiểm soát của Đền Uppsala, Agkana suy nghĩ rất nhiều cách, cuối cùng sử dụng thủ đoạn tương tự như 'chiêu hàng*' mới khiến Đế Nỗ bước vào Sảnh Anh Hùng."
(*Chiêu hàng: thuyết phục, mời gọi để đối phương đầu hàng.)
Tiền Côn hỏi: "Lời tiên đoán này chẳng phải thành sự thật rồi sao?"
"Chạng vạng của các vị Thần" bắt đầu từ sự sụp đổ của Cây Thế Giới, mà rễ Cây Thế Giới là do Nidhogg cắn đứt.
Kim Đạo Anh lắc đầu: "Ý nghĩa ban đầu của Lời Tiên Tri chính là tất cả đều sẽ chết trong "Chạng Vạng", bao gồm cả bản thân Đế Nỗ cũng sẽ mất mạng dưới ngọn lửa của Cự nhân Surtr."
"Nhưng nếu đây đúng là nội dung Lời Tiên Tri, vậy Agkana sẽ không có lý do nào yêu cầu La Tại Dân giết Lý Đế Nỗ, bởi thế cũng là làm trái với Lời Tiên Tri."
Kim Đạo Anh đặt cốc xuống, lạnh lùng nói: "Vì lẽ đó, đây mới là phần mỉa mai nhất."
"Khi đấy em nhận ra, cái được gọi là Lời Tiên Tri, chẳng qua chỉ là trò đùa cợt của những kẻ nắm quyền. Agkana sử dụng Lời Tiên Tri để củng cố quyền lực, nhưng một khi nội dung của Lời Tiên Tri đe dọa đến mình, bà ta lại không do dự xé bỏ luật lệ, phá vỡ Lời Tiên Tri."
Mọi nhân tố uy hiếp đến quyền thống trị của Thần đều sẽ bị thanh trừ tàn nhẫn, để giữ quyền lực trong tay, người nắm quyền có thể hy sinh mọi thứ.
"Mà em, chỉ vì cái Thần quyền mơ hồ kia, nghe theo lệnh của bà ta và giết anh, mù quáng đến nực cười." La Tại Dân trở mình, ánh mắt rơi trên màn rèm cửa chưa đóng kín, sắc trời ngoài cửa sổ mịt mù, chốc lát sẽ chạm đến bình minh.
"Rõ ràng khi ấy..."
Rõ ràng khi ấy, em không hề bằng lòng.
Tựa như nghe được lời La Tại Dân chưa nói hết, trong lòng Lý Đế Nỗ khẽ rung động, tuy rằng đã sớm đoán được, nhưng hiện tại chính tai nghe thấy lại là một cảm giác hoàn toàn khác. Hắn nắm tay anh, chống khuỷu tay nâng thân trên lên, nhìn vào mắt anh, chắc nịch nói: "Có vẻ Thánh Tử đã yêu tôi từ lâu rồi."
La Tại Dân sững sờ trong giây lát rồi nhanh chóng bình tĩnh trở lại.
"Đúng vậy đó." Anh đáp.
Vốn dĩ Lý Đế Nỗ chỉ định trêu chọc anh, nhưng không ngờ La Tại Dân lại thừa nhận thoải mái như vậy. Có thứ gì đó mềm mại đang bùng phát trong lòng hắn, chẳng mấy chốc lấp đầy lồng ngực. Hai người trán tựa trán, niềm vui trào dâng trong tim Hắc Long lập tức lây lan qua La Tại Dân, làm anh cũng bất giác nhếch khóe môi.
Lúc này ánh ban mai đổ bộ vào căn phòng, làn da trắng của La Tại Dân như được rắc thêm một lớp bột vàng mịn, hai mắt long lanh như đôi đá quý ngập tràn dịu dàng và ý cười.
"Càng nghĩ, khi gặp em lần đầu tiên tại khe nứt Ginnungagap, Lời Tiên Tri của tôi đã bị phá vỡ."
Kiếp trước, Jormungandr luôn bị giam cầm trong nhà tù Thần lệ, cho đến khi anh nghe được Lời Tiên Tri của Hắc Long ở Thần cung Nguyệt Tướng, mới ngẫm nghĩ và nhận ra, Thánh Tử không phải là không yêu, chỉ là anh không dám bất tuân Lời Tiên Tri mà thôi.
Vì vậy anh cởi bỏ mũ Thần, tự nguyện rơi xuống Vực Sâu Thế Giới, đánh đổi tất cả để Nidhogg được tái sinh, mà người ấy sau này vì tìm kiếm anh đã bay ra khỏi ngọn núi Sigtuna, tránh thoát ngọn lửa hủy diệt của Cự nhân Surtr, sống sót trong "Chạng Vạng của các vị Thần".
Đến tận đây, Lời Tiên Tri của Hắc Long cũng đã bị phá vỡ.
Hắc Long phản nghịch bất chấp, bị xem là tai họa và điềm xấu, chưa bao giờ thật sự quy thuận dưới Thần quyền, kể từ thời khắc Agkana hao tâm tổn sức đưa Nidhogg vào Sảnh Anh Hùng, dòng sương đen của vận mệnh đã chảy về phía khác quấn chặt vào hắn và người bảo vệ Thần quyền, lao thẳng về cái kết đã được định sẵn.
"Thảo nào tôi không thể nhìn thấy vòng luân hồi của bác sĩ La...Nhân quả của cậu ấy đã kết thúc khi cứu Lý Đế Nỗ, mặc kệ vì sao sau đó Thần thức của cậu ấy lại hiện thế, nhảy ra khỏi vòng luân hồi."
Tiền Côn nhìn Kim Đạo Anh, kể từ khi phát hiện Thần thức của Agkana bỏ trốn, ấn đường của Cục trưởng chưa từng được vuốt phẳng.
"Như Hoàng Nhân Tuấn nói, sở dĩ lúc đó bọn họ có ý đồ với Chúc Cửu Âm là bởi vì chính Agkana cũng không thể xác định khi nào Jormungandr mới hiện thế." Tiền Côn nói tiếp, "Hiện tại xem ra, khi Agkana thu hồi "Hồn" vào hai mươi tám năm trước, và Thần thức của Jormungandr người có liên hệ huyết thống với bà ta xuất hiện là điều cả hai người không ngờ tới."
Không có mắt kính che chắn, Tiền Côn nhìn thấy rõ vẻ bất an nặng nề trong đáy mắt Kim Đạo Anh, nhưng khi mở miệng nói Kim Đạo Anh lại thay đổi chủ đề.
"Trước đây, nhiệm vụ giám sát Tây Hải luôn do phòng Hành động chấp hành, lúc Lưu Dương Dương và Tiêu Tuấn bất ngờ gặp chuyện ngoài ý muốn, tôi đã cùng Đế Nỗ nói qua một lần, cậu ta khẳng định rằng đó chỉ là một tai nạn trong quá trình hành động, không liên quan đến hài cốt chưa từng nhìn thấy lần nào của Jormungandr dưới đáy biển. Khi đấy tôi có phần nghi ngờ cậu ta, nên mới giao nhiệm vụ giám sát cho mấy cậu."
Tiền Côn gật đầu: "Thì tôi cũng đã xem qua báo cáo hành động, đúng là chỉ gặp bất trắc ở biển sâu thôi. Về sau Hendery tự mình dẫn đội kiểm tra hai lần, cũng không phát hiện có gì khác thường."
"Agkana đã nắm được "Hồn" và "Máu", nếu lấy được cả "Xương" thì có thể sẽ nhận được Thần thức hoàn chỉnh, khôi phục Thần lực trọn vẹn, đến lúc đó chúng ta sẽ phải trả một cái giá khó mà tưởng tượng nổi." Kim Đạo Anh gõ gõ ngón tay trên mặt bàn, "Bây giờ tôi đang lo lắng hai chuyện, một là tình huống trong "Tuyệt Vực", tôi không nghĩ rằng phong ấn của chúng ta có thể trấn áp được một Agkana đã cầm được "Máu"; hai là nếu "Hồn" Agkana có thể khiến Thần thức của Jormungandr xuất hiện, vậy thì "Xương" của Jormungandr có thể đáp ứng yêu cầu của "Hồn, Cốt, Nhục" hay không?"
Nét mặt Tiền Côn rét run, anh ta hiểu rõ Kim Đạo Anh nói không sai, với lại hiện tại Tiền Côn đến tìm Kim Đạo Anh ngoài việc báo cáo tình hình của Hải Thận thì còn một chuyện khác.
Một chuyện vừa lúc liên quan mật thiết đến nỗi lo lắng của Kim Đạo Anh.
"Chúng tôi vừa nhận được tin tình báo từ Quận 11, ban lãnh đạo che đậy rất kín, chẳng qua người của chúng ta thông qua đường dây khác để xác minh."
Tiền Côn đưa tay, mở giao diện khác trên máy tính bảng, một bức ảnh vệ tinh mờ ảo hiện ra.
"Ngọn lửa ở núi Hiei đã phá hủy toàn bộ Cục Quản lí Đặc biệt Quận 11, bao gồm cả Cục trưởng Nakagauchi, toàn quân bị diệt."
Giữa Quận 8 và Quận 11 có sự chênh lệch về giờ giấc, đáng lẽ đây nên là thời gian mà ánh mặt trời phải chói chang rực rỡ, nhưng bầu trời trên núi Hiei lại được bao phủ bởi mây đen kín mít, dù chỉ là một tia nắng mong manh cũng không thể lọt vào được. Đám mây tích tụ ngày càng rộng, e rằng chỉ có thể nhìn rõ từ ảnh vệ tinh.
Người đàn ông cao lớn đứng trong đống hỗn độn dưới mặt đất, gương mặt bình thản nhìn làn khói vẫn đang không ngừng bốc lên trời gần đó, vốn dĩ chỉ đứng yên một chỗ nhưng chiếm diện tích không nhỏ, đến cái bóng cũng không thấy đâu. Mùi khét nồng nặc trong không khí làm người khác rất khó chịu, làn sóng nhiệt đủ đốt cháy khí quản bất cứ ai lần lượt thổi bay mái tóc dài màu đỏ buộc sau đầu người đàn ông, dưới chân gã còn có một lớp sương mỏng bao quanh.
"Anh!"
Sương mù chợt tan đi, thiếu niên bất ngờ xuất hiện quỳ nửa gối dưới đất, sau đó đứng thẳng lên. Nửa người trên của cậu trần trụi, những đường vân đỏ tươi điên cuồng chảy trên cơ thể để chống lại hoàn cảnh khốc liệt bên ngoài. Mái tóc xoăn hơi dài đã được cắt ngắn, thái dương chỉ còn một lớp da xanh, vẻ bụ bẫm trên mặt nay đã biến mất, cánh tay, eo và lưng còn có vài vết bỏng.
"Cửa vào đã sập, phía dưới toàn là lửa, không có cách nào đến gần." Quỷ Đồng Hoàn nói, "Có thể xác định, không có dấu hiệu của sự sống..."
Ngay cả Orochi cũng bất lực trước ngọn lửa kỳ lạ bốc cháy bất thình lình, những người khác càng không có khả năng chống chọi. Dù đã sớm chuẩn bị tâm lý cho kết quả này, nhưng sau khi nghe lời xác nhận của Shotaro, trái tim của Nakamota Yuta vẫn chùng xuống.
"Ngoài ra, em còn phát hiện cái này ở dưới."
Một sợi dây xích quấn quanh ngón tay Shotaro, đầu còn lại của sợi xích quấn thành một quả cầu, cậu ta búng nhẹ ngón tay, quả cầu xích dần dần xoay tròn, lộ ra đồ vật bọc bên trong.
Nhiệt độ xung quanh cậu vốn đã cực cao, sau khi dây xích bong ra lại còn tăng cao hơn, như là đột ngột đến gần nguồn lửa. Ánh mắt Nakamoto Yuta lóe lên một tia kinh ngạc khi nhìn thấy rõ đồ vật trong đó, sắc mặt đã không tốt sẵn nay lại càng thêm âm trầm, dường như đang ráng sức nín nhịn.
"Anh...biết thứ này à?" Shotaro cũng có chút ngạc nhiên, đó chỉ là một mảnh kim loại cháy đen nhưng lại mang nhiệt độ cao khác thường, nên cậu mới đưa cho Nakamoto Yuta xem.
Nakamoto Yuta hất tay áo, cầm lấy khối kim loại nhỏ, Shotaro thở phào nhẹ nhõm.
Từ khi bị Hắc Long đốt, cậu trở nên dị ứng với mọi thứ có nhiệt độ cao, đồng thời không muốn dính líu gì đến Quận 8.
"Báo cho đám lão già kia, đừng nghĩ đến chuyện bưng bít truyền thông, lập tức mở thông cáo báo chí, dùng danh nghĩa chính thức yêu cầu viện trợ khẩn cấp."
"Yêu cầu viện trợ? Ai cơ?"
Nakamoto Yuta nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ một: "Cục Quản lí Đặc biệt Quận 8."
TBC
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro