50
Tác giả: kunisuke
Chỉnh sửa/Biên tập: serenana
--
Cuối cùng, chỉ huy Lý đưa ra quyết định rất nhanh, một tay ôm vợ một tay ôm con(mèo), mang cả người lẫn mèo đi đến nhà đối diện, tiện thể mở khóa luôn bản đồ mới tại huyền quan trong tư thế đứng, khua chiêng gõ trống hoàn thành một đợt nổ pháo chất lượng cao trong vòng nửa giờ. Khi La Tại Dân tựa vào vai Lý Đế Nỗ thở gấp tức giận, anh mới nhận ra Chiêu Tài đang ngồi bên cạnh xem hết toàn bộ quá trình, bị buộc phải tiếp thu chương trình giáo dục giới tính trước thời hạn.
Với tư cách là bố mẹ xuất hiện giữa đường của nó, cảm xúc của hai người nhất thời lẫn lộn, cuối cùng cả hai nhất trí, dù sao hồn phách của Chiêu Tài cũng chẳng nguyên vẹn, không có khả năng thành tinh lần nữa, cứ để nó thế đi.
Không khí trong căn hộ này không bị ô nhiễm, chẳng qua vì không mở cửa sổ một thời gian dài, độ thoáng gió có hơi ngột ngạt. La Tại Dân xác nhận lại lần nữa, kiên quyết không trả nhà, bảo vệ lãnh thổ cuối cùng của mình.
Hai người lần lượt tắm rửa xong, ngoài trời đã tờ mờ sáng. La Tại Dân bị giày vò một hồi, ngược lại không còn buồn ngủ nữa. Anh bước ra từ phòng tắm, lau khô mái tóc giữa chừng, nhìn thấy Lý Đế Nỗ đang co một chân ngồi tựa vào đầu giường, mặt không cảm xúc bấm điện thoại.
La Tại Dân đến gần xem thử, trông thấy Lý Đế Nỗ đang từ chối đơn xin trợ cấp y tế quý tiếp theo của Kim Hống và Siren trong hệ thống Cục quản lí Đặc biệt, nội dung cụ thể là chăm sóc bộ lông cho Kim Hống và chữa trị vây đuôi của Siren.
Quả nhiên, dì quét dọn có thể gọi tới vào ngày mai, nhưng cấp dưới không biết điều phải lập tức xử lí.
"Phúc lợi của cơ quan mấy anh tốt thật đấy." Bác sĩ La, người đã xin trợ cấp nhà ở được nửa năm đánh giá như thế.
"Em không nghĩ tới chuyện đến làm việc ở Cục?" Lý Đế Nỗ ném di động, cầm lấy khăn tắm trong tay La Tại Dân, lau tóc cho anh.
La Tại Dân không bị lay động: "Đợi khi nào Cục trưởng của mấy anh thôi muốn ăn tươi nuốt sống em thì nói tiếp."
"Không quá như vậy chứ, Kim Đạo Anh có lí của anh ấy."
La Tại Dân tìm một vị trí thoải mái làm tổ trên người Lý Đế Nỗ, Hắc Long cũng vừa tắm xong, chỉ mặc một cái áo cộc tay, cơ bắp uốn khúc săn chắc không kiêng dè hiện ra sống động.
Trước kia cảm thấy nhiệt độ cơ thể hắn quá mức nóng bức, nay lại thấy rất vừa vặn.
"Nói mới nhớ, lúc Cục trưởng Kim vớt anh lên không nhìn thấy xương cốt của em à?"
"Không, có lẽ khi rơi xuống biển đã bị tách ra." Lý Đế Nỗ nói, "Anh Đạo Anh vốn là Edchina, và Typhon——sau này là Trịnh Tại Hiền, luôn sống trong hang động dưới rãnh Cilicia, vì chuyển động của vỏ trái đất cũng như sự thay đổi mạnh mẽ của môi trường sống nên bị buộc phải di chuyển, lúc đi ngang qua Tây Hải thì cứu được tôi, cũng không nhìn thấy xương rắn của em."
"Sau sự kiện Agkana, Đạo Anh rất cảnh giác với em, xét thấy xương rắn có thể còn ở Tây Hải, nên anh ấy đã bố trí nhiệm vụ cho nhân viên thường xuyên giám sát, mặc dù chỉ là cấp B, nhưng đều do chuyên gia ở phòng Hành động chấp hành."
"Có phát hiện được gì không?" La Tại Dân không hề che giấu sự hoài nghi của mình, dù sao Lý Đế Nỗ luôn giấu kín chuyện của bản thân với Cục Quản lí, làm sao có thể ngoan ngoãn thực hiện nhiệm vụ Tây Hải.
Lý Đế Nỗ lắc đầu: "Ban đầu nhiệm vụ do tôi tự dẫn đội thực hiện, mang theo dây chuyền xương rắn cũng không có phát hiện gì. Chắc là chưa đến thời cơ, hoặc có lẽ, phải do đích thân Thánh Tử tới mới được."
La Tại Dân trầm mặc một lúc, khe khẽ nói: "Thực ra, em chưa từng nghĩ đến chuyện tái sinh, em chỉ muốn cứu anh thôi."
Cho dù là Jormungandr, thì Đổi Mạng cũng là một cấm thuật cực kì nguy hiểm, anh nhất định phải cho đi hết không giữ lại điều gì, thì Niddhog mới có hy vọng sống sót.
Cách một lớp khăn vải, Lý Đế Nỗ hôn lên đỉnh đầu anh: "Tôi biết."
Ngay khi đồng hồ điện tử ở sảnh lớn gần nhảy đến con số "4:00", tiếng người huyên náo ồn ào ở Cục Quản lí Hành chính Nhân loại Đặc biệt cuối cùng cũng trở nên yên tĩnh.
Mặc dù nhân viên công tác ở Cục Quản lí đều không phải người, nhưng quyền lợi cơ bản của họ cũng cần được bảo vệ, mấy đồng chí tăng ca đến đêm đang tranh thủ ngủ bù trong văn phòng hoặc trở về nhà, ngoại trừ mấy nhân tố cá biệt xui xẻo có chức vụ quan trọng bị lãnh đạo tóm lại hỏi về tiến độ công việc, và tòa nhà khổng lồ dưới mặt đất rốt cuộc cũng bước vào khoảng thời gian ngơi nghỉ ngắn ngủi.
Trong văn phòng Cục trưởng, Kim Đạo Anh cúp điện thoại, ra hiệu cho thư ký để Chỉ huy phòng Liên hợp An ninh Tình báo bước vào.
"Hy vọng cậu mang đến tin tức tốt cho tôi." Kim Đạo Anh tháo mắt kính xuống, day day ấn đường.
Tiền Côn ngồi xuống đối diện, đưa máy tính bảng trong tay qua: "Cũng không quá tệ, Hoàng Nhân Tuấn nhận tội rồi."
"Đích thân cậu tra hỏi, chỉ là vấn đề thời gian."
Kim Đạo Anh không vội nhìn, nới lỏng chiếc cà vạt được thắt tỉ mỉ, đứng dậy đi đến giá rượu trong góc văn phòng, cầm một bình whiskey.
"Uống không?"
Tiền Côn nhìn nửa tách trà đã nguội lạnh trên bàn từ lâu, lắc đầu: "Không cần."
Kim Đạo Anh hiếm khi uống rượu ở văn phòng, vậy mà bình whiskey chỉ mới mở không bao lâu nay đã còn chưa đến nửa bình.
Mặc dù Agkana chỉ trốn thoát trong thời gian ngắn, nhưng áp lực mang đến cho người trong Cục gần như áp đảo. Tưởng chừng phong ấn không một sơ hở nào lại xuất hiện lỗ hổng, là Typhon sơ suất hay vốn dĩ Agkana có khả năng bỏ trốn từ đầu nhưng bà ta vẫn luôn giấu kín năng lực thực sự của mình?
Lý Vĩnh Khâm căn cứ vào tọa độ Lý Đế Nỗ để lại, tìm thấy Hải Thận Hoàng Nhân Tuấn đang bị chôn vùi trong tuyết sắp sửa mất mạng, sau đó mang Hoàng Nhân Tuần về Cục rồi trực tiếp giao cho Tiền Côn, hy vọng có thêm vài đầu mối hữu dụng.
"Trước khi "Chạng vạng của các vị Thần" xảy ra, Agkana đã chuẩn bị cho sự tái sinh của mình, Kim Đình Hựu, Trịnh Thành Xán, Hoàng Nhân Tuấn, tất cả đều nằm trong kế hoạch của bà ta. Bà ta suy nghĩ rất cẩn thận, tất cả những người này đều không quen biết nhau trong quá trình sắp đặt, chỉ gặp nhau lúc thực hiện."
"Còn Jormungandr?"
Tiền Côn khẽ thở dài, nói: "Tạm coi là một tin tốt đi, Jormungandr không cùng quan điểm với Agkana, tuy rằng Hoàng Nhân Tuấn cũng không nói tại sao. Vị bác sĩ La đó, hình như rất căm giận Agkana."
Kim Đạo Anh mở bình rượu trong tay: "Tôi biết."
Đế Thính hiếm khi bất ngờ: "Đế Nỗ nói với cậu?"
Kim Đạo Anh "hừ" một tiếng không rõ hàm ý, Tiền Côn ngẫm nghĩ trong giây lát, nhanh chóng hiểu được ngay.
Nếu Lý Đế Nỗ và Kim Đạo Anh không nói rõ ngọn nguồn, thì hắn và La Tại Dân sẽ không thể bước chân ra khỏi Cục Quản lí. Cục trưởng Kim không thường xuyên sử dụng vũ lực nhưng lại rất có uy, chẳng phải chỉ vì mỗi chức vị.
"Là Lời Tiên Tri của Số Phận." Ngón tay Kim Đạo Anh miết dọc theo vành ly, suy tư nói, "Khi ấy Agkana nói Lời Tiên Tri nhất định sẽ ứng nghiệm, cho nên Thánh Tử Jormungandr đương nhiên sẽ giúp bà ta có được sự sống toàn vẹn."
"Dựa theo những điều chúng ta biết trước đó, mọi Lời Tiên Tri đều trở thành sự thật không có ngoại lệ, vì lẽ đấy mà tôi mới đề phòng Jormungandr như vậy."
Kim Đạo Anh ngửa mặt, tròng kính phản chiếu một tia sáng lạnh lẽo.
"Nhưng chuyện Đế Nỗ còn sống, chứng tỏ Lời Tiên Tri có thể đã bị phá vỡ."
"Agkana vô cùng tự phụ, cho rằng bản thân đã đạt được sự toàn trí toàn năng của mẹ, nghĩ tất cả mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát."
La Tại Dân nép người trong vòng tay Lý Đế Nỗ, ngón tay lần theo những đường gân xanh trên cánh tay rắn chắc của người đàn ông.
"Bà ta có thể sở hữu sự toàn trí toàn năng đó, nhưng nó không hoàn chỉnh."
Bởi thế nên Agkana không biết đến đêm mà La Tại Dân lẻn vào Thần cung Nguyệt Tướng, cũng không thể nào biết vì sao anh lại tự nguyện rơi xuống Helheim.
"Toàn trí toàn năng là năng lực bẩm sinh của mẹ em, ngày em ra đời, chỉ vì muốn khống chế hoàn toàn Lời Tiên Tri, Agkana đã nuốt chửng mẹ."
Thần Mặt Trăng Tisival chính là Lời Tiên Tri đầu tiên xuất hiện ở cõi này, được ban cho khả năng toàn trí toàn năng, biết được tất cả những Lời Tiên Tri khác. Khi ấy Agkana chỉ mới phụ trách Đền Uppsala, trên lục địa Mu bắt đầu xuất hiện dấu hiệu của sự sống. Những gã khổng lồ băng giá Jotunheim cùng tộc Orc nơi Khu Rừng Sắt Galgvigr đã để mắt tới mảnh đất này từ lâu. Agkana cần ổn định thần lực nhanh chóng, mà nắm giữ "toàn trí toàn năng" chính là cách hữu hiệu nhất.
Sau khi Tisival sinh ra Jormungandr liền từ chối cho Agkana biết nội dung Lời Tiên Tri, trong cơn thịnh nộ Agkana đã nuốt chửng bà, từ đây có được "toàn trí toàn năng", cũng biết được nội dung Lời Tiên Tri mà Tisival không muốn cho mình biết.
"Thánh Tử không yêu, chỉ thương xót chúng sinh." La Tại Dân nhếch khóe môi, có bao nhiêu là tự giễu, "Nếu như em không mù quáng bởi cái gọi là "Không thể chống lại Thần Quyền", có lẽ sẽ không phải trả cái giá đắt như vậy."
Lý Đế Nỗ ôm chặt anh: "Cho nên, sau khi em đến Thần cung Nguyệt Tướng, mới bắt đầu nghi ngờ về Lời Tiên Tri?"
"Phải." La Tại Dân nói, "Ở Thần cung Nguyệt Tướng, em mới biết được sự thật về nội dung Lời Tiên Tri liên quan đến anh."
"Agkana đã nói cho em biết khi ra mật lệnh "diệt rồng", Lời Tiên Tri tiên đoán Hắc Long bất tử, Đền Uppsala rồi sẽ sụp đổ, cho nên nhất định phải giết được rồng."
Anh chậm rãi thở dài một hơi, như trút bỏ hết những tâm tư đã chôn tận đáy lòng suốt hàng ngàn năm qua.
"Bà ta nói dối, "Chạng Vạng của các vị Thần" chính là Lời Tiên Tri, đối với Đền Uppsala đó là điều bất khả kháng."
TBC
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro