17
Tác giả: kunisuke
Chỉnh sửa/Biên tập: serenana
--
Sau khi Lý Đế Nỗ rời khỏi Tuyệt Vực, hắn đến bệnh xá đi loanh quanh, không đến nửa tiếng sau, tất cả mọi người ở cục quản lí đều biết Hắc Long đeo một cái rọ mõm, sôi nổi bàn luận rằng đúng là sống lâu thì cái gì cũng thấy được.
Thế nhưng là ác thần trong truyền thuyết, cục trưởng Kim vốn đã quen với Hắc Long bao nhiêu năm cũng nhắm mắt làm ngơ với hắn, nhìn không nổi.
Lý Hải Xán đang bận đối chiếu với đội cơ động danh sách yêu thú mất tích, trong lúc đi ngang qua còn ghé miệng chế giễu hắn một câu, nói hắn già rồi mà mất hết tiết tháo*.
Lý Đế Nỗ trực tiếp đưa Phó Bộ phận Quan hệ vào danh sách đen.
La Tại Dân còn chưa tỉnh, xung quanh giường bệnh đều là máy móc y tế, trên đầu quấn băng gạc, gương mặt tái nhợt.
Không ai được phép vào phòng chăm sóc đặc biệt, Lý Đế Nỗ đứng ngoài hành lang nhìn một lúc, có người ôm máy tính bảng đi tới.
"Anh Johnny."
Từ Anh Hạo, trưởng bệnh xá nhìn rọ mõm trên mặt hắn: "Đạo Anh giận thật đấy."
"Nếu Ten không kịp thời ra tay thì chắc toàn bộ quảng trường đều bị đốt thành tro." Giọng điệu Lý Đế Nỗ bình thản, cứ như thể việc đấy không phải do hắn làm, "Cậu ấy thế nào?"
"Mấy chỗ khác không có gì đáng ngại, chủ yếu là vết thương trên cổ tay." Từ Anh Hạo nói, "Lửa của Tửu Thôn Đồng Tử, xương cốt của cậu ấy vẫn chưa rã ra là may mắn lắm rồi."
Lý Đế Nỗ liếc mắt: "Anh cảm thấy vậy là "may mắn" sao?"
Từ Anh Hạo bấm bấm máy tính bảng trong tay, đưa cho Lý Đế Nỗ: "Việc cậu nhờ tôi có kết quả."
Nội dung trên máy tính bảng không nhiều, chỉ nhìn thoáng qua là đã có kết luận.
"Đạo Anh, Vĩnh Khâm và tôi đều không nhìn thấy có gì khác thưởng ở cậu ấy, bác sĩ La của cậu chính là nhân loại bình thường."
Lý Đế Nỗ: "Sau khi Đồng Hoàn phá bỏ kết giới của Thần Lạc, tôi lập tức kích hoạt trận pháp dịch chuyển, chắc lúc đó cũng đưa cậu ấy vào trong."
Nói "đưa vào trong" chỉ là khiêm tốn, vốn dĩ Lý Đế Nỗ đặt La Tại Dân làm trung tâm để vẽ trận pháp.
"Năng lực của Thần Lạc vô dụng với cậu ấy có thể dùng sự ngẫu nhiên để giải thích, phải không?" Giọng nói của Lý Đế Nỗ phát ra từ cái rọ mõm, mang theo cảm giác lạnh lẽo sắc bén của kim loại.
Từ Anh Hạo dừng trong chốc lát mới nói: "Cũng không thể loại trừ khả năng cậu ấy có thể chất đặc biệt, trước kia có một thành viên ở Đội 7 còn nhìn thấy đồ vật trong hư không."
Lý Đế Nỗ trả lại máy tính bảng: "Cảm ơn anh, Johnny."
Từ Anh Hạo còn muốn hỏi thêm, nhưng nhìn thấy dáng vẻ của Lý Đế Nỗ cuối cùng chỉ nói: "Đợi bác sĩ La tỉnh dậy tôi sẽ báo cho cậu."
"Được."
Vì có liên quan đến sự kiện ngoại giao, bên bộ phận quan hệ nhanh chóng sắp xếp hoàn tất vụ án yêu thú mất tích. Kim Đạo Anh và Nakamoto Yuta đã đạt điều kiện trao đổi, chỉ cần Quỷ Đồng Hoàn trả lại tất cả linh hồn bị bắt thì Khu 11 có thể dẫn độ về.
Ban đầu Shotaro còn không chịu, nhưng đến khi nhìn thấy vẻ mặt của Nakamoto Yuta mới ngoan ngoãn lấy ra dây xích của mình, mỗi sợi xích đều buộc một linh hồn yêu thú.
Tửu Thôn Đồng Tử vẫn uy nghiêm như thường, yêu khí tăng cao khiến cảnh báo trong cục được phát động liên tiếp, mấy tin đồn như hồ lô ma là bản thể của gã cũng ngầm được xác nhận là sai. Kim Đạo Anh bó tay với Lý Đế Nỗ, nhưng đối với người ngoài lại khôn khéo vô cùng, hồ lô của anh quan trọng với anh nhưng chúng tôi bên này cũng thiệt hại không ít, và Chỉ huy phòng hành động Khu 8 không cần bị xử phạt.
Chung Thần Lạc ở một bên vui vẻ lắng nghe, nghe được ý kia của Cục trưởng thì chắc tất cả mọi người ở phòng hành động cũng được miễn xử phạt, bữa ăn trợ cấp của cậu được bảo đảm rồi.
Trước khi Nakamoto Yuta đến Khu 8, người trong Cục quản lí Đặc biệt Khu 11 đã nói với gã không được làm to chuyện, huống chi Quỷ Đồng Hoàn là người gây rối trên địa bàn của người ta trước, Quỷ Vương núi Trường Giang đích thân ra mặt chỉ có thể chiếm lợi ở khí thế nhưng thua về lí lẽ.
Cho nên dù khó chịu việc Lý Đế Nỗ đốt em trai mình sắp chết, nhưng gã vẫn đành bỏ cuộc.
Ngày Tửu Thôn Đồng Tử và Quỷ Đồng Hoàn trở về, Lý Đế Nỗ cũng có mặt tại đấy. Hắn không cố ý lắc lư trước mặt anh em nhà người ta, nhưng đội trưởng đội cơ động tạm thời có nhiệm vụ khác, theo quy định, cần có Chỉ huy phòng hành động phụ trách.
Có lẽ lời cảnh cáo trước đấy của Kim Đạo Anh đã hiệu quả, toàn bộ hành trình Lý Đế Nỗ đều đi theo sau Kim Đạo Anh nửa bước, không làm bất cứ điều gì thiếu suy nghĩ. Hắn mặc âu phục, nửa dưới gương mặt vẫn còn đeo rọ mõm, suốt quãng đường hé miệng không nói chữ nào, giống như một nhân viên bảo an đạt tiêu chuẩn.
Tửu Thôn đến bằng máy bay tư nhân, nhân viên hai bên lịch sự khách sáo với nhau tại sân bay. Nakamoto Yuta bắt tay với Kim Đạo Anh, sau đó bắt tay với Lý Đế Nỗ vẫn luôn luôn im lặng đứng phía sau.
Quỷ Vương núi Trường Giang có mái tóc đỏ rực, tóc dài được buộc gọn phía sau đầu vuốt qua vai phải. Áo kimono với hoa văn lửa ma hở rộng phía trước để lộ cơ ngực và cơ bụng săn chắc, mặc dù gã đang trong tư thế bắt tay nhưng lại chẳng có ý thân thiện chút nào.
Nét mặt Kim Đạo Anh trở nên thận trọng, muốn nói gì đó để xí xóa thì thấy Lý Đế Nỗ bỏ tay ra khỏi túi quần.
Thời điểm hai người bắt tay nhau, Chung Thần Lạc vô thức nhìn xung quanh như sợ chỗ này sắp bị nổ tung.
"Nidhogg, con rồng đen sống ở vực thẳm thế giới." Nakamoto Yuta quan sát rọ mõm trên mặt Lý Đế Nỗ, giọng điệu như đang đùa giỡn, "Nhai rễ cây cả ngàn năm nhưng vẫn không bỏ được tật cắn bậy đúng không?"
Lý Đế Nỗ không tức giận, chỉ nói: "Vết bỏng của em trai anh vẫn chưa hồi phục, ngài Nakamoto đây muốn nhìn thử bộ dạng chết không toàn thây của em trai mình thì tôi cũng không ngại cho anh xem tôi đã cắn đứt rễ cây thế giới thế nào đâu."
Toàn thế giới, chỉ có bệnh xá ở Cục quản lí Khu 8 mới có phương pháp chữa khỏi vết bỏng do bị lửa Hắc Long đốt, vết bỏng của Shotaro gần như đã lành hơn phân nửa, trở về Khu 11 nghỉ ngơi thật tốt thì có thể khôi phục hẳn. Nhưng dù bọn họ có rời khỏi Khu 8, Hắc Long vẫn có cách khiến cho vết bỏng trên người Quỷ Đồng Hoàn tái phát.
Nakamoto Yuta biết rõ điều này, gã cũng không có ý định công kích, chỉ buông lỏng bàn tay.
"Chúng ta sẽ còn gặp lại, Hắc Long."
Rọ mõm che khuất nửa gương mặt, ngay cả một nụ cười giả tạo Lý Đế Nỗ cũng chẳng muốn cho, hắn rút tay lại, lui về sau lưng Kim Đạo Anh.
"Không tiễn."
TBC
Chú thích:
*Cuối đời mất hết tiết tháo(晚节不保): Ý chỉ tuổi già mà mất hết tiết tháo (tiết tháo = đạo đức, chính trực, nhân phẩm,...), ngoài ra nó còn chỉ một việc sắp thành công nhưng lại thất bại.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro