14
Tác giả: kunisuke
Chỉnh sửa/Biên tập: serenana
--
"Bùm!"
Dòng thời gian ngưng đọng bắt đầu trôi trở lại tại thời điểm kết giới bị phá vỡ, mặt dây chuyền Shotaro ném đi nhanh chóng phồng ra thành một vật thể khổng lồ, trực tiếp đâm thủng một lỗ trên trần nhà quán bar.
"Nguy rồi!" Chung Thần Lạc có dự cảm không lành khi cảm nhận kết giới của mình bị sụp đổ, giây tiếp theo phần lớn mái nhà của Shura Ghost Road bị thổi bay, ngọn lửa gay gắt áp đảo tất cả ánh đèn bảng hiệu trên con đường, dường như muốn đốt cháy đôi mắt người khác.
"Cứu! Cứu, nó phát nổ rồi!"
"Nổ?"
"Cháy rồi cháy rồi!"
"Gọi cảnh sát nhanh--"
Hiện giờ vừa qua nửa đêm, ngay lúc phố bar đang nhộn nhịp nhất vang lên tiếng ồn ào khiến tất cả mọi người sợ hãi. Đám người khủng hoảng tràn ra ngoài gào thét thất thanh, nửa giây sau Chung Thần Lạc mới nghe rõ mệnh lệnh của Lý Đế Nỗ qua tai nghe, Phác Chí Thịnh đã sớm hơn một bước xông vào Shura Ghost Road.
"Thần Lạc, che chắn lại; Chí Thịnh, vào cứu người."
Kết giới của cậu bị thứ đồ này phá hủy, kết giới bình thường e rằng khó mà ngăn chặn. Chung Thần Lạc không cần trốn tránh, cậu đứng tại chỗ mở rộng hai tay, từ dưới chân cậu thổi đến một cơn gió lạnh thấu xương, nhúm tóc đỏ trên trán bay phập phồng, ở giữa hai đầu lông màu hiện lên hoa văn hình Thao Thiết xanh đen, bóng mờ sau lưng đột ngột ngoi lên từ mặt đất.
"Cậu chờ chút Thần Lạc, vẫn còn người chưa--" Phác Chí Thịnh vừa hét to vào tai nghe vừa bế hai cô gái chạy ra khỏi sảnh, cậu đã nghe được tiếng gầm nhẹ của hung thú thượng cổ trong hư không, nhưng dưới tòa nhà bị sập một nửa vẫn còn nhân loại bình thường, "Chỉ huy--"
Lý Đế Nỗ vung tay đánh bật một cây xà rơi từ trên đầu xuống, vào lúc mái nhà bị thủng Lưu Dương Dương lao vào chiến đấu với Shotaro, thân hình khổng lồ của Kim Hống khiến cho quán bar càng bị hủy hoại nhanh hơn. Chuyện xảy ra quá bất ngờ, Lý Đế Nỗ chỉ kịp vòng qua vài người và đưa họ ra khỏi kết giới, bây giờ chỉ có thể trông cậy vào khứu giác nhạy bén của Phác Chí Thịnh tìm thấy những người còn lại rồi đưa ra ngoài.
Hắn đã thấy rõ hình dáng mặt dây chuyền, một quả hồ lô to lớn được bao bọc bởi ngọn lửa, sau khi ngọn lửa nhỏ dần đi có thể nhìn thấy kinh văn phức tạp khắc trên bề mặt, hàng ngàn dòng kinh văn nhấp nhô xung quanh.
Hồ lô này vô cùng quen mắt, chẳng lẽ là...
Đúng lúc này bình hồ lô rung lên hai lần, dưới đáy bỗng hé ra một cái miệng lớn, lộ ba hàng răng sắc nhọn và đầu lưỡi đỏ tươi, nổ tung trong không khí.
Đồng tử Lý Đế Nỗ co rụt, quát lớn: "Thần Lạc!"
Hư ảnh của Thao Thiết đã hoàn toàn hiện hình, hung thú cao khoảng năm sáu tầng lầu, há miệng thật lớn nhảy về hướng Shura Ghost Road.
Đối với những nhân loại bình thường đang cầm điện thoại vây xem thì hình ảnh này thực sự khó tin, một giây trước họ có thể nhìn thấy thứ gì đó đang rực cháy dữ dội, một giây sau tất cả đã biến mất hoàn toàn, kể cả ánh lửa lẫn quán bar bị nổ tung đều không còn đâu nữa.
Hình như đã bị thứ vô hình nào đó nuốt chửng vào bụng.
"Á!" Fenrir đặt hai nhân loại bình thường cuối cùng ở lề đường, vừa đặt mông ngồi xuống đất đã hét lên với Chung Thần Lạc, "Suýt nữa cậu đã cắn trúng chân tớ!"
Thao Thiết phớt lờ Phác Chí Thịnh, bên trong tai nghe vang lên tiếng thông báo kết nối đường dây mới, cho biết đội cơ động đã đến nơi.
"...Vâng đúng vậy, toàn bộ quảng trường....Chỉ huy Lý và Lưu Dương Dương vẫn còn bên trong....Em đã chắn lại rồi, đề nghị nâng cấp độ vụ án lên mức A...Em hiểu rồi, anh Ten."
Thao Thiết ngắt kết nối, quay người xốc Fenrir cao hơn mình nửa cái đầu đứng dậy: "Làm việc đi, đội cơ động đã phong tỏa toàn bộ quảng trường, nhiều người như vậy nên tốn nhiều thời gian để thanh tẩy lắm."
Fenrir xòe hai tay ra: "Tớ không mang theo dụng cụ."
"Vậy đếm số lượng người cho tớ!" Ấn Thao Thiết trên trán Chung Thần Lạc vẫn chưa tan, hung thú Thao Thiết oai phong lẫm liệt ngồi sau lưng cậu liếm móng vuốt.
Phác Chí Thịnh chỉ đấu tranh được hai giây thì chịu thua, Fenrir cũng chẳng muốn phải đi du lịch trong bụng Thao Thiết một ngày.
"Người bên trong đã mang ra ngoài hết chưa?"
Chung Thần Lạc dùng tay phải vẽ một vòng tròn, dựng kết giới xung quanh hư ảnh Thao Thiết, tay trái lần lượt chỉ trán vào hai người cuối cùng được Fenrir giải cứu, hai dấu ấn nhỏ hình Thao Thiết hiện lên giữa trán bọn họ và mờ dần, hai nữ sinh đang khóc thút thít bỗng nhiên im bặt, ánh mắt trở nên trống rỗng.
Phác Chí Thịnh gật đầu: "Suýt thì không kịp."
"Vậy là tốt rồi." Chung Thần Lạc thở phào nhẹ nhõm, "Nếu nhân loại bình thường lọt vào bụng Thao Thiết, tớ sẽ bị phạt."
"Cái hồ lô đó rốt cuộc là gì?" Phác Chí Thịnh chuẩn bị đưa hai nữ sinh ra ngoài, đội cơ động đã sắp xếp một nơi trú ẩn tạm thời như thường lệ.
Chung Thần Lạc im lặng một lúc, vẻ mặt nghiêm túc.
"Hồ lô ma của Tửu Thôn Đồng Tử*, chuyện càng lúc càng nghiêm trọng rồi đây."
Bụng của hư ảnh Thao Thiết liên kết với hư không, hoàn toàn cách ly với thế giới thực, lúc này Lưu Dương Dương mới buông thả chiến đấu với Shotaro.
Nói đến cũng kỳ lạ, Shotaro vốn dĩ đang ở thế bất lợi nhưng sau khi hồ lô ma hiện hình thì sức mạnh bỗng gia tăng, hiện đang đánh ngang tay với Lưu Dương Dương.
"Cái đéo gì đã xảy ra vậy?!" Kim Hống nổi cơn thịnh nộ, y đập cánh làm đổ nửa bức tường, mắt thấy Shotaro chuẩn bị vùi mình, nhưng gương mặt dính đầy máu của thiếu niên chợt nở một nụ cười quái đản.
Kim Hống cảm thấy một luồng gió rợn người nổi lên đằng sau, vô thức nhảy lên, quay đầu phun một ngụm độc.
Quả hồ lô lớn ở phía sau y, cái miệng ở đáy hồ lô suýt nữa đã cắn vào đầu y, chỉ có điều bị ngoại lực ghìm chặt nên dừng lại, ba hàng răng không cam tâm ngọ nguậy trong cái miệng, đầu lưỡi từ đỏ sậm chuyển thành màu đen, nó dám nuốt hết toàn bộ chất độc của Kim Hống!
Kim Hống có hơi kinh ngạc, nhưng y không chần chừ lâu, lập tức xoay người giữa không trung hóa thành hình người, đạp một phát lên lưng Shotaro, khống chế gã.
"Không muốn bị đánh thêm thì đừng có nhúc nhích." Trong trận chiến này Lưu Dương Dương cũng bị đánh đến mức bực bội, giọng nói vô cùng trầm.
Đương nhiên Shotaro không ngờ hồ lô ma bị giữ lại như vậy, gã quỳ trên mặt đất, nhổ ra máu.
"Tại sao sợi dây xích của các người không bị tan chảy khi đụng vào kinh văn trên hồ lô?" Shotaro gục đầu nói, "Đây là lửa ma có thể cắt đứt mọi kim loại!"
"Cậu thì biết cái gì?" Lưu Dương Dương mắng gã, "Cậu cho rằng cái xích này tệ hại như dây xích của cậu à? Long Xích có thể trói cả rồng, huống chi là một cái hồ lô?"
Shotaro sững sờ, hiển nhiên nghĩ đến điều gì: "...Hắc Long?"
Lưu Dương Dương liếc mắt, lực tay như muốn bóp nát xương cốt của Shotaro: "Không biết khu 8 có ai mà dám đến đây gây chuyện?"
Shotaro dường như không cảm nhận được đau đớn trên cánh tay, đồng tử đỏ lừ nhìn người đàn ông kia. Lý Đế Nỗ vẫn đút hai tay vào túi quần, đôi ủng ngắn đầu nhọn không tì vết giẫm trên mặt đất bừa bộn, trong bóng tối sau lưng hắn, những sợi dây xích màu đen thô to như những cánh tay đàn ông trưởng thành nhô ra từ các hướng khác nhau đang trói chặt hồ lô ma, treo nó lơ lửng trên không trung.
"Tửu Thôn Đồng Tử, sao cậu lại ở đây?" Lý Đế Nỗ từ trên cao nhìn xuống Shotaro, hỏi gã.
Lưu Dương Dương lập tức nhận ra chỉ huy của bọn họ đang không vui.
Cũng đúng, chỉ huy phòng hành động đã tự mình ra tay và mang theo ba người có năng lực, nhưng hiện trạng lại xảy ra hỗn loạn lớn như vậy, có khi còn gây thương vong đến nhân loại bình thường, Hắc Long tiếp tục bình tĩnh được mới lạ.
Shotaro hừ lạnh: "Không phải muốn mang tôi về để hỏi à?"
Một ánh lửa vàng lóe lên, Lưu Dương Dương tức khắc buông tay ra, nhưng đầu ngón tay vẫn bị lửa rồng đốt trúng.
Đau quá!! Lưu Dương Dương cắn răng ôm tay, không dám phát ra âm thanh. Chẳng qua thiếu niên tóc đỏ thảm hơn y nhiều, áo đen trên người gã bị lửa rồng thiêu rụi, da thịt bỏng rát kịch liệt đến mức hét không ra hơi.
Lưu Dương Dương nuốt nước bọt cách xa ra, Lý Đế Nỗ đã không còn kiên nhẫn thì tốt nhất đừng nhiều lời làm gì.
Hắc Long không hỏi lần thứ hai, đồng tử vàng kim thẳng đứng lạnh lùng nhìn người đau đớn cuộn tròn trong lửa rồng.
"Đó là...anh của tôi...." Hàm răng Shotaro run cầm cập, cố nói xong câu này thì lửa rồng dập tắt, trong không khí ngập tràn mùi cháy khét.
"Em trai của Tửu Thôn?" Lưu Dương Dương nhướn mày, mở miệng hỏi, "Vậy cậu là Đồng Hoàn?"
Shotaro không trả lời, nằm trên đất thở hổn hển.
"Vậy mấy con quái vật cậu bắt ở đâu rồi?" Lưu Dương Dương hỏi gã, "Quỷ Đồng Hoàn không ăn thịt người, chỉ lấy đi linh hồn của quái vật cấp thấp mua vui."
Một hồi lâu sau Shotaro mới nói: "Tôi không ăn thịt người, nhưng nó ăn."
Lưu Dương Dương nghĩ rằng gã đang nói đến hồ lô ma, y nhìn về phía Lý Đế Nỗ nhưng hắn không phản ứng gì.
"Tửu Thôn cũng không ăn thịt người." Giọng điệu Lý Đế Nỗ lạnh lẽo, đầy cảnh cáo, "Nó là ai?"
Trò chơi chữ bị vạch trần ngay tại chỗ, Shotaro cũng không muốn nói, nhưng gã thực sự sợ lửa Hắc Long, trên đời này vậy mà còn ngọn lửa đáng sợ hơn lửa ma của Tửu Thôn Đồng Tử.
"Nó..."
Đúng lúc này, hồ lô ma đang bất động bỗng chốc vùng vẫy, Shotaro hình như cảm nhận được gì, chậm rãi ngửa mặt lên trời.
Mặt của gã đã bị thiêu cháy đen, không nhìn rõ nét mặt, nhưng đôi con ngươi đỏ lựng lại hiện lên vẻ mỉa mai khó hiểu.
"Mấy người, đã để lọt một tên."
Tại khu trú ẩn do đội cơ động bố trí, Phác Chí Thịnh hít một hơi lạnh: "Anh nói gì?"
Chàng trai trẻ nói mình là bác sĩ khoa Nhi làm ở Bệnh viện Số Một Tân Thành ngẩn người trong giây lát, lưỡng lự rồi lặp lại lời nói của mình.
"Đi cùng nhóm chúng tôi còn một đồng nghiệp nữa nhưng tôi không thấy cậu ấy đâu, có lẽ vẫn còn trong quán bar."
"Tên cậu ấy là La Tại Dân."
TBC
Chú thích:
*Tửu Thôn Đồng Tử(酒吞童子/Shuten Doji): Theo truyền thuyết, Shuten Doji là một chúa quỷ Oni vô cùng tàn bạo tại vùng Kyoto ngày nay. Shuten Doji là kết quả của một tình yêu ngang trái giữa phàm nhân với con rắn tinh 8 đầu 8 đuôi Orochi, hắn thích uống rượu và bị thần Susanoo tiêu diệt.
*Quỷ Đồng Hoàn(鬼童丸/Kidomaru): Là một con quỷ của gia tộc thuộc quyền cai trị của Shuten Douji. Hắn được biết đến như cơn giận dữ của quỷ dành cho những Samurai đã giết cha hắn. Theo truyền thuyết thì Quỷ Đồng Hoàn là con trai của Tửu Thôn Đồng Tử.
E/N: Sẵn đây mình nói lun, là mấy cái chú thích về truyền thuyết quỷ hay quái vật có nhiều con nó có những giả thuyết và cách kể khác, mình chú thích lại một số để các bạn nào không biết có thể dễ hình dung và hiểu hơn, nhưng nó chỉ cũng cũng thôi nha vì có một số thiết lập được tác giả chỉnh sửa, thêm vào hoặc bớt đi trong truyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro