Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12: Liệu có đáng hay không?

Hép pi niu dia cả nhà🥳🎆
Năm mới chúc các bác lun khoẻ mạnh, vui vẻ và may mắn nhá 🥰
Tui ăn Tết lâu quá r mà bh mới up đc chap mới đuây🙄🙄🙄 Thật ra là vì tui phải ngồi rà soát lại ko bt bao nhiêu lần vì thấy chưa ưng ý lắm🥲 kể cả ndung hiện tại tui vẫn bị lấn cấn í 😞. Cũng ko hiểu vì sao mà dạo này tui bị bí quá, mà những lúc như vậy mà viết fic thì sẽ rất mất công ngồi edit lại nội dung ( như bây giờ chẳng hạn 🥲🥲).

————————————-

"Em cũng thật biết đùa đấy, Jaemin. Được, nếu em muốn thì chúng ta sẽ chia tay, nhưng tôi có một vài chuyện cần nói riêng với em trước khi chia tay đã"- Lee Jeno đang tức xì khói bỗng bật cười nói. Hắn càng nói thì gương mặt lại càng bày ra thái độ cợt nhả, không đứng đắn.

"Được"

Jaemin nhướn lông mày nhanh chóng đáp lại, Lee phu nhân dần dần mới phát giác ra được mình sắp mất con dâu liền bám chặt lấy tay Jaemin mà níu giữ.

"Jaemin à, con hiểu mà tự nhiên chuyện xảy ra đâu ai muốn. Jeno nó cũng vì tức giận mà nói vậy thôi chứ nó là người đàn ông rất tinh tế và ga lăng nên con rút lại lời nói vừa rồi được không? Coi như bác xin con, con không nể mặt nó thì cũng nể mặt bác một chút được không?"

"Phu nhân, ban đầu khi nhìn thấy phu nhân, cháu lại nhớ đến bà ngoại co...à cháu, nhưng dần dần thì không thấy giống nữa vì bà ngoại cháu rất yêu thương cháu"

Nếu người lạ nghe thì sẽ hiểu sai ý Jaemin là Lee phu nhân không thích Jaemin. Nhưng thực ra là cậu có ý muốn gián tiếp nhắc đến Haechan. Hơn nữa là cậu còn cố ý nhấn mạnh "nhớ đến bà ngoại" khi nhìn thấy mặt Lee phu nhân là vì bà ấy đã già rồi. Cách xưng hô giữa cậu và Lee phu nhân đã rất gượng gạo, Jaemin thấy vậy nhưng Lee phu nhân thì lại không.

"Bác cũng rất yêu quý con mà Jaemin...."

"Ý cháu không phải là vậy, cháu biết phu nhân rất quý cháu nhưng chuyện tình yêu không thể gượng ép được đâu ạ. Cảm ơn nhà mình đã đón tiếp cháu thời gian qua và cũng rất xin lỗi nếu khiến mọi người thất vọng. Cháu xin phép đi trước"- Jaemin nói rồi đứng dậy rời khỏi bàn ăn.

"Không phải chú có chuyện muốn nói sao? Nói luôn đi, chiều nay tôi có hẹn với Haechan nên không có nhiều thời gian đâu"

Jaemin vừa đi ra ngoài vừa nói, Lee Jeno đương nhiên là nhanh chân bước theo. Chỉ mấy giây sau thì Jaemin đã bị vác như cái bao cát, mặc cậu la hét đánh đấm đủ kiểu thì Jeno vẫn giữ chặt cậu ném vào xe. Hắn lái xe với tốc độ như muốn lên bàn thờ ngồi khiến Jaemin nhắm tịt mắt vì sợ. Về đến biệt thự riêng, Lee Jeno lại vác Jaemin lên vai đi thẳng lên tầng 2 rồi đóng sầm cửa khoá trái.

"Này...chú định làm gì? Đừng...đừng đáng sợ như thế chứ.....mở cửa đi mà"- Jaemin vừa được thả xuống đã vội chạy ra phía cửa ban công định chạy nhưng mà cửa lại khoá mất rồi.

"Biết sợ rồi? Nãy còn già mồm lắm cơ mà"- Lee Jeno bình tĩnh cởi áo vest rồi nới lỏng cà vạt nói.

"Nãy tôi nói sự thật mà...chú về lấy vợ thì chúng ta càng được giải thoát sớm chứ sao?"

"Vậy sao? Cũng được thôi, vậy để tôi gọi cho người tên Mark Lee đến đón em về"

"Đừng, đừng mà, chú còn dám lôi cái người đấy ra doạ tôi sao?"- Jaemin nghe vậy vội chạy đến giằng lấy điện thoại từ tay Jeno.

"Vậy thì cứ tiếp tục hết một năm đi, nên nhớ là hợp đồng là do em bày ra chứ không phải tôi"- Lee Jeno nhún vai rồi nhếch môi cười đầy ẩn ý.

"Nhưng chú cũng biết là tôi không thích làm kẻ thứ ba mà, chú định để tôi làm bóng đèn chắc"

"Ai nói em là người thứ ba? Ai nói em là bóng đèn? Ai nói tôi sẽ cưới cô ta?"

Lee Jeno bỗng mặt hằm hằm đi tới trước mặt Jaemin, ép cậu vào tường hỏi. Jaemin nhận ra có điều không ổn, pheromone của Lee Jeno- hương gỗ tuyết tùng này chính là thứ khiến Jaemin lo sợ. Thuốc ức chế dù có uống cũng vẫn bị ảnh hưởng ít nhiều bởi mùi hương ngày càng đậm vì cả hai đang ở rất gần nhau, nó cứ xộc thẳng vào mũi Jaemin khiến chân tay cậu dần mất sức, cơ thể dần nóng bừng lên đến khó chịu.

"Đừng...mà, mau thu nó lại....xin chú đấy"- Jaemin bắt đầu hít thở khó khăn, thều thào nói, bám chặt lấy cánh tay của Jeno để đứng vững.

"Hôm nay đã bước chân vào căn phòng này rồi thì van xin cũng vô ích thôi"- Lee Jeno ghé sát Jaemin thì thầm, trước khi đem Jaemin lên giường còn không quên hôn nhẹ vào cần cổ Jaemin một cái nhằm trêu đùa sức chịu đựng của cậu.

"Đừng, xin chú đấy...tôi không muốn....chú làm gì thì cũng phải nghĩ đến Haechan chứ, nó sẽ phải như nào khi mà gọi đứa bạn thân là mợ nhỏ hả?"- Jaemin nhắm chặt mắt, cậu sợ đến mức giọng nói không còn rõ ràng mà run run theo cơ thể.

"Nếu nghĩ cho nó thì ai nghĩ cho tôi? Em có nghĩ cho tôi không? Tôi ngần này tuổi rồi mà vẫn phải kiên nhẫn chờ em thì em nghĩ sao?"- Lee Jeno khẽ thở hắt, hắn thấy bản thân mình chỉ mất kiểm soát khi ở cạnh Jaemin. Trước đây, lúc cả hai còn chẳng ai ngán ai gân cổ lên cãi nhau như chó với mèo thì quả thực hắn không nghĩ thời gian sau chính Jaemin lại là người khiến hắn bị rơi vào lưới tình. Khi đó hắn có ác cảm với Jaemin không ít nhưng dẫu sao thì hắn cũng nể Jaemin là bạn thân của cháu mình nên làm ngơ cho qua.

"Nhưng chú không phải là người mà tôi yêu....vậy làm sao mà....."

"Chưa yêu thì sau này sẽ yêu"

Jaemin còn chưa kịp nói hết câu thì Jeno đã nói chen vào, ánh mắt cương quyết của hắn khiến Jaemin nghĩ tới những ngày tự do của mình không còn xa. Cậu còn muốn tự mình làm rất nhiều điều thú vị, là một người theo trường phái độc lập, tự do thì Jaemin nghĩ hôn nhân và sự cam kết là sợi dây xích kìm hãm cậu.

"Nếu chú đồng ý chấm dứt bản hợp đồng này thì tôi đồng ý để chú theo đuổi tôi"- Người đòi làm hợp đồng là cậu, người đòi chấm dứt hợp đồng cũng là cậu, Jaemin không muốn bản thân thiệt thòi trong chuyện này nên cậu phải giành lấy cơ hội trước Jeno.

Jeno nghe vậy có chút lưỡng lự, hắn vốn dĩ muốn dùng chính bản hợp đồng này để giữ Jaemin nhưng lại sợ khiến Jaemin càng bài xích với mình. Theo đuổi một người là điều mà Jeno chưa bao giờ nghĩ đến, hắn là người như nào thì cứ chỉ nhìn ánh mắt những omega xung quanh là biết. Nhưng Jaemin là người đầu tiên khác biệt.

"Nhưng nói trước với em....tôi không phải người dễ bỏ cuộc đâu...nhớ chưa?"- Hắn thì thầm vào tai Jaemin rồi kéo Jaemin ngồi dậy dắt tay cậu xuống dưới tầng.

"Này, chú định đưa tôi đi đâu?"- Jaemin cuống cuồng muốn gỡ tay ra.

"Đưa em về"

"Nhưng mà chúng ta chấm dứt hợp đồng rồi, chú đừng có mà....."

"Ừ, thì tôi đang theo đuổi em mà"

"Đây là cưỡng ép thì đúng hơn"

"Tuỳ em thôi, muốn nghĩ như nào cũng được. À mà phải nói trước với em, tôi là người công bằng nên chuyện cậu Mark Lee theo đuổi em thì tôi sẽ không ngăn cấm đâu. Chúng tôi cạnh tranh công bằng..... Chuyện tình cảm quyết định là ở em"

"...."

*10 ngày sau:

"Đem cái sự phiền phức của chú tránh xa tôi ra, đồ mặt dày đáng ghét này!"

"Ai đáng ghét? Còn không biết ai vừa mới phải hạ giọng năn nỉ tôi diễn kịch cùng sao, giờ muốn trở mặt? Na Jaemin! Đừng tưởng tôi sợ em mà thích làm gì thì làm!"

Vì ba mẹ Jaemin vẫn chưa chấp nhận được chuyện huỷ bỏ hôn ước nên vẫn thường xuyên mời Mark đến nhà chơi. Đồng thời, họ cũng dần phải quen với cái tên Lee Jeno từ miệng con trai mình cứ nhắc đi nhắc lại cả ngày. Lúc nãy gặp Mark Lee vừa hay Jeno cũng đến nên cậu chỉ đành lấy Jeno ra đỡ đạn, nói vậy chứ trong thâm tâm Jaemin có lẽ vị trí của Jeno vẫn có chút nhỉnh hơn. Không biết có phải do thời gian một năm vừa rồi có phần ỷ lại vào hắn nên cậu cũng dần quen hay không nữa. Cũng không hiểu vì sao cậu lại cho Jeno cơ hội theo đuổi mình còn Mark Lee thì không. Thế nhưng khi không có ai thì Jaemin liền giữ khoảng cách với Jeno, thậm chí cậu luôn cố gắng khiêu khích chọc tức hắn để hắn từ bỏ việc theo đuổi cậu. Và lần này, Jaemin thực sự thành công như những gì cậu muốn, chỉ là....không nghĩ bản thân mình cũng có chút ảnh hưởng bởi những lời nói tuyệt tình không kém của hắn.

"Na Jaemin, em thách thức sự kiên nhẫn của tôi thế là quá đủ rồi. Được, nếu em muốn thì tôi sẽ không xuất hiện trước mặt em nữa. Em tự do rồi, Lee Jeno này sẽ không thích em nữa! Từ bây giờ chúng ta sẽ không liên quan đến nhau, bất kì là điều gì, em nên nhớ cho kĩ"- Lee Jeno tức giận nói rồi bỏ đi.

"Đồ điên, ai thèm cơ chứ....."- Jaemin lẩm bẩm xoa xoa cổ tay bị hắn nắm chặt đến mức hằn cả năm ngón tay. Cậu nhăn mày cảm thấy bực bội, không hiểu vì sao lúc nhìn Jeno quay lưng bỏ đi cậu lồng ngực cậu dường như nghẹt thở. Đây là lần đầu tiên cậu thấy bản thân mình như vậy mà thầm tự hỏi:

"Liệu có đáng hay không?"

...

Về phía Mark Lee, thật ra mấy ngày nay anh không hề muốn làm phiền Jaemin, chỉ là muốn tìm cậu nói rằng mình sẽ quay về Canada một thời gian. Nhưng có lẽ Jaemin hiểu lầm chuyện anh vẫn còn thích cậu nên mới bài xích như vậy.

"Anh nghĩ gì vậy?"

"À một người bạn đang hiểu lầm anh nên anh không biết có cách nào để giải thích cho cậu ấy thôi"

"Ồ...là người anh thích sao?"

"Không hẳn, cậu ấy bây giờ có lẽ là người mà anh từng thích thôi.....Anh chịu thua cậu ấy rồi....Không hiểu sao......hiện tại anh mong cậu ấy tìm được người mà mình yêu thật lòng hơn là muốn gượng ép cậu ấy"- Mark Lee mỉm cười nói. Anh thấy lòng mình dường như trút được gánh nặng sau khi nói ra những điều này.

"Anh ủng hộ cậu ấy đến với người kia? Như vậy có phải hơi......"

"Giờ anh mới để ý, em có vẻ cũng chạc tuổi cậu ấy đấy Donghyuk"- Mark nhanh chóng đổi chủ đề.

"V-vậy sao? Hì, độ tuổi của em đúng là có chút cứng đầu với thích bay nhảy tự do mà. Anh cứ tự nhiên nhé, em đến giờ đổi ca rồi, tạm biệt anh"

Mark Lee chẳng kịp nói thêm thì đã thấy cậu nhóc da ngăm ngăm kia chạy tọt vào phòng của nhân viên. Anh là khách quen của quán bar này, hơn nữa lại vô tình quen cậu nhóc bartender vừa rồi cũng đã hơn nửa năm. Cậu nhóc này tính tình hoạt bát, năng động, giỏi ăn nói, lại rất duyên dáng khiến anh có thiện cảm rất nhiều.

"Có ai từng nói em giống như mặt trời chưa? Mỗi lần nhìn em cười anh đều thấy tim mình như được sưởi ấm vậy, lạ thật mà....."

*Mà tui cũng ko hiểu tsao tui lại để Jaemin vẽ đường cho Jeno nhiều cơ hội nthe luôn 🤔


Chắc là do............
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

Chờ các chap sau thì biết nghen😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro