Chương 38: (H)
Dụ Ngôn nâng niu áo lót đặt cuối góc giường, ánh mắt lăm le đôi gò bồng trắng trẻo thơm tho kia. Nuốt ngụm nước bọt, trườn bò về vùng đồi núi nhấp nhô theo từng nhịp thở. Đầu tóc màu đỏ sẫm chen giữa hai bầu ngực, hít hà hương thơm trên người Giai Kỳ, môi cạ vào phần da thịt trơn láng, nõn nà. Miệng nhỏ há to ngoạm lấy một bên bầu ngực, mút chụt chụt như trẻ nhỏ khát sữa.
"Ã...h...."
Hứa Giai Kỳ rên khẽ, chỉ thấy cái đầu nhỏ nhấp nhô làm càn ở ngực mình. Thần kinh nhạy bén cảm nhận lưỡi Dụ Ngôn lượn vòng quanh đầu ti, khiến nó sưng cứng, đứng sững như hạt đậu nhỏ. Chốc chốc lại mút một cái thật mạnh làm Giai Kỳ sướng rơn người. Chợt đầu ti bị người cắn một cái thật mạnh. Hứa Giai Kỳ đau điếng la "Á.." lên, theo bản năng co chân thúc vào ngã ba tình Dụ Ngôn.
"Kiki...Chị ám sát ...em...Ah...Đau chết tui!"
Dụ Ngôn ăn đau ôm lấy phần dưới lăn ngã ra giường, Hứa Giai Kỳ chị ấy ra tay thật mạnh bạo. Phải Dụ Ngôn là nam nhân, không chừng tuyệt tử tuyệt tôn rồi cũng nên. Hứa Giai Kỳ xoa xoa bên ngực trái, nhăn mặt cúi nhìn kiểm tra, đầu ti đã sưng đỏ còn in đậm dấu răng chuột. Hừ hừ!
"Em còn nói, cho hưởng thụ còn cắn người. Ngôn, em là chó sao?"
Hứa Giai Kỳ không biết phải lý giải trường hợp này ra sao, cô thả lỏng để em tùy tiện muốn làm gì thì làm, nhưng cũng phải biết thương hoa tiếc ngọc chứ, ai đâu há mồm cắn muốn đứt của người ta. Nhỡ đâu nó đứt thiệt, lấy gì mà xài đây.
"Kiki, em chỉ muốn thử xem có sữa chảy ra không thôi. Bọn tiểu hài tử vẫn dùng cách này uống sữa mà."
Hứa Giai Kỳ khóe môi giật giật, cô thật muốn chẻ đầu Dụ Ngôn xem chứa gì trong đó, gặm mút chưa đủ còn cắn xem có sữa chảy ra không. Sữa đâu không thấy, máu chảy đầm đìa thì có.
"Trời ạ! Sữa chỉ có khi phụ nữ sinh em bé. Em nhìn xem, chị có giống bà thím sản phụ không hả? Hả? DỤ NGÔN???"
Hứa Giai Kỳ điên tiết nhéo lấy lỗ tai Dụ ngôn xách ngược, đáng lắm nên trừng trị cho chừa. Dụ Ngôn biết mình chơi ngu vội hối lỗi mếu máo xin Hứa Giai Kỳ tha cô cái mạng nhỏ.
"Oái! Kiki tha em...Dụ Ngôn biết lỗi..Dụ Ngôn xin lỗi chị mà.. Tha.. Tha em đi...Cứu mạng ãh!"
Hứa Giai Kỳ trầm tư vài phút. "Mình đánh chết Dụ Ngôn rồi ai thỏa mãn mình đây. Hừ, uổng công em sống hai mươi mấy năm qua, ngay cả kiến thức cơ bản còn không nắm vững. Dụ Ngôn em chờ đó, phục vụ chị không xong chị đánh em liệt giường." Hứa Giai kỳ lấy đại cuộc làm chính, thả tay tha Dụ Ngôn lần này.
"Hừ! Còn cắn nữa cả đời sau này em chuẩn bị húp cháo đi."
Nói rồi, Hứa Giai Kỳ nằm xuống giường. Dụ Ngôn rét run nghĩ đến cuộc sống về sau ngày ngày ăn cháo thay cơm, cô vâng vâng dạ dạ rối rít chỉ thiếu cái đuôi phe phẩy lấy lòng mỹ nhân họ Hứa. Xém tí Dụ Ngôn chịu lỗ rồi, thịt dâng tới miệng không ăn được còn bay mất hàm răng. Dụ Ngôn dỗ ngọt chị bằng hành động âu yếm dang dở, lần này không cắn bậy, chỉ gặm nhẹ nhây nhây, đầu lưỡi khẽ đánh nhịp tình tang lên hạt đậu đỏ.
"Ngôn, ...ưh... Từ từ em...ã..h...."
Hứa Giai Kỳ ôm đầu Dụ Ngôn cảm thụ kích thích lan truyền toàn thân, Dụ Ngôn khiêu khích khơi gợi khiến Giai Kỳ hứng tình, hai chân cong lên kẹp Dụ Ngôn ở giữa liên tục hẩy hông chà sát. Phía dưới dâm thủy ướt đẫm quần lót từ bao giờ.
"Kiki, chị thấy sao? Sướng không?"
Dụ Ngôn ngẩng đầu, tóc dài tán loạn bung xõa che hết nửa phần gương mặt, giữa lời nói kéo theo sợi chỉ bạc nối liền đầu ti. Hứa Giai Kỳ ngượng chín mặt bởi hình ảnh dâm mĩ đó.
"Cấm em nói!"
"À há! Em không nói! Sẽ không nói, nghe chị nói là được."
"Hứa Giai Kỳ, em cho chị nói cả đêm luôn. Haha!" Dụ Ngôn cười đầy ẩn ý, ngón trỏ và ngón cái se se một bên đầu ti, vươn lưỡi liếm một cái, ngoạm bên ngực còn lại chơi đùa. Tay còn lại vuốt ve vòng ba đầy đặn, đánh "bốp" kêu vang có vẻ đàn hồi khá tốt.
"Ưm...ã...h....Ngôn Ngôn...nhột chị..."
Hứa đại mỹ nữ thả lỏng cơ thể, cả người nhộn nhạo râm rang như có hàng ngàn con kiến bò lên người, tiếng rên vô thức bật thốt từ đôi môi đỏ góp phần cổ vũ Dụ Ngôn, tất cả đều chiều theo ý em ấy. Dẫu biết, sau ngày hôm nay chắc chắc sóng gió sẽ ồ ạt ập tới, Giai Kỳ vẫn nguyện ý trao thân, miễn sao người đó là em "Dụ Ngôn".
Dụ Ngôn lần mò khóa quần Giai Kỳ, hôm nay chị mặc quần kaki tối màu, ôm sát đôi chân thon dài. Bàn tay rối rắm gỡ mãi không ra, Dụ Ngôn đâm ra cau có khó chịu loay hoay một chỗ. Hứa Giai Kỳ bật cười, bởi tính thiếu kiên nhẫn của Dụ Ngôn, cô nhẹ nắm tay em hướng dẫn mở dây kéo khóa quần, cơ mặt Dụ Ngôn giãn dần, hớn hở khi chiếc quần tây được Giai Kỳ kéo xuống đầu gối.
"Xùy...Cởi nốt, chừa chừa làm gì."
Dụ Ngôn chẹp miệng, liền tay lôi tuột chiếc quần bám víu trên người Giai Kỳ vứt thẳng xuống sàn. Giai Kỳ như nhớ ra điều gì, lay cánh tay Dụ Ngôn hỏi nhỏ:
"Ngôn, lúc em vào hình như chưa khóa cửa phòng."
"Hửm? Có sao? Chờ em chút."
Đang tình thế dầu sôi lửa bỏng, Hứa Giai Kỳ cẩn thận nhớ ra Dụ Ngôn lao vào phòng tìm cô chưa chốt cửa. Nhỡ ai đột ngột xông vào...Ô hô cảnh nóng đập vào mặt mù mắt như chơi. Dụ Ngôn ứng thanh, lon ton rời giường chạy nhanh đi kiểm tra khóa chốt cửa. Tận tâm treo thêm bảng đen "Cấm làm phiền" trước cửa phòng, yên tâm quay lại làm chuyện lớn.
"Hehe...Đã xong, bây giờ không ai dám làm phiền chúng ta." Dụ Ngôn tự hào vỗ tay bạch bạch, nhanh như chớp nhảy phốc lên giường vồ lấy Hứa Giai Kỳ.
Khoảng khắc Dụ Ngôn luồn tay xuống nơi thánh địa mỹ tục, Hứa Giai Kỳ đã kịp ngăn lại hành động vồn vã ấy. Dụ Ngôn khó hiểu ngước lên Giai Kỳ. "Lại gì nữa đây, Hứa Giai Kỳ chị đốt lửa cho đã, giờ định phủi mông bỏ đi. Chơi vậy ai chơi lại ãh."
"Kiki?"
"Khoan...Ngôn ..Em vẫn chưa cởi đồ. Như vậy không công bằng với chị nha."
Hứa giai kỳ bất bình lên tiếng, Dụ Ngôn lột sạch sẽ người cô cớ gì quần áo trên người em vẫn vẹn nguyên như thế. Cởi thì cởi cho hết, nữ nữ cũng cần bình đẳng mà. Dụ Ngôn đưa mắt nhìn lại người mình, quả thật quần áo trên người còn y nguyên. Hứa Giai Kỳ tinh ý gê hà, "Chuyện nhỏ như con thỏ." Dụ Ngôn nhổm người cởi nút áo ngủ. Giai Kỳ nằm dưới đâu yên, với tay cởi phụ, vừa cởi tranh thủ sờ được gì thì sờ, vuốt được gì thì vuốt. Bàn tay tiểu hồ ly hư hỏng luồn lách vào bên trong vạt áo trực tiếp sờ đến cơ ngực săn chắc.
Dụ Ngôn để yên xem tiểu yêu tinh họ Hứa sẽ làm gì tiếp theo. Hứa Giai Kỳ cởi nốt số nút áo còn lại, nắm kéo ra hai bên, chiếc áo trôi tuột khỏi người Dụ Ngôn bay vút xuống sàn nằm cạnh cái quần đáng thương khi nãy. Chị màu mè quá Dụ Ngôn tự cởi vẫn hơn, chỉ 2 giây Dụ Ngôn đã lột sạch quần áo trong ngoài, hướng Giai Kỳ cười hề hề.
Dụ Ngôn giành thế chủ động, vật họ Hứa ngã ngửa ra giường, cú vật mạnh mẽ chả khác gì sư tử vồ mồi. Nụ hôn một đường gấp rút tìm đến chiếc quần lót ren, mũi hít hà hương vị trinh nguyên. Lưỡi nghịch ngợm ấn mạnh vào vị trí trung tâm, cách một lớp vải Giai Kỳ rùng mình, dịch nhờn lại càng tuôn ra thấm ướt quần nhỏ.
Dụ Ngôn thẳng thừng cởi phăng quần lót, dâm thủy ướt át kéo dài thành sợi chỉ mỏng trong suốt lấp lánh dưới ánh đèn. Hứa Giai Kỳ không muốn nhìn thấy cảnh mất mặt này nên vơ đại gối bên cạnh che đi khuôn mặt đỏ ửng của mình.
"Kiki, ướt quá nha chị." Dụ Ngôn cười khúc khích, ngón tay khều nhẹ hạt đậu đỏ trêu đùa. Người phía trên bị kích thích run nhẹ, tay bấu chặt vào gối.
"Thơm quá... Kiki, chị thật ngon."
Dụ Ngôn đưa mũi kề sát hít vài hơi, đồng thời rà lưỡi lên xuống dọc hai mép cánh môi nhỏ. Chiếc lưỡi thật chậm tuần tra rà soát bên ngoài, rồi từ từ luồn lách trườn vào bên trong hang động thăm dò. Hứa Giai Kỳ chịu không nổi đả kích cong người thở dốc.
"Ngôn....ưm...ã...h... nơi đó ...ư..m....bẩn."
Từng ngụm dâm thủy đưa vào miệng, Dụ Ngôn nuốt ừng ực ngon lành. Chẳng mấy chốc đã cạn sạch, hết thì phải làm sao ? Đào thêm chứ sao! Dụ Ngôn đánh lưỡi thật mạnh lên hạt đậu vốn đã sưng cứng, không ngại ngậm nó vào miệng day day trêu đùa, dùng răng mài nhẹ qua lại khiến Hứa Giai Kỳ phía trên sướng cong người quằn quại, hang động ồ ạt tuôn ra thứ nước thần thánh.
Dụ Ngôn hai mắt sáng rỡ, vui vẻ kề miệng hứng lấy nước tình. Ngon như vậy uống một mình ích kỷ lắm, Dụ Ngôn lém lỉnh ngậm giữ trong miệng trườn lên hôn môi Giai Kỳ, tiện thể đẩy qua để chị tự nếm hương vị của bản thân.
"Ngon ha! Kiki!"
Trên mặt mũi còn dính ướt tèm lem, Dụ Ngôn nhe răng cười hì hì khi thấy gương mặt khó coi của Giai Kỳ. Họ nối tiếp nụ hôn sâu hơn, bàn tay sờ đến bộ vị, ngón tay Dụ Ngôn tách hai bên mép tiểu Kỳ Kỳ mơn trớn lên xuống, sau đó từ từ thọc sâu vào hang động. Giai Kỳ căng thẳng, chân tự cong tạo thành chữ M, hai tay ôm chặt tấm lưng gầy Dụ Ngôn làm điểm tựa.
Ngón tay len lỏi lần mò men theo hang động đi vào, bị tường thịt xung quanh siết chặt khít khao, khó mà chuyển động ra vào. Dụ Ngôn dịu giọng, vỗ về thì thầm vào tai Giai Kỳ.
"Kiki, thả lỏng đi chị. Tiểu Kỳ Kỳ siết chặt quá, ngón tay em bị chị ngậm chặt sắp đứt luôn rồi."
Hứa Giai Kỳ ngại ngùng gật đầu nghe lời Dụ Ngôn thả lỏng. Ngón tay được tha bổng, thoát khỏi sự kiềm kẹp thừa dịp tung hoành, rút ra thụt vào nhịp nhàng. Cảm thấy đủ độ trơn, Dụ Ngôn bắt đầu tiến sâu hơn, đến khi cảm nhận đụng đến lớp màn chắn mỏng, cô dừng lại do dự.
"Kiki,...em vào nhé?"
Dụ Ngôn do dự, phá đi một màn chắn mỏng trong lúc nhất thời, đánh đổi cả đời yêu đương. Hứa Giai Kỳ có tình nguyện đánh đổi? Dụ Ngôn tôn trọng Giai Kỳ, quyền lựa chọn nằm ở chị ấy, cô không dám lỗ mãn hành động.
"Ngôn....muốn chị."
Giữa làn hơi thở đứt quãng, giọng Giai kỳ vang rõ mồn một trong gian phòng ngập mùi hoan ái. Giờ phút nào Dụ Ngôn còn ngây thơ hỏi cô câu đó, nếu Giai Kỳ không nguyện ý, sớm đã đạp em lăn xuống giường trước khi Dụ Ngôn đè lột đồ cô rồi. Cái đồ ngốc họ Dụ này.
"Chị không hối hận chứ?"
Dụ Ngôn vẫn đắn đo hỏi lại lần nữa.
"Đồ ngốc đến phút này còn hỏi chị có hối hận? Phí lời, nếu chị hối hận sớm đã đá bay em ra ngoài rồi. Ai rảnh để mấy người nằm đè nãy giờ trên giường."
"Ngôn ....đừng hỏi nữa. Đêm nay, chị là của em...muốn chị... mau muốn chị đi!"
Hứa Giai Kỳ câu cổ Dụ Ngôn mị hoặc rỉ tai mời gọi, cơn hứng tình sớm đánh bay lý trí. Hứa Giai Kỳ muốn giao hoan, hai chân kẹp người Dụ Ngôn cọ mạnh ma sát nhằm thỏa mãn dục vọng bản thân. Dụ Ngôn cứng đơ bởi hành động châm dầu vào lửa của Giai Kỳ, cả người bị ngọn lửa dục vọng nóng rực thiêu đốt.
Hứa Giai Kỳ cầu hoan cô sao? Dụ Ngôn nhanh chóng lấy lại tinh thần, ngón tay cử động co giật, nhịp nhịp lấy đà trước khi thúc một cú dứt điểm. Dụ Ngôn cúi người hôn sâu Giai Kỳ, ngón tay mạnh mẽ thọc sâu đâm thủng xuyên qua lớp màn mỏng. Dòng máu đỏ tươi len dọc theo ngón tay chảy ra bên ngoài thấm dần vào lớp gra giường, Hứa Giai Kỳ chính thức thuộc về Dụ Ngôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro