Phainaxa [Angst]
Thật ngu xuẩn, tin vào thứ hắn từng cho là giả dối ấy. Anaxa, đến bao giờ ngươi mới tỉnh ngộ? Người ấy sẽ không đáp lại ngươi đâu. "Yêu" không phải là thứ dành cho ngươi.
"Ta biết chứ" Nhưng trái tim ngươi từ chối để chấp nhận hiện thực. Sau bóng lưng của người ấy, ngươi vẫn luôn khao khát một ánh nhìn, một nụ cười, một cái ôm.
Thứ vốn nguội lạnh sâu trong tâm hồn nay đã rung động trước một mối tình, một tình cảm không thể đáp lại.
Phainon, anh đúng là đồ ngốc.
Nếu không yêu, sao lại tốt bụng như thế với tôi?
Nếu không đáp, sao lại ngỏ lời?
Hay là kẻ luôn đối nhân xử thế như anh muốn chơi đùa kẻ bần hèn này?
Phainon, anh quá hoàn hảo. Không, anh chính là "Sự Hoàn Hảo"
Vì quá hoàn hảo, tôi không thể với tới anh, một vị anh hùng, một Đấng Cứu Thế, một...vị thần trong mắt người dân.
Anaxa tôi đây là kẻ hèn mọn, kẻ báng bổ thần thánh, kẻ đã chất vấn lời tiên tri. Một con người không thể xứng đáng với "một vị thần" như anh.
"Anaxa..thứ lỗi cho tôi, nhưng tình cảm này..tôi không thể đáp lại" Anh đã cười với tôi khi nói thứ đau thương đó, đừng có đùa với tôi! Nụ cười chết tiệt của anh, thứ tôi từng yêu ấy giờ như con dao đã rạch nát trái tim này.
Bàn tay ấm áp đang nắm chặt đôi tay lạnh lẽo này là thứ từng bảo vệ tôi, giờ như xiềng xích trói buộc không thể thoát khỏi dục vọng gọi là "Yêu"
Phainon, anh định hành hạ tôi đến bao giờ?
"Được thôi, tôi không trách anh." Người học giả buông tay vị anh hùng rồi rời đi thầm lặng, sự u sầu trong không khí như bóp chặt cổ họng Phainon, khiến anh không thể nói thành lời. Mà chỉ lặng lẽ nhìn "người bạn" của mình biến mất dần sau dòng người tấp nập.
"Xin lỗi cậu, Anaxa"
Anh quay lưng rời đi, anh biết rằng người ấy vốn luôn thích mình nhưng thân mang trách nhiệm cao cả, anh chỉ có thể chọn một là nghĩa vụ, hai là tình yêu.
__________
Tôi yêu anh.
Làm ơn, hãy buông bỏ tôi.
Tôi yêu anh.
Xin lỗi.
Tôi...
...
Đó là một lựa chọn khó.
Anh không trách Anaxa vì đã yêu mình, thay vào đó anh cảm thấy biết ơn vì mình đã được yêu. Một kẻ ngoại bang vô danh như anh.
Nếu có thể hoàn thành trách nhiệm của mình, cũng như thành công xoá bỏ tận thế.
Nhất định, nhất định!
Anh sẽ cầu hôn em, Anaxa.
Nhưng... tại sao bây giờ trên đôi tay tôi, cơ thể em lại thật lạnh lẽo? Tại sao máu không ngừng rơi trên khuôn mặt sắc sảo ấy của em?
Anaxa, tại sao em không mở mắt dù tôi có la hét bao nhiêu lần?
"Anaxa, dậy đi chứ..tôi cầu xin em.." Người anh hùng tuyệt vọng ôm lấy cơ thể đã mất hơi ấm từ lâu. Anh đã không thể bảo vệ ai, mọi người biến mất hết rồi, anh không thể ngăn chặn được tận thế.
Ngài Aglaea, Mydei, cô Tribbie, Castorice...
Và Anaxa
Mọi người đã rời bỏ anh, để lại kẻ sống sót duy nhất này cô độc một mình mãi mãi.
----------
1/2
Phần 2/2 thì sẽ là về Phainon :Đ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro