Chương 1:Dĩ Vãng Thời Ấu Thơ
Một cô bé xinh xắn nắm tay một cậu bé chạy băng qua một cánh đồng hoa cúc vàng rực. Đến giữa cánh đồng,cô nhóc quay sang nói với cậu bé:
-Cậu lừa tớ...!!!
Cậu bé lắp bắp
-Tớ...tớ...tớ...đâu có lừa cậu
Cô nhóc tức giận nói lớn
-Rõ ràng cậu là con trai.Cậu lừa tớ bao lâu nay còn gì.
Cậu bé sợ hãi đáp:
-Đâu có...tớ đâu có lừa cậu.Tớ không cố ý mà!!!
Cô bé không giữ được bình tĩnh hét lớn:
-Từ nay cậu đừng gặp tớ nữa . Tớ gét cậu,đồ lừa đảo!!!-Nói xong cô nhóc một mạch bỏ đi để cậu nhóc đứng lại một mình.
Cậu bé vội vàng đuổi theo cô nhóc:
-Này,đừng mà.Tớ xin lỗi,cậu đừng nghỉ chơi với tớ mà!
Cô nhóc hầm hừ:
-Không , tôi không chơi với lũ con trai các cậu.Lũ con trai chỉ toàn là lũ giả dối.Tôi ko tin cậu đâu.
Cậu bé giữ tay cô bé cố gắng nài nỉ cô nhưng ko được .Hai đứa trẻ cứ giằng co mãi.Cô bé hét lên:
-Á...đau .....!Tiểu Phong bỏ ra,đau tay tôi!
Cậu bé sợ hãi vội vàng bỏ tay ra.Cô nhóc mất đà bật ra đằng sau,đầu đập vào hòn đá to.Đầu cô nhóc cứ ong ong lên , mọi thứ xung quanh cứ mờ ảo dần đi.Cô chỉ kịp nghe tiếng la hét của ng bạn thân:
-Hân Hân, cậu tỉnh lại đi,đừng làm tớ sợ
-Huhuhu, tớ xin lỗi mà..Có ai k cứu Hân Hân với!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro