Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10: Cúc họa mi

Anh chàng Tuấn Vũ đang tung tăng trên đường từ bãi đậu xe trở về nhà, bật chợt có đứa bé đang đứng ở ghế đá gần đó kêu khóc, dừng lại một chút, anh tiến lại gần, ngồi xuống, đặt tay lên vai đứa bé, con bé giật mình, hơi lùi lại, rưng rưng nước mặt nhìn anh, dáng vẻ sợ sệt
- Ngoan nào, sao con lại khóc ở đây? Bố mẹ con đâu
- Hức, hức,... Con bé vẫn còn hoảng sợ nấc lên từ hồi, lắc đầu
- Con bị lạc mất bố mẹ hả, nhà con ở đâu để chú đưa con về nhé, Anh kiên nhẫn trấn an
đứa nhỏ, con bé mắt long lanh ngấn nước nhìn anh, khẽ gật đầu.

Trong khi đó, nàng Natalia vừa kịp lúc đi tới, từ xa đã nhìn thấy còn tưởng con bé bị bắt cóc, không nói không rằng phi tới, đạp cho anh Tuấn Vũ một phát làm anh ngã dúi dụi xuống đất mà chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, vừa đau vừa bất ngờ, anh gắt lên:
- Cô làm cái quái gì vậy? đau chết tôi rồi
- Đứng lên, đồ khốn nhà anh, định giờ trò bắt cóc trẻ em à, ấu dâm này, anh chết với tôi.
Cứ mỗi một câu nói cô nàng lại đấm cho anh một phát, vừa oan ức vừa đau, anh đẩy mạnh cô ra, thật không may cô trượt chân ngã xuống hồ nước gần đó, anh hoang mang lao về phí đó, nhưng anh đang run rẩy, trân mắt nhìn cô chới với, rồi lặn mất tăm, ánh mắt anh thất thần hoảng sợ, hình ảnh một cô gái nhỏ đang chới với giữ dòng nước chảy siết hiện lên trong đầu anh, anh bắt đầu hoảng loạn liên mồm nói xin lỗi, thật may, nghe tiếng la hét và tiếng khóc của đứa bé, bố mẹ và người xung quanh chạy tới kịp, và đã đưa được Natalia lên bờ thoát chết, thật ra thì cô nàng cũng giỏi bơi lội lắm, nhưng không may lúc đó chân bị vướng vào rong rêu dưới hồ lên giẫy giụa mãi không lên được, lại bị đuối sức, may mà mọi người đến kịp không thì cô đã bị mất mạng, sự việc hiểu lầm cũng được giải quyết, khi con bé đã nói với mọi người là anh chỉ là giúp nó đi tìm bố mẹ chứ không phải bị nh bắt cóc, còn về phần Tuấn Vũ anh vãn đang thẫn thờ, bất chợt cô đập tay vào vai anh, anh giật mình quay lại nhìn cô, bộ dạng cô lúc này thật thê thảm, đang run cầm cập trong chiếc chăn mà bảo vệ vừa đưa cho chô khoác tạm đỡ lạnh
- Anh đó, đồ khốn nhà anh, hại tôi suýt nữa thì không thể về gặp ba mẹ nữa rồi đấy có biết
không hả, đồ thấy chết  mà không cứu, tôi biết cái đồ khốn nhà anh không có gì là tốt đẹp hết mà, này làm gì vậy?

Mặc cho cô đay nhiến nhiếc móc, Tuấn Vũ bất chợt đưa tay lên vén cọng tóc ướt nhẹp đang vướng trên má cô sang một bên, cô lặng người nhì anh đầy khó hiểu, muốn nói gì nhưng lại thôi, anh khẽ cởi áo khoác của mình ra khoác vào cho cô lẩm bẩm câu xin lỗi rồi lặng rẽ rời đi, Natalia ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra cứ như vậy đứng im lặng nhìn anh rời đi.
Tại nghĩa trang, đặt cành cúc họa mi trắng muốt trước tấm bia mộ, nhìn cô gái trong di ảnh, những hình ảnh trong quá khứ lại hiện lên trong đầu, bất chợt một giọt nước mắt lăn trên gò má chàng trai, anh cứ đứng đó mặc cho từng cơn gió đông lạnh buốt phả vào người trong tấm áo sơ mi mỏng manh, chiếc áo khoác ấm áp anh đã dành cho cô gái vừa run rẩy thoát chết từ dưới hồ nước cách đấy 15p trước đó rồi.
- Hắc xì... ôi trời, Natalia mặt mũi nhăn nhó, toàn thân run rẩy trong chăn
- Canh nóng đây, uống đi nào. Chết chưa, bị lạnh quá đây mà, thật là may mắn không bị
sao. Bà Ngọc Lan đưa chén canh gà nóng cho Natalia
- Đang yên đang lành trong cái thời tiết rét đậm rét hại, chết bò chết trâu như thế này mà đi
đâm đầu xuống hồ nước, tôi cũng phục cậu quá đó bạn yêu ạ. Interpol, họ quả là chọn được nhân viên hơn người. Hải Băng lắc đầu trêu ngươi Natalia
- Có bị thần kinh không, tôi là bị người ta làm ngã xuống hồ đó bà nội, thật là xui xẻo mà,
lần nào gặp cái đồ khốn đó tôi cũng là người bị thiệt hại nặng nề như thế này chứ. Rú rít lên, cô nàng đặt thật mạnh bát canh đã được uống cạn xuống bàn làm cho 3 mẹ con Hải Băng giật bắn mình, trong tình huống này bà Ngọc Lan chuồn lẹ, chỉ còn lại 3 cô gái trong phòng, Hải Huệ kéo chăn lên cho Natalia, sờ tay lên trán cô xem còn sốt không, rồi ngồi xuống giường, cầm tay cô lên
- Nana à. Lần sau chị phải cẩn thận hơn nhé, gặp anh ta nữa thì tránh ra xa xa một chút
nhé, có biết em rất sợ và lo lắng cho chị  không? Đôi mắt cô long lanh, trước gương mặt đang ngơ ngác há hốc mồm nhìn cô
- Gì vậy trời. Hải Băng dài mồm
- Đây mới đúng là chân tình mà, ôi vẫn là cô em gái này yêu thương tôi, đâu như đứa phản
bạn kia chứ. Natalia quắc mắt lườm Hải Băng tron khi đó cô nàng vẫn đang làm ra vẻ mặt tỉnh bơ ngây thơ vô số tội.
Không chỉ có Natalia bị cảm mà Tuấn Vũ do nhường áo cho cô cũng thành ra bị cảm lạnh, lại làm cho mẹ anh lo lắng trong cơn mê sảng, anh luôn miệng gọi tên một cô gái, ngồi bên con trai trong tình cảnh này bà Linh không khỏi sót xa, bà nắm  tay anh khẽ thở dài.
- Ô, mai là Noel đó, sinh nhật cậu nè, Natalia reo lên khi nhìn thấy thông báo trên điện
thoại.
- Vậy ư? Lu bu quá cũng quên péng đi mất, mai mình sẽ đưa cậu đi nhà thờ, ây gù, lại già
đi 1 tuổi rồi. Hải Băng áp tay lên má  nhìn vào gương mà chu môi lên.
- Yep . bạn yêu, tuyệt vời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #romance