Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 37: CHO CỐ VĨ MỘT SỰ KINH HỶ(H)

Đi cả buổi trong khu mua sắm cậu cũng chưa biết nên mua gì làm quà cho Cố Vĩ, mua quần áo thì quá bình thường, mua ví thì không đặc sắc. Nghĩ thôi cũng đau đầu, cuối cùng quyết định ghé vào cửa hàng giày xem sao. Sau một lúc lâu, Kỷ Song mua cho mình thêm hai đôi giày nhưng quà cho Cố Vĩ thì vẫn chưa có. Cậu định bụng về nhà sẽ mua cho hắn nên vòng xe đi về khách sạn.

"Cố Vĩ, tớ sẽ cho cậu một kinh hỷ"

...................................

Chuyến bay kéo dài khiến cậu rất mệt mỏi, lưng đau buốt, cổ cũng không dám cử động mạnh. Nhưng cậu chỉ cần nghĩ tới Cố Vĩ tâm tình lại trở nên thư giản nhắm mắt lại nghĩ ngơi, Kỷ Song đi chuyến bay nhanh nhất trở về nước, đến nơi cũng nha nhém tối, vừa ra khỏi cửa khẩu nhân viên đã đứng đó chờ sẳn không đi về nhà cậu trực tiếp đến nhà Cố Vĩ mang tâm trạng vô cùng phấn khởi.

King......kong.......king.....kong

Nhấn chuông rất lâu mới có người mở cửa, trước mặt cậu là bác quản gia tuổi tác đã lớn nỡ nụ cười với cậu.

"Đại Song, cháu đã về"

Cậu và bác Liễu trước nay có gặp mặt vài lần cũng xem như quen biết, ấn tượng cả hai dành cho nhau không tệ chút nào. Ngoài Cố Tâm, bác Liễu là người biết mối quan hệ của hai người. Xách hành lí của cậu, Kỷ Song bước vào nhà.

"Cố Vĩ, cậu ấy không có nhà sao bác?"

"Cậu chủ ở cửa tiệm vẫn chưa về, cháu vào phòng rửa mặt, đi đường dài chắc cậu rất mệt"

Kỷ Song nỡ nụ cười sau đó cũng trở về phòng, trước khi đi không quên dặn dò với bác Liễu.

"Bác xem như chưa từng gặp cháu nhé"

"Hảo... Hảo, cháu cứ về phòng, bác sẽ giữ bí mật" Bác Liễu nói giọng rất nhẹ nhàng.

Cậu và bác gặp nhau được hai lần, ấn tượng của Bác Liễu đối với cậu rất tốt là cậu con trai lễ phép và rất thấu hiểu mọi người và tất nhiên chuyện cả hai yêu nhau cũng không qua được đôi mắt của Bác Liễu. Kỷ Song nhanh chóng về phòng thay đồ và rửa mặt sau đó cũng tắt hết đèn và ra ban công ngồi chờ hắn về. Vô tình để cậu biết trong ngăn tủ kéo của Cố Vĩ đựng rất nhiều những thứ...... ( không tiện nói ra đâu nhỉ, mọi người tự hiểu nhé ), Kỷ Song có đôi chút bất an nhưng tâm tình tốt cậu cũng không mấy bận tâm đến những chuyện như vậy. Nhìn ngắm bầu trời đêm rực rỡ cảm xúc trong cậu lâng lâng khó tả, vui sướng, hồi hợp.... Mọi thứ cứ dồn dập trong cậu. Chờ và chờ hơn cả tiếng hắn mới trở về.

"Bác Liễu, cháu đã về"

Cũng giống như Kỷ Song, Cố Vĩ rất thương bác Liễu, tính tình thất thường không biết hắn đã tống khứ bao nhiêu người giúp việc và quản gia nhưng đối với Bác Liễu trước nay chưa nghĩ đến việc cho bác về hưu.

Chào hỏi xong, Cố Vĩ nhanh chóng trở về phòng, hôm nay tâm tình Cố Vĩ vui vẻ đến lạ thường muốn nhanh trở về phòng gọi cho Kỷ Song biết. Căn phòng của Cố Vĩ hôm nay có chút gì đó khác lạ, mọi hôm bác Liễu sẽ mở những bóng đèn nhỏ trong rất dễ chịu nhưng hôm nay hoàn toàn tối đen, vừa tính với tay bật công tắc từ sau cậu có một thân trai bất ngờ ôm chặt hắn, bó chặt đôi tay khiến Cố Vĩ không thể nào nhúc nhích, không cần nói Cố Vĩ cũng có thể đoán được ai tinh nghịch như vậy, không ai khác ngoài Kỷ Song bảo bối của hắn, trên môi nở nụ cười hạnh phúc nhanh chóng quay người lại ôm trọn cậu vào lòng. Ôm cậu đến ngộp thở mới chịu buông ra, đôi tay véo vào khuôn mặt láng mịn của cậu.

"Kỷ Song, cậu thật lắm trò"

"Thế cậu có muốn tớ trở về không?" Gương mặt tinh nghịch của cậu khiến Cố Vĩ yêu đến chết.

Không nói thêm lời gì trực tiếp nhất bổng cậu lên, tiến về giường ngủ nhẹ nhàng đặt cậu xuống. Vừa nhìn cậu hắn cũng rất nhanh cởi bỏ chiếc áo sơ mi của bản thân, giương lên nụ cười ấm áp.

"Cậu muốn cho tớ thao hay không?" Cố Vĩ nở nụ cười.

"Cậu nói xem?"

Nói rồi Cố Vĩ nhanh chóng tiến đến bên cậu, không ngừng vuốt ve con người trước mặt, Cố Vĩ nhớ Kỷ Song như sắp phát điên nay cậu đã trở về còn ranh mãnh trêu chọc hắn, sao có thể cậu yên giấc hôm nay. Chiếc áo của Kỷ Song bị một lực mạnh xé rách lộ ra trước mặt một thân hình trắng mịn, hơi thở đều đều, ở cổ có vật gì đó không ngừng lên xuống như thách thức sự kiên nhẫn của hắn, Cố Vĩ nở nụ cười nhanh chóng cắn nhẹ yết hầu của cậu, không ngừng ra sức trêu đùa thân thể mẫn cảm của cậu, đôi môi ấm áp chạm nhau tạo nên xúc cảm tuyệt diệu. Cả hai sau những ngày dài xa cách nay đã được trùng phùng sao có thể bỏ qua cơ hội tốt đến vậy.

"Kỷ Song, cậu có biết tớ nhớ cậu đến mức điên lên rồi không?"

Nói rồi hắn vội đặt lên môi cậu một nụ hôn day dứt, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau một cách cuồng dại mạnh mẽ. Hơi thở lúc bấy giờ không còn có thể đều đều như trước được. Cố Vĩ vuốt ve thân thể cậu mỗi tất thịt đều yêu thương đến tận trời, thì thầm vào tai cậu những lời ngọt ngào làm cả người cậu như ngất trên những tầng mây. Cố Vĩ mỗi khi nhìn thấy khuôn mặt ấy là phát hoả, sao có thể chịu đựng được. Hắn liếm lên vành tai cậu, chiếc lưỡi tinh nghịch trêu đùa, cậu gương mặt đỏ bừng trước những hành động trêu chọc của hắn cậu không thể chịu được lên tiếng cầu xin.

"Cố Vĩ, đêm nay tớ muốn cậu"

"Cậu ốm đi nhiều quá" Cố Vĩ đang mơn trớn liền ngừng lại đau lòng mà nói.

"Vậy cậu mau cho tớ ăn đi, tớ đói rồi" Kỷ Song lấy tay mình ôm cổ của Cố Vĩ, nhướm người lên hôn cằm Cố Vĩ, hàm răng từ từ cắn vào vai hắn. Không đau  nhưng trái lại càng cảm thấy thật ngứa ngáy, đôi tay cậu như những con nhện đang bò lên lưng của Cố Vĩ, bò một chút liền hôn lên đó một cái.

Cố Vĩ càng lúc càng không nhịn nổi bộ dáng dâm đãng của cậu, hắn còn muốn hơn cả cậu. Những ngày không có cậu, hắn phải rất khổ sở về chuyện giường chiếu, nhưng muốn trừng phạt tên nhóc ấy chỉ đành nhẫn nại. Hắn lại tiếp tục dùng chiếc lưỡi của mình la liếm tất cả mọi nơi trên người cậu một cách chậm rãi và vô cùng điệu nghệ, mỗi một nơi hắn đi qua đều để lại một vết tích hồng nhạt, tiến gần đến hạ bộ. Cố Vĩ phấn khích đùa giỡn không thôi, đôi tay bắt lấy tiểu Song, không ngừng vuốt ve yêu thích. Không nói gì hắn trực tiếp ngậm vào, hành động ấy làm Kỷ Song bất ngờ lên tiếng ngăn cản.

" Cố Vĩ .... Đừng ... Đừng ... Dơ ... Cậu đừng như vậy .... Ơ... Uhm .. Uhm .... Dừng lại đi"

Tổng tài băng lãnh nghiêm trang bao nhiêu thì khi lên giường với người đàn ông khác liền thay đổi hoàn toàn. Cơ thể cậu không ngừng uốn éo nhăn măth thống khổ chịu đựng những kích thích quá độ. Tiểu Song được Cố Vĩ chăm sóc đến ngạnh to lắm rồi vẫn đang rất hiên ngang chờ được chiến đấu, cảm giác sướng điên làm Kỷ Song ngứa ngáy lại mặt dày tiếp tục cầu xin.

"Cố Vĩ, tớ muốn cậu yêu thương nó" Kỷ Song ngượng mặt chỉ vào tiểu huyệt đạo của mình.

Cố Vĩ không thèm nói gì tiếp tục trêu ghẹo cậu, muốn cậu cầu xin mình bằng một cách khác nhưng mãi cũng không thấy, chỉ đành tăng thêm sự tình thú trong cuộc vui, hắn di chuyển đến cúc nguyệt hồng hào liên tục co rút, liếm nơi đó của cậu, liếm rất tận tình khiến cậu không thể nào có thể nhịn thêm được nữa.

"Cậu mau vào đi, cậu không vào thì từ nay lão tử không cho cậu vào nữa." Khuôn mặt của cậu vừa đỏ lại thêm chút đen, nếu bây giờ ai ở đây và thấy cảnh này cũng lập tức phì cười.

Cố Vĩ cũng sắp chịu không nổi nữa rồi, ngón tay liên tục nới rộng huyệt đạo của cậu mỗi lúc một nhanh. Tay còn lại lấy trong tủ ra gel bôi trơn đã chuẩn bị từ trước, cho vào tay để bôi trơn huyệt đạo và hạ bộ của bản thân, nhìn ngắm sự thống khổ của cậu, hắn nhuyết mép cười, nắm chặt thắt lưng của Kỷ Song trực tiếp cho thứ ấm nóng ấy vào. Phân thân của Cố Vĩ bị ép rất chặt khiến hắn đau đớn nhưng không thể phủ nhận đâu đó có chút sung sướng, hắn cảm thấy còn chút khó khăn nên cho thêm gel bôi nhanh chóng ra vào cúc huyệt, gương mặt Kỷ Song càng lúc càng nhăn nhó nhưng được Cố Vĩ yêu chiều thư giản rất nhanh cũng giãn ra, từ từ thích nghi vật to lớn đang nằm trong cơ thể mình. Sau khi vào trong động lại cảm thấy có phần khó khăn, chứng tỏ thời gian không có hắn Kỷ Song đã rất ngoan ngoãn nghe lời, hắn có thể cảm nhận được Tiểu Vĩ tử đang nằm trong huyệt đạo ấm áp, từng chút từng chút bắt con người dưới thân phục vụ mình, không riêng thể xác mà cả tâm hồn, điên cuồng xâm nhập cậu như muốn làm đến chết. Lí trí giờ đây đã bị sự dục vọng che mất hắn không nghĩ gì nhiều chỉ muốn làm Kỷ Song, làm con người ranh mãnh trước mặt cho thật hả dạ, Kỷ Song chịu những lần ra vào điên cuồng như vậy không biết nói gì thêm ngoài chỉ biết rên rĩ mãn nguyện.

"Thật sướng....... Ơ....uhm ... Nữa, tớ muốn nữa.....uhm ....uhm .... A sâu một... uhmmm sâu chút."

Cố Vĩ lau đi nước mắt cho cậu, đưa bàn tay lên miệng ra lệnh cậu liếm mút nó, phải làm thật nhiệt tình, Kỷ Song cũng rất ngoan ngoãn nghe theo còn làm rất có tâm. Bản thân hắn được thao cậu là niềm thành tựu lớn, quả thật hắn chỉ muốn hét lên rằng mình đã làm cho tổng tài băng lãnh thành một con mèo ngoan vâng lời. Những cú thúc mạnh vào vách ruột cậu như món quà đền đáp cho việc nghe lời của cậu khiến cậu nổi hết cả rân cổ kèm theo đó là những tư vị đê mê.

"Chết tiệt ... cậu muốn kẹp gãy nó sao .... ư...thật thích... vợ à ... cậu thật là người mà Cố Vĩ muốn cưới... tớ thao cậu cả đời" Cố Vĩ vì quá khích càng ra vào nhanh chóng hơn.

Trong căn phòng rộng lớn cảnh xuân cứ thế mà diễn ra, cả hai dường như vẫn chiềm đắm trong sự hoang lạc của bản thân, cậu được hắn cho ăn no say cũng chịu xuất ra những dòng dịch trắng đặc sệt. Cố Vĩ nhìn cậu mãn nguyện, tiếp tục yêu thương cậu, giữ chặt eo cậu không ngừng đưa đẩy ra vào, Cố Vĩ tinh lực mạnh mẽ rất rất lâu sau mới chịu xuất thẳng vào trong cơ thể cậu. Hắn rên lên sự thống khoái đến điên người.

" A.... Thật sướng .... Thật muốn làm nữa ...... "

"Cố Vĩ..... đau" cậu vừa nói ra liền rục lên người hắn thiếp đi, vừa xuống máy bay không bao lâu lại bị hắn dày vò đến tận sáng.... nếu nói không mệt chính là đang gạt bạn.

Cố Vĩ vẫn chưa chịu rút phân thân của mình ra, bóp nắn cặp mông căng tròn của cậu. Hỏa khí lại dâng cao tiếp tục ăn cậu, đến quá nữa đêm mới cảm thấy tạm đủ.

Cố Vĩ dùng tay lao đi những tầng mồ hôi mịn trên mặt cậu, giương lên nụ cười ôn nhu đặt lên môi Kỷ Song một nụ hôn ngọt ngào, Cố Vĩ đâm đâm chọt chọt hơn cả ngàn cái nữa mới không đành lòng mà rút ra phân thân và bế cậu vào nhà tắm tẩy rửa, mọi thứ hắn làm đều rất nhẹ nhàng như không muốn đánh thức cậu vậy. Trở ra ngoài hắn nhanh chóng đặt cậu trong chăn ấm, còn bản thân cũng nằm kế bên ôm lấy cậu, nhìn cậu vô cùng triều mến.

"Bảo bối, cậu hôm nay đã no chưa?, nhìn cậu thật dâm đãng a~, tớ làm sao mới hết yêu cậu đây?, cậu ngủ thật rồi à?" Cố Vĩ vuốt mái tóc của cậu nhìn rất yêu thương.

"Tớ yêu cậu":))))))))))

Nói rồi hắn dùng tay mình làm chổ tựa đầu cho cậu, ôm bảo bối của hắn vào lòng, hạnh phúc chìm vào mộng đẹp.

"Cố Vĩ, tớ cũng yêu cậu" lời nói của cậu rất nhỏ, sau đó cũng an phận tìm hơi ấm từ hắn còn Cố Vĩ nghe xong câu nói đó lòng dâng lên một cổ hạnh phúc, muốn lập tức bắt cậu ngồi dậy cho hắn tiếp tục thao.
_Min_
________________

H của chap này không biết các bạn có hài lòng không nhỉ???? Min thật sự không muốn ngược con mình nên sẽ không nhiều ngược đâu ^^ Đọc truyện vui vẻ nha.😻😻😽😽

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hhoadalan