Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 25: MỘT ĐÊM THÁC LOẠN.

Chương này Min phải cảm ơm bạn Max rất nhiều , bạn đã chỉnh sửa rất nhiệt tình cho truyện , mong rằng chương này sẽ hài lòng các bạn nha , ai dị ứng H thì mời đi nơi khác^^

Kỷ Song không thèm nhìn vào nơi xấu xí ấy. Niệm Manh suy nghĩ trở nên đen tối, nụ cười đáng ghét ép mặt cậu dí vào nơi khố hạ xấu xí của hắn, như muốn cậu hãy ngoan ngoãn làm những điều mà hắn muốn. Người cậu nóng ran nhưng vấn cố chịu đựng cơn tình dục của bản thân, sự nhục nhã cùng sự ghê tởm đang dần dâng lên trong cậu. Thật sự cậu chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi cái tình huống này .

RẦM

Chiếc cửa lớn chịu một lực lớn mà ngã rầm xuống, sau cánh cửa xuất hiện một thân ảnh cao lớn uy mãnh. Mà sự tình vừa xảy ra đều do người này làm.

Chàng trai ấy nhanh chóng tiến vào phòng, đến gần bên chiếc giường sớm đã bị hai người kia làm nhăn nhúm. Không nói lấy một lời dư thừa, trực tiếp đạp người Niệm Manh ngã xuống, lực đạp mạnh mẽ khiến hắn chao đảo ngã vào góc tường, đầu va đập mạnh khiến hắn mắt cũng không thể mở đàng hoàng. Chàng trai ấy tiếp tục tiến đến hắn dùng đôi bàn chân thúc mạnh vào hông, vào chân, dường như còn chưa thoả được hết cơn giận. Đầu Niệm Manh bị một lực lớn tác động khiến hắn tựa hồ không biết chuyện gì đang xảy ra, tiếp đó là những cú đấm mạnh bạo cùng những cú đá không hề nhượng bộ nhắm vào người. Cảnh tượng không khác gì những pha phim hành động boom tấn của hollywood. Chưa dừng lại ở đó, chiếc ghế sắt chuẩn bị rơi thẳng vào đầu Niệm Manh, nhưng may mắn ngay lúc này xuất hiện một đôi tay khác ngăn lại.

"Cố Vĩ cậu cũng đừng quá lỗ mảng, chuyện này cứ để tôi lo liệu cho. Cậu lo cho tên nhóc ấy trước đi." Vương Hùng đở lấy chiếc ghế sắt rõ to, tâm tình kích động.

Cố Vĩ còn chưa có thoả mãn được cơn giận, nhưng có lẽ Vương Hùng nói đúng. Hắn lườm cả hai với ánh mắt sắc lạnh, trực tiếp thô bạo mà mang con người đang nằm trên giường ra ngoài .

......

Tại một căn phòng rộng lớn khác.

Cố Vĩ ném Kỷ Song lên giường, một chút yêu thương chắc hẳn cũng không có. Khuôn mặt bặm trợn tiến đến gần.

"Mẹ nó, cậu không có liêm sĩ à, còn có thể đi dụ trai cơ đấy. Cậu là đồ dâm đãng"

Nói rồi Cố Vĩ buông đôi tay ra. Hắn dường như đã quên hết mọi thứ, trong đầu Cố Vĩ giờ chỉ có sự nóng giận sự cùng bực dọc mà thôi. Còn về nguyên nhân thì chắc hẳn ai cũng có thể hiểu .

Cố Vĩ bước nhanh ra ngoài, nhấc máy gọi cho Vương Hùng.

"Tôi không muốn nhìn thấy bản mặt tên cầm thú đó nữa, cậu hiểu ý tôi chứ?" Cố Vĩ nói không chút lưu tình, như thật sự muốn đoạt lấy tính mạng của tên ấy.

Trong căn phòng rộng lớn, một cậu con trai đang khát tình, cơ thể cậu nóng như hoả diệm trăm năm, sự thiếu hơi của tình dục đang dần len lõi vào sâu trong cơ thể dằn vặt cậu. Niệm Manh lần này ra tay không chút thương hoa tiếc ngọc. Cho cậu uống liều thuốc mạnh nhất, nếu không sao lại khiến cậu ra như vậy, Kỷ Song như mất hết tất cả lí trí, đôi tay trong vô thức di chuyển xung quanh cơ thể, cơn nóng tình dục không được giải tỏa khiến khuôn mặt Kỹ Song vặn vẹo. Dưới khố hạ, vật tượng trưng của cậu liên tục rung lắc, từ lỗ nhỏ không ngừng chảy ra dịch thể trong suốt. Làm ướt rượt cả một mảng lớn. Dưới mật đạo cũng không ngoại lệ, loại ngứa ngáy như có ngàn con kiến đang bò khiến cậu không ngừng cọ cọ vào trụ giường, mật đạo không ngừng mấp máy như muốn một thứ gì đó thật to lớn lấp đầy. Vô thức véo vào cặp nhủ hoa trước ngực cho thoả sự đói khát trong cơ thể. Nhưng gãi không đúng chỗ khiến cơ thể cậu vặn vẹo khó kiểm soát. Một khi dục vọng con người bùng phát thì nó chính là vô đáy, những hành động ấy sao có thể giúp cậu thoả mãn được cơn khát tình cơ chứ. Cơ thể cậu vì không được an ủi càng thêm phát hoả, cố gắng mò mẫm khắp nơi. Cơ thể như thúc dục cậu, một ngón tay nhỏ nhắn trực tiếp cho vào nơi cơ mật, liên tục khuyết trương khiến toàn bộ dịch tràng bị cậu ép tràn ra ngoài. Trong không gian im ắng lại vang lên những tiếng nước ọp ẹp gợi tình. Khung cảnh thật sự dâm mỹ đến cực điểm.

Uhm...... Sướng chết mất ......uhm .... Đúng .... Nơi đó ..... Đâm mạnh vào .... Ân ... Uhm thật sướng thật tuyệt .... Nữa ...nữa đi

Đôi môi cậu không ngừng rên rĩ, khoái cảm xập bờ. Lại thêm một ngón tay nữa xâm nhập , cậu lại thêm phần thích thú cười lên nụ cười gian tà. Tham lam ngậm tay mình vào miệng, trong đầu lại tưởng tượng vật ấy của Cố Vĩ. Càng hung hăng dùng miệng hấp trụ như muốn chiếm lấy tất cả. Không ngừng liếm mút yêu thương, cậu uốn éo thắt lưng câu dẫn, tưởng tượng Cố Vĩ từ đằng sau thúc tới. Thật sự phát hoả đến không thể kiểm soát được nữa. Bàn tay còn lại ở dưới mông không ngừng mở rộng cúc huyệt, cảm giác trống vắng như chưa thể lấp đầy, lại tiếp tục thêm một ngón tay nữa vào cúc huyệt của bản thân.

Chết tiệt ..... Ân... A~ .... Sướng chết mất...... Ưmmmm.

Sau khi kết thúc cuộc gọi với Vương Hùng, Cố Vĩ mang tâm tình không mấy dễ chịu bước vào phòng. Vừa vào phòng đã nghe thấy những từ dâm mỹ phát ra. Cảnh tượng lọt hết vào tầm mắt của Cố Vĩ, mắt liền nhiễm màu đỏ đục. Hắn nếu mà còn kiềm chế được nữa quả thật hắn không phải người thường. Cố Vĩ mặt âm trầm tiến đến ôm lấy con người không biết bản thân đang làm gì kia.

"Kỷ Song, cậu là loại con trai như vậy sao, cậu khát tình đến vậy sao. Đồ thứ dâm đãng "

Kỷ Song quay người mặt đối mặt Cố Vĩ, cười nói.

"Cố Vĩ ơi ..... Hãy lại đây với tôi.... Anh ăn tôi đi . Nơi đây của tôi ngứa quá ..... Uhm "

Cậu nắm lấy bàn tay của Cố Vĩ, kéo tay hắn đụng chạm khắp cơ thể của cậu. Từ cổ đến ngực và eo, cuối cùng dừng lại tại điểm ngứa nhất của bản thân, dâm huyệt của cậu liên tục kích thích Cố Vĩ.

"Anh sợ sao ...... Anh không ... Dám sao, tôi muốn cự vật to lớn của anh .... Anh hãy làm tôi sung sướng đi ...."

Chiếc miệng nhỏ ti tện của Kỷ Song lúc này đã vì thuốc mà rên la không ngừng, nói ra những từ khiến Cố Vĩ không biết nên giận hay nên cười.

Cố Vĩ từ khi bước vào đã thấy những hình ảnh ấy , lửa trong lòng hốc đến tận đỉnh đầu. Hắn cũng chẳng biết đây có phải Kỷ Song hay không nữa .

"Anh đẹp trai, anh không muốn cúc nhỏ của tôi sao .... Tôi hứa sẽ ăn cự vật của anh mà ... Được, nếu anh không cho tôi, tôi tự mình chơi" Nói rồi Kỷ Song lại tiếp tục trưng ra bộ dáng khát tình của bản thân. Tay lại lần mò tới cúc huyệt.

Uhm ...... Nơi đó ......uhm .... Cho tôi ...... Tôi muốn được cự vật to lớn đâm đến dục tiên dục tử ......uhm ... Tuyệt quá."

Cố Vĩ hơi thở dần không còn đều đặn, rút bỏ nhũng ngón tay của Kỷ Song ra khỏi cúc huyệt. Hắn ngăn chặn những tiếng dâm dục ấy bằng nụ hôn mê loạn của hắn, tiếng nước giao truyền lại vang lên, vừa gợi tình vừa nguyên thủy. Vừa dứt ra, một sợi chỉ bạc kéo dài nối liền giữa hai khóe miệng. Nếu còn chần chừ thì Cố Vỹ sẽ nghẹn chết mất, nên hắn trực tiếp cho côn thịt của bản thân vào lấp đầy nơi cơ mật của Kỹ Song, cảm giác đau rát làm hắn nổi hết cả da gà, nơi cơ mật không ngừng ăn cự vật của Cố Vĩ, phun ra nuốt vào hết sức mê người. Tiếng nước bị chèn ép càng ngày càng rõ ràng, giữa đêm tối đặc biệt vang vọng khiến ai nghe cũng phải ý loạn tình mê. Quả thật đã không còn kiềm chế nổi bởi con người dâm đãng của Kỷ Song.

"Uhm.... anh đẹp trai ..... sao nói không.... a...uhm cần mà ~~ , thật hảo ....uhm đúng.... nơi đó... nhanh lên ...nữa..."

Cố Vĩ trước nay làm tình với không ít người, nhưng làm với đang ông thì đây là lần đầu tiên. Không phải cảm giác ghê tởm mà là cảm giác kích thích đến mất cả lí trí. Hắn yêu Kỷ Song như vậy, làm những chuyện này chắc hẳn không có gì là quá đáng, Cố Vĩ bị cậu kẹp đến dục tiên dục tử. Hơi thở khàn khàn không ngừng phun vào tấm lưng trắng mịn của Kỹ Song.

"Mẹ nó ..... cậu muốn kẹp chết tôi sao, đồ dâm đãng " Cố Vĩ vổ mạnh vào cái mông to tròn vểnh cao của cậu, tiếng bốp bốp vang lên càng khiến hắn tăng thêm một tần tình thú.

"Uhm...anh nói nhiều quá rồi.... nữa đi .....thúc mạnh vào điểm G của tôi đi anh đẹp trai ......uhm ..... thật sướng....."

Cố Vĩ cũng không cần biết điểm nào là điểm G, hắn bây giờ chỉ muốn điên cuồng ra vào nơi cúc huyệt ấm áp mềm mại này.

"Mẹ nó .... chơi cậu sướng lắm bảo bối ạ"

Trong căn phòng rộng lớn không hề lạnh lẽo, ngược lại còn trở nên nóng dần lên vì không khí tràn đầy dâm dục này.

Cố Vĩ nhóm người hôn lên môi cậu, nụ hôn nồng nàn kéo dài làm tăng thêm hương vị phiến tình. Chiếc lưỡi linh hoạt khuấy động khắp khoan miệng của Kỷ Song, vừa đụng vào chiếc lưỡi mềm của cậu liền hút đết không còn đường lui. Tiếng rên rỉ bị cái miệng kia bắt nuốt trở lại, từ nơi giao hợp không ngừng vang lên tiếng phập phập gợi tình. Dứt khỏi nụ hôn mãnh liệt kia, hai người lại tiếp tục giao truyền. Nước dịch tràn bị ép văng ra ngoài. Cố Vỹ không ngại bẩn liền lấy một ngón tay quẹt lên đưa đến miệng Kỹ Song, bắt cậu liếm sạch.

"Đây là nước của hai ta tạo thành đó, ngọt không?"

"Uhm.... ngọt quá.... anh đẹp trai ..... tôi yêu anh .... cho tôi.... uhm ...to quá"

Kỷ Song từ lúc bị chuốc thuốc đến giờ, đã không còn chút gì gọi là lí trí. Tất cả những gì cậu làm, những thứ cậu nói tất cả chỉ là những điều gì đó rất hư ảo. Họ có cần quan tâm sao??? Vì giờ đây họ đã có nhau, thuộc về nhau thật sự. Những thứ ấy có đáng là gì.

Cố Vĩ điên cuồng ra vào mật đạo của Kỷ Song, mỗi cú thúc Cố Vĩ càng thêm hưng phấn, càng điên cuồng giao nhập. Không hề bôi trơn, thứ nước kia lại không ngừng bị ép ra ngoài. Cố Vĩ trực tiếp làm cậu ra vào nơi ấm nóng ấy.

"Thống.... uhm chậm lại.... uhm.. ân ..... a~~... sướng... đâm nữa"

Kỷ Song như bị tẩy não. Cậu giờ đây không còn là vị tổng tài hào hoa, oai nghiêm nữa . Vì thuốc kích dục cũng vì người trước mặt cậu mà đã biến cậu thành một mĩ nam lẵng lơ dâm tiện , thật là không còn biết tiết tháo. Hai chân gian rộng ra như tiếp tục mời gọi Cố Vĩ hãy lấn chiếm lãnh địa ấy của cậu. Càng làm càng banh rộng.

"Uhm....a~ .... chậm lại .... đừng... nhanh quá .....uhm... Thống..... uhm . ....hôn tôi...uhm"

Cố Vĩ nhanh nhảu đáp trả cậu nụ hôn nhanh chóng, hắn rút phân thân của mình ra trêu đùa Kỷ Song không thôi, hắn muốn cậu phải cầu xin như con cún nhỏ đòi ăn. Mà đối với con cún nhỏ ấy, cây đại lạp xưởng kia là món ăn thượng hạn nhất.

"Uhmmm...... nữa .... tôi... a~~..cho... tôi.... Thống Vạn.... uhm cho tôi...."

Kỷ Song càng nói càng lộn xộn, không biết phải van nài ra sao, khuôn mặt vì tình dục mà đỏ bừng. Uốn éo thắt lưng lên tiếng nài nỉ đáng yêu, nhưng cái tên đó không phải tên Cố Vĩ, hắn khựng lại đợi chút xem cậu vừa mới gọi ai, lúc này hắc tuyến lồ lộ trên khuôn mặt Cố Vĩ đay nghiến. Tâm tình bực dọc không gì bằng.

"Mẹ nó, cậu không muốn xuống giường đúng không?. Đừng trách tôi vô tình"

Cố vĩ là đang ghen sao, hắn thù hận tấn công cơ thể non nớt của cậu, ra vào thô bạo khiến cậu có chút không vừa ý.

" uhmmmm... buông tôi ra!!! Tên khốn ...a~"

Những tiếng van xin vang vọng, những tiếng rên rĩ gợi tình và những tiếng phập phập vang lên, tất cả hòa lẫn vào nhau tạo nên bảng hợp ca độc nhất vô nhị. Thật khiến con người trầm luân trong sự khoái lạc .

Dâm dịch không lâu sau tiết ra vì chịu kích thích mãnh liệt, Kỷ Song mãn nguyện cười haha. Thuốc lúc này cũng thật sự hết tác dụng, Kỷ Song cả người sau cơn ái tình bạo lực kia đau nhức không thôi. Nhìn con người đang làm quan hệ với mình, Kỷ Song ban đầu có tý hoảng sợ nhưng chút sức lực nhỏ cũng không còn, giọng cậu lúc này cũng khàn đặc. Cậu nhắm mắt mặc kệ Cố Vĩ cứ say mê tận hưởng cúc huyệt câu dẫn.

Cố vĩ cũng dần lấy lại được bình tĩnh, hắn cũng không muốn dồn dập cơ thể non yếu của cậu, vì hắn sợ mất cậu, sợ cậu bị kẻ khác xâm hại.

Cố Vĩ nhìn Kỷ Song với ánh mắt vô cùng ôn nhu sủng nịnh, vuốt nhẹ mái tóc ướt của cậu. Lại lần nữa đặt lên môi cậu một nụ hôn, nhưng chỉ là nụ hôn nhẹ khẻ lướt qua.

Một người vì bị chuốt thuốc, một người lại vì quá yêu thương mà thuận theo. Hai hòn đá cọ xát nhau lâu ngày sẽ bén lữa, họ cũng vậy. Lửa tình đang lấn át cả lí trí của họ, không dạo đầu không bôi trơn Cố Vĩ trực tiếp làm cậu đến khi cả hai gần như kiệt sức mới thôi. Vì hao tổn quá nhiều sức lực nên dần chìm vào giấc ngủ. Thuốc tiêu tan hoàn toàn, cũng là lúc Kỷ Song an giấc tựa vào cơ thể Cố Vĩ mà tìm lại nhịp thở đều .Cố Vĩ nói nhỏ.

"Tôi vì yêu cậu nên mới như vậy , cậu không trách tôi đâu đúng không?"

Cố Vĩ nói rất nhỏ, sau đó hôn lên trán của Kỷ Song và chìm hẳn vào giấc ngủ .

Một câu nói, cùng trong một đêm Kỷ Song nghe đến hai lần nhưng cảm xúc hoàn toàn không giống, từ miệng tên thú đội lớp người kia cậu thấy quá ghê tởm, nhưng từ miệng Cố Vĩ cậu lại cảm thấy dễ chịu vô cùng .

........

Kỷ Song đêm nay ngủ không thật sự ngon, Cậu mơ màng nhớ đến Thống Vạn. Con người bội bạc mà cậu dù có dùng mọi cách cũng không thể quên được, cậu nhớ về những ngày tháng tốt đẹp của cả hai. Những lời dỗ dành vẫn còn quanh quẩn bên tai, nhớ đến khoảng khắc cả hai tự do tự tại. Nhưng cậu cũng nhớ đến những điều tệ hại mà Thống Vạn đã làm với cậu, nhớ rất rõ. Thống Vạn đã lừa dối cậu ra sao, cậu phải trải qua chuổi ngày địa ngục như thế nào.......

Tất cả những gì liên quan đến Thống Vạn cậu không thể quên, đó cũng là lí do cậu bắt đầu sợ yêu, cậu tự tạo cho mình lớp vỏ băng kiên cố, cậu tự thu mình mà đông lạnh trái tim. Vì cậu sợ sẽ tổn thương thêm lần nữa. Cậu không còn niềm tin vào tình yêu, triệt để mất lòng tin vào tình yêu. Nhưng và rồi Cố Vĩ đã đến thay đổi cuộc đời cậu, nhưng liệu Cố Vĩ sẽ mang cho cậu hạnh phúc hay lại là những ngày dài đen tối? . Cậu có tình cảm với Cố Vĩ nhưng bóng ma Thống Vạn trong cậu vẫn luôn tồn tại, cậu rất sợ. Đừng hỏi vì sao Kỷ Song luôn nhắc đến Thống Vạn, đơn giản vì tên ấy là mối tình đầu của cậu. Người ta nói tình đầu sẽ không có kết cuộc tốt và cũng sẽ không bao giờ phai nhạt.

Kỷ Song mệt mõi mở mắt , nhìn sang tên ngốc ấy vẫn đang ôm cậu rất chặt. Khuôn mặt khi ngủ của hắn rất yên bình, không muốn đánh thức. Kỷ Song vất vả thoát ra khỏi vòng tay của Cố Vĩ, thu dọn quần áo của bản thân, đi những bước chập chễnh khó khăn vào phòng tắm. Tâm trí cậu rất hổn loạn , không biết liệu cậu có nên yêu Cố Vĩ hay không ?

Cậu sau khi tắm rửa và vệ sinh xong, bước ra cảm thấy dễ chịu hẳn đi,cậu rời khỏi phòng. Mướn căn phòng khác và nằm nghỉ .

......

" Cố Vĩ thật sự yêu mình sao? "

"Không yêu sao có thể cùng mình..... ?"

"Không yêu vẫn có thể cơ mà, đó là sinh lí bình thường ở nam giới thôi"

"Những câu nói mà hắn thì thầm là thật lòng hay chỉ là nói để an ủi mình?"

Vẫn là câu hỏi đó, vẫn là những đáp án đó đã ru cậu vào giấc ngủ . Cậu vì quá mệt nên ngủ rất sâu, đến tận tối hôm sau mới chịu dậy . Sửa soạn lại, Kỷ Song định bụng đi xuống phố, còn rất nhiều nơi cậu chưa đi. Qua một đêm dài cậu tự nói thầm với bản thân.

"Cứ xem như chưa có gì xảy ra, vẫn là bạn bè bình thường "

Đi xuống phòng và rủ Cố Vĩ cùng đi .

Cốc .... Cốc ..... Cốc .

Vương Hùng là người mở cửa, vui vẻ mời Kỷ Song vào. Cứ như rằng chuyện hôm qua không hề tồn tại . Từ lúc Kỷ Song bước vào, Cố Vĩ vẫn trầm mặc không nói gì , Kỷ Song cũng vậy. Vương Hùng là người phá bỏ bầu không khí ngộp ngạt này .

"Chúng ta kiếm gì chơi đi "

Kỷ Song đâu còn tâm trí mà chơi , từ lúc vào phòng cậu luôn lén nhìn Cố Vĩ, cậu khinh thường.

"Con trai ai cũng vậy, không có trách nhiệm gì cả"

Tg: chắc Kỷ Song không phải con trai nhỉ :))))

Kỷ Song lấy lí do có chút việc bận nên rời khỏi phòng. Cậu có chút khó chịu mang tâm tình không vui đi dạo xung quanh khách sạn tìm món gì đó để ăn

.......

"Vương Hùng, chuyện này tôi không muốn cậu ấy biết. Cậu cẩn thận mồm miệng của mình được không?" Cố Vĩ hôm nay ôn nhu hẳn

"Được thôi , những việc cậu nhờ tôi sẽ sớm hoàn thành" Nói rồi Vương Hùng cũng nhanh chóng ra ngoài .

Chuyện gì đang xảy ra ?...................­....................­.................

____________________­________

Ai bị giật mình bởi tựa chương thì nói Min biết nha haha

Max : Mới hết bệnh đã phải beta chương này, min ơi là min. Nàng muốn ta mất máu mà chết à. Ôi cuộc đời của ta quá cơ khổ mà >\\<.... Đệch mợ couple này, sống quá buôn thả rồi đó, làm ta mất cả lit máu khi beta. Lảm nhảm đủ rồi, ta rút đây ^^.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hhoadalan