
Chap 7
Chuyện tình của chúng tôi là thế, đẹp như thế đấy nhưng ai ngờ rằng bây giờ tôi phải đối đầu với cuộc tình tay ba. Vì sao anh ơi?. Vì sao anh luôn là người làm em đau lòng khi con tim em đã dành trọn cho anh. Vì sao cô dâu kia không phải là em mà là người con gái khác?. Anh yêu cô ta hay vì tội nghiệp cho cô ta?. Cô ta sức khỏe yếu đuối, bị danh vặt vì bệnh vì bệnh gan thì em cũng vì anh mà em trở bệnh tim rồi anh biết không?.Những lời anh nói, những lời thề hứa non sông bây giờ có phải đã ta thành mây khói bị lãng quên không?.
Xin lỗi em, anh yêu em lắm nhưng anh không thể vì tình yêu của mình mà hại chết một tính mạng. Cô ta cần anh hơn, chỉ có anh mới có thể cho cô ta tiếp tục cuộc sống. Xin lỗi em , Nhi nhé.....
Yêu cho nhiều, chờ đợi cho nhiều để giờ đây nhận lại lời nói vô tình này sao?.Tôi hận, hận vô cùng anh ơi. Nhưng em không thể hận vì trái tim em vẫn còn hình bóng của anh. Gìơ đây, mọi người ai cũng chạy đến để chúc mừng anh, nhưng còn em thì ủ rũ ngắm lại mặt trời của hôm xưa.
*Chắc anh bây giờ vui lắm và cô ta cũng vậy. Chúc anh hạnh phúc.
Đắng cay trong lòng khi phải đưa tiễn người mình yêu cho một người khác. Ah, không, không phải là nhường mà là phải nói là bắt buộc. Con đường anh đã chọn, tôi còn có thể làm gì?. Trái tim anh, cô ta vẫn hơn tôi. Có lẽ chúng tôi chỉ thích hợp làm người tình trên mạng, và chỉ có thế mà thôi, chỉ là vậy. Quan hệ sẽ chấm dứt khi tôi turn off cái máy đi.
-Chúc mừng, chúc mừng, chúc anh cưới được vợ đẹp và đầu năm sinh trai, cuối năm sinh gái.
Những lời chúc mừng của các quan khách đang gửi tặng tới cô dâu chú rễ, chúc phúc cho họ sẽ được vẹn toàn.
-Cám ơn, cám ơn
Đưa mắt ngó chung quanh, HUy đang tìm kiếm một hình bóng mà chàng đã làm tổn thương.
*Nhi ơi, anh biết anh có lỗi với em và không thể tha thứ, xin em hãy hiểu cho anh, Nhi nhé.
-Anh Huy, anh Huy.
Huy bị đánh tỉnh, xua đi cái ý nghĩ đang ăn tội với Nhi.....
-Anh làm gì mà thờ ơ ra thế?( Ngọc, cô dâu)
-Chắc tại vui quá tưởng mơ ah?. Hihihihi không phải mơ đâu con.......(dì của Ngọc lên tiếng)
-Hihihihihihi
Ngọc e ngại và vui mừng với câu nói của dì. Nhưng khi nhìn thẳng vào mắt Huy, lửa tình trong lòng nàng lại nảy ra.
-Anh nghĩ tới cô ta ah?
-Anh......anh.......ah đâu có........tại anh mệt quá, em đừng nghĩ tùm lum, ghen bậy, ghen bạ coi chừng phát bệnh bây giờ.
-Anh biết tôi sẽ phát bệnh vậy sao cứ nghĩ tới cô ta?
-Anh không có mà, em đừng làm thế, đang đám cưới rồi còn gì.....
-Ngọc, Ngọc lại đây......
Ngọc tính đối chấp tiếp với Huy nhưng vì đám bạn kéo gọi nàng nên đành phải câm nín .
*Nhi ơi, giá như cô ta hiểu anh như em thì tốt biết mấy......
Thở dài một sự mệt mỏi, và lo âu không biết giờ Nhi ra sao......Huy lại tiếp tục quay chìm trong đám người. Con người, khi đám cưới, họ sẽ vui mừng còn Huy thì giờ đây chỉ có thể nở một nụ cười ngượng ngịu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro