Chap 5
Về đến nhà, ai cũng mệt mỏi cả, tắm xong, bước vào phòng, lại nhìn thấy cái máy này đây, ngậm ngùi một lúc rồi cũng mở lên, có lẽ là vì còn mong chờ một ai đó trên Net nên Nhi không dành lòng mình được. Đánh vô cái nick quen thuộc của mình....
--You have 1 e-mail(s)
*Không biết e-mail của ai đây
click O.k -> Inbox
*Huy? sao huy lại e-mail cho mình?
Vội quăng chiếc khăn đang lau tóc qua một bên , click lẹ vô cái e-mail
Pé Nhi! Em có khỏe không?. Dạo này em ra sao?. Có nhớ anh không? Chắc giận anh lắm nhỉ?. Xin lỗi em, vì anh hơi bận nên không có lên Net được nhưng anh sẽ đền bù lại cho em một sự bất ngờ, đừng giận anh em nhé. Huy
*Đừng giận, bộ nói xin lỗi là hết sao?. Đừng giận là đừng giận ah?. Đền bù gì đây, anh đền bù được trong mấy ngày wa tôi vì anh khóc nức nở sao?. Nhớ anh không ah? tôi chẳng thèm nhớ đến một người làm tôi đau lòng nữa đâu?.Biệt tăm biệt tích bây giờ mail lại với những dòng này ah?. có nghĩa gì đây, thích tôi thì tới không thích thì đi ah?.
Bao nhiêu điều tức tối trong lòng Nhi, bao nhiêu câu hỏi của những ngày wa bây giờ được trả lời lại bằng một câu xin lỗi.
Ring...........ring.............ring.......
-Hello
-Hello, xin lỗi cho gặp Nhi.
-Nhi nè, ai đó?
-Pé Nhi
*Câu gọi thường nghe của Huy, sao lại.....
-Anh là Huy nè Pé.
-Huy ah, anh gọi có chuyện gì không?
Vừa đọc mail xong, lòng còn đang tức, đúng là Huy gọi tới không đúng lúc. Nhưng Huy hiểu Nhi đang giận mình.
-Em đang ở nhà ah?
-Không ở nhà thỉ ở đâu?
- Em ra mở cửa đi
-What? mở cửa làm gì?
-Em ra đi rồi biết.............
-....................ra mở cho mỹ đen bắt tôi ah.......
Dù biết Nhi đang giận nhưng bé Nhi đúng là Bé Nhi, dù giận đi nữa cũng mang lại nét dễ thương, ngây thơ vô cùng.
-Hahahaha, làm gì có mỹ đen , anh coi cho em rồi, không có mỹ đen đâu?
Câu trả lời càng làm cho Nhi cảm thấy kì lạ, vừa tò mò, vừa sợ sệt, bước ra cách cửa ngó ra ngoài, thấy một người nào đó lạ hoắc. Khổ cái ba mẹ không có ở nhà, còn anh Phong thì đưa chị Duyên đi chơi đến giờ vẫn chưa thấy về.
-Có mỹ đen sao anh thấy chứ?
-Sao không thấy, mở cửa đi Pé anh lạnh lắm rồi, không mở anh chít lạnh trước nhà em đó nha.
-Hah? anh đứng trước cửa nha em?
-Uh hihihihihihi
Chạy lại cửa, ngó ra thêm một lần nữa cho chắc, muốn ngó lại xem có phải người trong hình không nhưng eo ui, thiệt là khó vì cái lỗ cửa này chỉ thấy cái bó bông che trước người ổng, chẳng thấy gì nữa.
-Uah? vậy huh?, tại em ngó ra mà thấy có ông nào đó, em không dám mở.
-Hahahahahaha, anh đó không phải mỹ đen đâu.
-Vậy anh chờ chút, 5' nữa
Nói xong, Nhi cúp phone rồi chạy vội vô phòng thay bộ đồ, ui sao mọi bữa lấy đại một cái là xong mà, sao bữa nay khó chọn đố thế.
*.............nhanh lên nhanh lên........mặc gì đây............thôi cái này vậy............
Chạy ra bàn, đánh chút son phấn vô chứ lần đầu gặp mặt mà, đẹp đẹp chút chứ......
Ring.......ring........
-Xong rồi xong rồi, em ra ngay
Lại chạy ra cửa, vuốt tóc chút xíu.................
*Cái ông này, chán chê không tới, tới lúc người ta chuẩn bị đi ngủ thế này.
Mở cửa, quả thật thấy một anh chàng Việt, tay cầm bó hoa hồng, chơi nguyên bộ đồ đen, nhưng bảnh lắm..........
-Sao?. Thấy sao?. Ngắm kĩ vậy cô nương..................
-Anh???( chỉ chỉ tay e ngại)
-Huy nè Pé Nhi
-Hmm....anh vô nhà nhé.
-Làm anh đứng ngoài nãy giờ, thì ra là thay đồ làm đẹp đó hỉ.
-Hihihihihi đâu có, em lúc nào cũng chả đẹp.
-Hahahaha
Lần đầu tiên gặp mặt, nhưng họ như đã quen từ lâu rồi, niềm giận dỗi của Nhi nay đã tan đi đâu mất tiêu.
Huy ngó ngó Nhi
-Pé Nhi thiệt là dễ thương
-Xí, giờ mới biết hả.
-Hihihi thì giờ mới gặp mà.
-Hihihihi uah? mà anh qua đây khi nào vậy? Sao em không biết?
-Anh hỏi số nhà của em là lúc đó anh dự tính qua đây rồi đó, nhưng chỉ là không nói cho em biết để bất ngờ chút thôi.
Nhắc lại chuyện ấy, Huy như đang khơi dậy nỗi giận dỗi của Nhi.
-Vậy qua cả mấy tuần mà giờ mới kiếm em ah?
Biết Nhi trách móc minh nên.............
-Ah , chút xíu quên, bông này tặng em hihihihi, lo ngắm em mãi mà quên.
-Oh em tưởng chị nào mới tặng anh chứ.
-Nhi.........
Huy muốn tỏ bày một nỗi gì đó, nhưng Huy cảm nhận được Nhi vẫn còn giận , và trong đôi mắt kia đang mang một nỗi buồn ươn ướt.
-Anh xin lỗi em, Nhi nhé, tại vì anh muốn cho em sự bất ngờ nên không báo cho em biết trước và anh cũng muốn Pé Nhi của anh có giống như anh tưởng tượng hay không?. Anh......
-Vậy chắc anh thất vọng rồi.
-Không, không Nhi ah, em còn đẹp hơn trong sức tưởng tượng của anh nữa.....thiệt sự thì anh qua đây được khoảng một tuần thôi, vì họ hàng anh bên này lâu ngày không gặp anh, nên anh phải đi chung với họ mãi giờ mới có dịp đi gặp em........Nhi........Huy như đang năn nỉ và van xin một điều gì đó.........nhìn Huy thiệt mắc cười với cái vẻ lóng ngóng giải thích............thiệt làm Nhi không sao nín cười được.
-Hihihihihihi
-Oh em chọc anh nhé, cười rồi phải không?
Bó hoa kia, Nhi vẫn chưa nhận nên Huy phải đứng dậy bước lại chỗ nàng.
-Cám ơn anh
*Eo ui, sao ngồi gần đây làm tim tui đập phình phịch rồi nè......
-Nhi....
Huy nhìn Nhi với cặp mắt đầy yêu thương, chìu mến.....
-Gì anh?
Huy lấy tay nắm lấy tay nàng...
-Em......em cho anh cơ hội, em nhé....anh không muốn làm em buồn đâu, tại anh muốn gây sự bất ngờ nhưng lại không ngờ vì đó mà làm em buồn, anh xin lỗi, em nhé.
Lời nói của Huy và cử chỉ lại càng làm Nhi lúng túng hơn. Lời nói này, cử chỉ này, nàng đã ao ước từ lâu bây giờ đã thành hiện thật. Nhưng sao nàng không biết nói gì cả.....
-Em .......em.....em...........không biết nói gì.....
-Em không cần nói Nhi ah, từ trước đến nay, anh muốn nói câu này lâu rồi nhưng vì anh sợ em nghĩ chỉ là quen trên Net thì sẽ không chấp nhận nhưng bữa nay, anh có thể nói trước mặt em.... anh thích em...
Nhi ngớ người như đang chìm đắm trong hạnh phúc, một hạnh phúc mà hình như nàng đã buông xuôi, bao đêm qua nàng khóc vì nhớ thương, vì buồn bã thì bữa nay những giọt nước mắt là vui vẻ, quá vui vẻ, quá bất ngờ mà nàng không thể nghĩ tới......
Gật đầu, nở một nụ cười, giờ đây nàng chỉ biết làm vậy thôi, e ngại không dám nói lên lời gì cả.
Huy choàng tay qua vai nàng, một nụ hôn chìu mến , đầu tiên nàng tặng cho Huy. Trong lúc đó, tự dưng nghe thấy tiếng mở cửa, hai người bắn hồn như mình đang vụng trộm điều gì đó. Chợt buông người ra..................gữi lại khoảng cách...........Phong bước vào nhà, quay qua thấy có bó hoa trên bàn và một người con trai với Nhi.
-Chào anh
-Hello
Phong nhìn Nhi và người con trai đó.....
*Uh thì Nhi lớn rồi, cô em gái bữa nay có người tặng bông rồi.....
-Anh hai, em giới thiệu, đây là bạn em, Huy.
-Còn kia là anh hai Nhi, Phong.
Hai người gật đầu chào một lần nữa. Rồi Phong như trả lại không gian cho hai người ...........hình như mình về không đúng lúc....
-Hai em nói chuyện nhe, anh vô phòng......
-Dzạ
*Thế là chết rồi, không biết lúc nãy ông anh mình có thấy gì không........huhuhuhuhu xấu hổ quá....
Nhìn lại Huy, hai người lại cười với nhau......
-Thôi khuya rồi, anh về nha Nhi, anh biết nhà rồi, sáng mai anh qua chở em đi anh sáng nha....chịu không?
-Uh, (gật đầu như con cún con ngoan ngoãn)
Bước ra cửa, Huy hôn lên trán nàng, nụ hôn goodnight, ui chao sao nồng ấm quá.
-Bye em.
-Bye anh( giơ tay chào) anh lái xe cẩn thận nhé.
-Uh, anh biết rồi, em vào nhà kẻo lạnh.
-Ok bye bye
Cóc cóc cóc
-Come in
-Eh nhóc
Biết ngay thế nào Phong cũng sẽ không tha cho Nhi mà.
-Sup?
-Thằng đó là thằng nào, khai mau?.
-Hahahahahah, điều tra ah?
-Khai mau, không thôi tao méc Mom đó.
-Cứ tự nhiên
Thiệt hai anh em đã lớn rồi, vậy mà cứ đe đọa nhau như đứa trẻ lên ba vậy.
-Bạn trai em đó
-Ah'''''''''''''''''....................khai rồi nhé.
-Hihihihihi có gì mà không được công khai.
-Ui, út giờ có bồ rồi
-Anh chọc em.....
-Hihihihihihi, uh thằng đó nhìn cũng được, tuy là thua anh hai mày chút thôi.
-Ho ho ho .......cũng may em không có uống nước đó.
-Hahahahahaha
-Hahahahahaha
Ring............ring..........ring......
-Kìa anh gọi kìa....
-Xí
Phong bước ra ngoài, dù là anh nhưng không xen vào chuyện riêng tư của con gái.
-Anh chưa ngủ sao mà còn gọi nữa?.
-Không, em đâu có ý vậy đâu hihihihi
-Anh huh?, hmmmmm.....cũng được 9/10 mà
-Uh huh, nhiều rứa cón đòi gì nữa.
-Ngoan nha, ngủ đi, mai gặp nhé.
-Ngoan ngoan mà, ngoan em xương nhìu.
-Muhzzzzz g9
Cúp phone xuống, Nhi nhìn cái phone mà mỉn cười với chính mình, với Huy tính nhõng nhẽo như con nít. Quay sang tắt điện đi, mở cái điện ngủ hello kitty của nàng lên. Nhắm mắt lại ngủ một giấc trong niềm hạnh phúc tới sáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro