Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2

Bạn Huy: eh, nhỏ nào đẹp vậy.
Huy: bà già da ma ha của mày đó hahahah.
Bạn Huy: wow, chắc tao cũng phải lên Net kiếm em nào thôi. 

-Bé Nhi
-Gì nữa ông, gọi hoài thế.
-Hahahahaha
-Sao, em xấu lắm hĩ hic hic hic.
-Đâu có, đẹp lắm bạn anh đang khen em nè.
-What?
-Sao cho bạn anh coi.
-Không, tụi nó đang ở đây mà, thấy hình em tụi nó khen.
-Trời ơi, sao anh không nói em trước, em không cho ai xem hình em đâu nhé, biết vậy không gửi hic.
-Hihihihi anh xem thôi phải không. 

Một câu nói làm Nhi ngại không thể tưởng tượng được, nếu anh đứng trước mặt Nhi mà anh nói câu đó chắc Nhi chỉ biết kiếm chỗ nào chui vô thôi. 

-Còn hình anh thì sao?. Chê rồi huh?. Bé Nhi.
-Không anh cũng dễ thương lắm.
-Trời, anh đâu có phải con gái đâu mà dễ thương.
-Hahahahahahaha.

Thiệt lòng thì anh không đẹp lắm, không phải là không đẹp mà là cũng bình thường, không giống như Nhi tưởng tượng. Nhưng với cô, những chàng trai bên cạnh theo đuổi cô đều là giả dối vì sắc đẹp bề ngoài nên cô không có thiện cảm với ai ngoài anh....gì đó trên Net cả. Có lẽ ở ngoài, người ta có ấn tượng về nhau khi nhìn thấy hình ảnh bên ngoài, còn trên Net thì người ta hấp dẫn nhau về cách nói chuyện và hơn thế nữa Nhi cũng  thích như vậy.

-Bé Nhi.
- Dạ.
- Sao em im ru rồi, chạy rồi hả.
- Hi hi hi không phải, tại vì nhìn hình anh, em ngậm ngùi wá.
- Xấu wá nên ngậm ngùi thất vọng phải không nào?
- Không phải mà.
- Vậy có chạy không?
- Chạy đi đâu?
- Chạy trốn đó.
- Hahaha không đâu.
- Huy
- Gì pé Nhi.

Mỗi khi anh gọi Nhi bằng pé, Nhi cảm thấy mình thiệt nhỏ nho trong bàn tay của anh và ấm áp thân mật biết bao.

-Khi nào anh qua Cali chơi nhé.
-Sao, muốn gặp xem ở ngoài anh có giống người trong hình không huh hihihi.
-Hihi không có, tại em muốn gặp anh.

Ôi một lời lẽ làm lòng Huy vui sướng vô cùng, thiệt nhỏ nhẹ, chìu mến.

-Anh qua đó có chỗ cho ở không nè.
-Hmmm....thì anh ở Hotel hihihi.
-Hihihihi uh khi nào có cơ hội anh sẽ qua thăm pé Nhi nhé.
-Hứa nhé.
-Uh hứa.
-Vậy nha, giờ muộn rồi em phải đi ngủ kẻo mom la hihihi.
-Ok em đi ngủ đi, mai gặp nhé.
-Uh mai gặp, ah mai mà lên trễ là em nghĩ chơi anh ra đó à nghen.
-Hahahaha mai anh lên sớm chờ lại em, chịu hơm?.
-Hihi g9.
-G9 babe.

*babe, what? Sao ngọt quá anh ơi, Huy ơi, khi nào em sẽ gặp được anh đây?.

Ngày này qua ngày nọ, họ si mê ôm hình bóng của nhau qua bức hình họ được thấy. Dù không ai nói lời nào nhưng họ cũng đã hiểu và biết họ là của nhau. Chỉ có đối phương mới cho họ niềm vui và hạnh phúc thiệt sự. 

-Huy ơi.
-Ơi pé.
-Nếu mai này anh lấy vợ, thì anh sẽ kiếm người như thế nào?.
-Anh sẽ kiếm người giống pé Nhi của anh.

Ui sao anh cứ cho em sự nồng nàn, hy vọng nhưng anh lại không mở một lời nói.

- Xạo nữa, dữ như em đúng hơm?.
- Uh chắc dữ như em đó hihihihi
- Anh nói em dữ nhé huhuhu.
- Hihihi dữ nhưng dễ xương muh.
- Xí..... lại được cái miệng.
- Đâu có, anh type àh đâu có nói bằng miệng đâu mà.
-Huhuhu thấy người ta hiền ăn hiếp waòi huhuhu.
-Hihihi
-Còn cười
-Huhuhu
-Sao anh khóc.
-Pé Nhi lạ chưa kìa, cười không cho mà khóc cũng hẽm có cho.
-Hihihi, ai biểu anh chọc em.
-Hihi thôi, xương pé Nhi nhiều, không chọc pé Nhi nữa kẻo ướt áo vai anh.
-Uah?, lạ chưa kìa, em có khóc trên vai anh đâu mà ướt áo vai anh?.
-Em....hihihi....thì anh tưởng tượng mà em thiệt là..... wê woài à nghen.....
-Hihihi
-Bé Nhi.
-Gì ông?.
-Bé đừng gọi anh là ông chứ, gọi ông già wá à.
-Vậy gọi cáichi đây?
-A..n..h
-Anh gì?
-Thì anh đó hịhii
-Thui, em chỉ kiếm anh iu chứ hỏng có kiếm anh đâu.
-Vậy thì gọi anh iu.
-Hahahah.
-Anh có tin mừng cho em đây.
-Tin gì anh iu.
-Ngọt dzậy.
-Hihihi vậy em gọi ông bây giờ.
-Thui em thích sugar chứ không thích già đâu.
-Em cho anh địa chỉ nhà em đi.
-Làm gì thế, tính bắt cóc con nít àh.
-Hihihi, thì em cứ đưa đi rồi em sẽ biết mà.
-1234 Mc.Kee RD, San Jose, Ca. 95122
-Uah?, sao 1234 lạ thế, thiệt không đó cô hai.
-Thiệt mà, anh tới đó gõ cửa bà già mỹ đen sẽ đón chào anh đó.
-Hahahaha.
-Hihihi, 1234
-Ok
-Ok
-Anh tính làm gì đó.
-Hihihihi bí mật.
-Huhuhu anh kì wá ah, hem có nói cho biết nhé.
-Từ từ em sẽ biết mà...
-Hic
-Thui em đi ngủ đi, khuya rồi, thức khuya woài mất đẹp đó.
-Xí sẵn rồi.
-Hihihi đẹp vậy cứ la xí woài ah.
-Thiệt hem đó, lại ngọt nữa.
-Uh hihihi, em đi ngủ đi.
-Ok, em cũng buồn ngủ đây nè. Cay mắt wá hihihi g9 anh nhé.
-Uh g9 pé.

Tuy nói g9 vậy đó nhưng Nhi vẫn chờ trước máy để coi xem anh có off theo cô hay không. Cô suy nghĩ không biết anh sẽ làm gì với cái địa chỉ nhà cô mà không cho biết.......Nick off rồi đấy, thôi cô cũng đi ngủ để mai đi học kẻo dậy trễ. Quay lưng lại, Nhi nằm lăn ra giường ngủ tới sáng một giấc ngon lành. Đối với cô, việc hàng ngày hình như đã lên lịch sẵn, ngày nào cũng như ngày nào cả. Cô chỉ chờ đợi đến tối để được chat cùng anh, vậy là đủ. 

-Sao anh không lên Net thế?. Lại bận rồi à?. Sao bận hoài thế?. Em đi ngủ đây bb

Hôm nay là đúng một tuần từ khi Nhi gặp anh lần trước, trả hiểu sao từ sau hôm đó Nhi đã không còn gặp Huy nữa, chợt lòng Nhi nhói lên vì giận hờn trách móc. Mệt rồi, phải ngủ thôi. Nhi quay về với chiếc giường hồng phấn của mình, ôm con gấu bông vào lòng. 

*Anh nói anh nhớ em mà, sao lại không lên thế?. Chỉ là giả dối, giả dối mà thôi.... lừa gạt quá....

Nghĩ tới đây, Nhi càng ôm chặt con gấu bông vào lòng hơn để xoa dịu sự lẻ loi cô độc của nàng. Nàng khóc, đã khóc cho một kẻ chưa từng gặp mặt. Trái tim nàng đau nhói và giận dữ vô cùng. 

*Hay Huy có bạn gái rồi, chỉ xem mình như một kẹo bông gòn chơi đùa mà thôi, tại sao tôi lại ngu đến thế. Sao tôi lại tin để làm gì? Sao tôi lại trao trọn tim tôi cho người đó?......Huy ơi, Huy ơi..... Anh đối với em như thế sao........u r just a liar.....and i'm a stupid.....

Khóc, khóc khóc, giờ đây nàng chỉ biết khóc mà thôi. Còn có thể làm gì khi Huy đã bỏ nàng không nói một lời từ biệt. 1h, 2h, 3h.....đã mệt quá rồi, đã vô giấc ngủ từ khi nào khi những giọt nước mắt ấy vẫn ướt lạnh trên gối, trên tóc nàng. Có lẽ giờ đây, chỉ có giấc ngủ mới có thể làm cho trái tim nàng yên lặng mà không nhớ tới người dưng.

Cóc cóc cóc......

-Nhi ơi, dậy ăn sáng con.

Mẹ Nhi gọi mãi vẫn chưa thấy Nhi ra, bà đành mở cửa vô phòng. Bà nghĩ Nhi chắc ngủ lì nên mới không chịu dậy.

-Dậy con, dậy ăn sáng, con cái gì ngủ mặt trời lên cao đến đỉnh núi rồi......(Bà vừa nói bà vừa đập chăn Nhi vì nàng đã che kín người không chút mặt mũi đâu cả.)

-Còn sớm mà, mẹ cho con ngủ chút nửa đi.

-Trời ơi, 12:30 trưa rồi đó con, ngủ gì khủng khiếp thế.

12:30, ui nàng đã ngủ nhiều thế rồi sao, nàng mệt đến thế ah. Nhi mở chăn nhìn mẹ.

-Good morning mom

-Morning gì nữa, trưa rồi cô 2.

-Hihihihihi

-Sao mắt con sao thế?

Nhi chợt tỉnh ngủ với câu hỏi của mẹ. Soa lên mắt.

-Có sao đâu, bình thường mà.

- Mắt con sao như xưng lên thế.

Vội đẩy chăn ra, chạy lại chiếc gương coi thử,

*Ui, mắt của tui, khóc xưng cả mắt rồi....người dưng ơi, anh đã làm đau lòng tôi......

-Con bệnh ah, hay gì thế, có chuyện gì không?

-Con đâu có sao đâu mẹ, chắc tại ngủ nhiều nên vậy đó hihihihi.

-Mặt mày tái mét, thôi mẹ lấy appointment đi bác sĩ nghe chưa.

Mẹ Nhi là vậy, con gái út mà, nhà chỉ có anh và cô con gái này nên mẹ cưng chiều Nhi như trứng vậy. Nhi biết nếu không đi thì không xong đâu, nên nàng đành chấp nhận.

-Ok mom

-uh, đánh răng rửa mặt rồi đi ăn sáng nhanh lên.

-Mom ra trước đi, lát con ra nhé.

Vừa nói Nhi vừa để tay đẩy vai mẹ đi về phía ngoài phòng. Lớn rồi đấy, nhưng Nhi lúc nào cũng là đứa bé bỏng trong mẹ cả. Quay lại mình, soi gương lần nữa. Nhìn vào giương, chì một đêm thôi mà nàng tiều tụy đi nhiều, nét vô tư hồn nhiên không còn nữa mà chỉ nay còn nỗi buồn hiu. Đánh răng rửa mặt đã xong, nàng lại quay lại nhìn ngắm mình, tiều tụy lắm rồi. Nhi lấy hộp phấn lên và đánh nhẹ trên mặt đễ che dấu đi nét buồn. Kẻ chân mày chút cho mặt sáng sủa hơn, đánh thêm chút má hồng cho đỡ trắng, chút xíu son môi cho xinh xinh chút để khỏi ai ngó ra nàng đang buồn. Chạy ra ngoài phòng, nàng thấy mẹ nàng đang nói phone lấy hẹn bác sĩ cho nàng.

*Ui lại phải gặp ông bắc sĩ nữa rồi, chán ghê.

Bước lại bàn ăn, bánh mì trứng ốp la và một ly sữa dành cho nàng. Nhà nàng giờ đây chỉ còn nàng và mẹ. Ba nàng chắc đã đi làm rồi còn ông anh nàng thì chắc lại đi chơi rồi. Weekend mà, ai cũng đi đây đi đó, chỉ có nàng là muốn cuốn chăn ôm giường ngủ.

-3h con có hẹn con nhé.

-Oh, ok mom.

-Uh, sáng có nhỏ nào gọi nó đó mà thấy anh mặc đồ rồi perfume thơm phức.

-Hihihihi chắc chị Duyên chứ gì

Nhà Nhi chỉ có hai anh em, nên khi vắng một người thì cũng buồn lắm. Chị Duyên là bạn gái của anh Nhi. Chị ấy dễ thương nhưng cũng bướng bỉnh như Nhi vậy nên nhiều lúc hai chị em ăn hiếp thằng anh. Còn anh Nhi thì coi như cũng thuộc dạng bảnh trai, nên có nhiều cô cũng si tình vì ảnh nhưng không hiểu sao chỉ có chị Duyên mới chiếm được tình cảm của ảnh. Có lẽ duyên trời định.

-Lát mẹ chở con đi bác sĩ

-Thôi khỏi mẹ, lát con đi cũng được rồi, mẹ ra đó cũng đâu có làm gì.

-Thì chở con ra đó rồi về.

-Mất công lắm, lát con đi được rồi.

-Có lái được không đó cô 2.

-Con cảm chút thôi chứ có nặng nề gì đâu hihihi.

-Uh , cẩn thận đó.

-I know mom.

-Mẹ đi qua nhà bác hai chút xíu, lát nhớ 3h có hẹn với bác sĩ nhé, nhớ đi đó.

-Ok ok ok mom, i will be fine so dun wori okie...just go

-Nhỏ này chê tao nói nhiều đó hả.

-Đâu có hihihi yêu mom nhứt mà hihihihihihi.

-Hihihihi mẹ đi đây.

-Ok, bye mom


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #min0612