Chap 13
-Eh, hồi sáng nghe mom nói có anh nào đó phone cho mày hả?
-Hmmmmmm.........đâu có ai đâu.
-Nè, có phải chị em không?.( Nhi chỉ tay)
-Không hahahhaha
-Hứ
-Hahahahah có người giận kìa.......là Ben chứ ai.
-Ah, chuyện gì?. Chuyện gì?. Tiến triển gì chưa?
-Trời coi bà này, tò mò xí xọn hết sức.
-Hahahaha of course. Thấy tui mát tay không?. Hahahaha
-Uh uh quá mát luôn í chứ, tới khùng lun
-Hahahahaha sao sao huh?. Kể nghe chơi
-Uh thì he rủ đi ăn, uống, movies, vậy thôi
-U'''''''''''''''', chít bà nghen
-Gì chứ
-Nè hỏi nè
-Uh hỏi đi, lẹ lẹ tui đi ngủ đây.
-Like him?
-Hmmmmmmmm.......hỏi chi tiết sap trả lời
-Hahahahaha yes or no, khai mau?
-Trời ơi từ từ chứ, sao giống police ép cung thế
-Vậy thì nói thiệt đi
-Uh thì cũng........hihihihihihihihihihihihihihi
-Hahahahahaha, trúng chiêu, chít bà
-Xì, gì chít, người ta trúng chiêu tui thì có.
Chỉ một lần gặp em, ngỡ như đã quen từ lâu. Chỉ một lần gặp em, ước chi được gần em mãi......Bà mai Út tì đã ghép thêm một cặp tình nhân. Thế mà biết ghép cho người khác, tìm kiếm niềm hy vọng và vui vẻ cho người khác, còn với bản thân mình thì..............
-----------------
-Ui trời ơi, bà chị dâu này đưa cho mình nguyên sấp này không biết tới khi nào mới đi hết đây.
-Ai biểu bà nhận chi
-Thì ông anh mình mà, phải chịu thôi kẻo ổng ở giá thì tội lắm hihihihi
-Eh, tui mệt quá đi, đi mấy tiếng đồng hồ rồi.
-Hay kiếm McDonald hay KFC vô ăn cái.
-Stop, stop
-Gì vậy bà?.
-U-turm lại đi, tui mới thấy cái KFC bên kia kìa
-Ok
Nhi và Cindy ngừn xe lại trước tiệm KFC. Vừa đói vừa khát, hai người vội chạy vô trong orders đồ ăn.
-Ui chao, đúng là đói thì cái gì cũng ngon quá.
-Uh huh hihihi, coi bà kìa, ăn như homeless ấy.
-Thì đúng là đang đói giống homeless mà hihihi
-Còn mấy cái này nữa thôi là xong rồi.
-Đưa tui coi có cái nào gần nhau hay không?
Cindy đưa sấp thiệp cho Nhi
-Uah?. Sao mấy cái này đều có tên và địa chỉ, còn cái này không có tên, chỉ có cái địa chỉ thôi?.
-Chắc chị ấy quên để, mở bên trong coi.
-Dám vô rồi.
-Oh well, vậy thì cứ đưa tới đi, người ta sẽ biết
Renggggggggggggggg.....................reng.....................
-Chắc hoàng tử của bà gọi đó
-Hello!
-Em đang đi với Nhi
-Bây giờ đâu được......em......
Nhi giơ sấp thiệp rồi chỉ vào mình
-Đi đi, tui take care cho
-Oh ok, vậy anh tới KFC ở xxxx đi nghen, em đang ở đó đó
-Bye bye
---------------
-Eh, ông Ben tới pick up me giờ đó, u take care nha
-Uh, còn mấy cái là xong rồi
Nhìn đồng hồ, Nhi vội bỏ miếng chicken vào miệng hấp ha hấp hiểng đứng dậy.
-3h rồi, tui đi cho xong nhiệm vụ đây, bà ngồi đó chờ ông kia đến đi.
-Làm gì mà hấp tấp thế. Ăn hết đi
-Vậy đủ rồi, tui đi nhé
-Ok bye bye, see you soon
Nhi bước ra xe, tiếp tục đi giao thiệp mời với nhiệm vụ trên người.
-Dzạ dzạ, bác tới chung vui với anh chị con nhé.
-Dzạ chào bác
**
-Dzạ, cô nhớ tới nhé bye bye
**
Bao nhiêu thiệp thì đã hết rồi, bây giờ còn lại một tấm không tên. Nhi cầm nó, thầm nghĩ
*Không có tên vậy lỡ người ta hỏi mời ai thi sao biết mà trả lời đây ta.
Đứng trước một căn nhà, không hiểu sao Nhi có một cảm giác hơi kì lạ. Bước lên thềm nhà, giơ tay bấm chuông.
*Không có ai ở nhà hay sao mà lâu thế trời?.
Nhi đang tính mở hộp thư giử lại tấm thiệp. Thì chợt nghe có tiếng mở cửa. Nhi rút tay ra khỏi hộp thư. Cửa đã mở, một người đàn ông bước ra trên tay đang cầm một bình sữa và một đứa con nít. Nhi đứng sững người khi nhìn thấy........
*Anh! có phải không an?
-Nhi?. Anh thiệt không ngờ là em. Em vào nhà đi......
Nhi bước vào nhưng mắt vẫn không rời khỏi Huy. Nàng im lặng, buồn bã.
-Em dùng nước nhé?.
-Cám ơn anh.
-Sao em biết nhà anh vậy?
Một câu hỏi mà chính Nhi cũng không thể nào trả lời được.
*Chị Duyên ơi, chị chơi em hay sao thế này......
-Em về lâu chưa?. Sao không báo cho anh biết?.
*Báo cho anh để làm gì khi anh đã.......
-Anh move về đây lâu chưa?
-Cũng được một năm mấy rồi. Hồi lâu tình cờ gặp được chi Duyên, anh có hỏi địa chỉ của em nhưng chị ấy nói không biết. Rồi anh cũng đã viết lại địa chỉ này cho chị ấy để đưa lại cho em.
-Ah, em đến để gởi anh tấm thiệp này. Anh hai em và chị Duyên gởi đó.
Huy cầm lấy rồi mở ra coi.
*Mời Huy + Bé Út
Huy ngẩng mặt nhìn Nhi rồi mỉn cười thầm trong bụng. Góc cuối thiệp chị đã nhắn thêm:" Chị chỉ có thể giúp tới đây thôi".
Bây giờ Huy đã hiểu, thì ra Nhi không hề biết nhà này là của Huy.
*Chị Duyên ơi, em cám ơn chị nhé.
-Anh coi gì lâu thế?
-Ah ah.............không ....................hihihihihi
Dù đang trò truyện, gặp gỡ lại người mình hằng mong đợi nhưng hình như..........đã quá muộn rồi.
-Ngọc đâu rồi anh?.
Vừa nhắc tới thì đã có người mở cửa bước vào.
-Chắc Ngọc về rồi đấy.
Nhi thấy Huy lính quýnh ôm em bé vội vàng đi ra ngoài.
-Oh ................mẹ con về rồi kìa
Nhi lòng như chết lặng, không biết mình nên làm gì và tại sao mình lại tìm đến nơi này..............
-Em, coi ai kìa
Ngọc chạy tới ôm chầm lấy Nhi.
-Ui, lâu quá không gặp. Sao bỏ đi lâu thế Nhi. Làm mình với anh Huy chờ mỏi cổ rồi đấy nhé.
-Oh, tại Nhi qua bên kia thấy học được nên ở lại học thôi( cười ngượng)
-Thôi, bây giờ về lại là tốt rồi.
-Uh hihihihihih
Tiếng em bé khóc. Ngọc vội quay nhanh ra Huy.
-Anh có cho nó anh chưa?.
-Ăn rồi đó, ru ngủ nảy giờ mà nó có chịu ngủ đâu.
*Gia đình người ta thiệt hạnh phúc. Mình đứng đây làm cái gì hả Nhi ơi.........
-Ah, bây giờ Nhi phải về rồi.
-Về sớm vậy, hay em ở lại ăn cơm do anh nấu nhé?.
-Ah thôi, khi khác nhé. Chào anh, chào Ngọc.
Nhi bước vội ra ngoài. Quay mặt đi dòng nước mắt đã cố câm nín. Vừa ra tới xe, chợt nghe thấy tiếng Ngọc gọi víu lại. Lau vội hàng lệ sầu. Quay mặt lại vời một nụ cười ngượng ngạo.
-Có gì không Ngọc?.
Ngọc nắm lấy tay Nhi.
-Nhi, Ngọc biết và hiểu cho tâm trạng của Nhi. Và Ngọc cũng thiệt xin lỗi đã gây ra lỗi lầm. Vì Ngọc đã phá tan cuộc tình của Huy và Nhi. Cho Ngọc xin lỗi nhé.
-Không có gì đâu Ngọc ah, chuyện đã qua rồi thì cho qua luôn đi. Đó cũng không phải lỗi do Ngọc, cũng không phải lỗi do ai cả.
-Không, là do Ngọc cả. Khi con người ta đang phải gần với sự chết thì mời có thể nhận ra được tội lỗi và nhất là khẳng định được người trong thâm tâm của mình. Nhi đứng ngớ người như không hiểu ý của Ngọc muốn nói gì. Không phải cái Ngọc cần đã được rồi sao?. Hay Ngọc sợ mình sẽ dành mất........
-Ngọc, Nhi vô tình tới căn nhà này chứ không phải cố ý. Nhi biết Nhi đang làm gì. Nhi sẽ không đánh tan hạnh phúc của gia đình người khác đâu.
-Nhi, ý Ngọc không phải là vậy. Nhi hiểu lầm rồi, thiệt ra ngày Nhi đi. Huy đã đuổi theo níu lại Nhi và lúc đó Ngọc cũng đã vào bệnh viện, xém chết đó Nhi ah. Trong lúc đó, Ngọc đã nhận ra một điều rằng. Ngọc không hề yêu Huy, người Ngọc yêu không phải làm Huy. Ngọc chỉ vì lòng ganh tức của mình mà đánh mất tình yêu của một người yêu mình.
-Ngọc nói sao?. Nhi không hiểu.
-Huy và Ngọc không là gì đâu Nhi ha. Người Ngọc yêu đó là một anh chàng khác và cũng đã kết tóc se duyên với người ta rồi. Ngọc hy vọng Nhi có thể bỏ qua lỗi lầm cho Ngọc và cũng cho mình và Huy một hy vọng Nhi nhé
-Ý...............ý Ngọc là...............
-Phải. Là như vậy đó Nhi
-Còn đứa bé kia?.
-Oh.....hihihi đó là con của Ngọc. Ấy Nhi đừng hiểu lầm nhé. Không phải của Huy đâu hhihi tại vì ông xã mình đi làm, còn Ngọc thì phải đi chợ nên qua nhờ Huy coi dùm thôi. Tại Huy cũng rảnh mà hihhihihi
-Ohhhhhh......
-Sao nè cô bé. Còn chưa chịu cười sao?.
Trước kia, Nhi quả thiệt cũng đã có thành kiến với Ngọc. Đàn bà mà, làm sao có thể chia một người. Ngọc đã giựt mất HUy ra khỏi tầm tay mình. Nhưng dù sao, cũng là do người đàn ông đó. Nếu người đó cứng lòng và thiệt tình với mình. Thì làm sao có thể dễ dàng bị người ta........
-Nè nghĩ gì đó.
-Oh không có gì hihihi, thôi Nhi về nhé.
-Uh lái xe cẩn thận nhé, đừng suy nghĩ gì đó. Cái gì của mình nhất định sẽ là của mình mà, không ai có thể cướp mất đâu.
-Uh cám ơn Ngọc.
Lời cám ơn này không biết vì Ngọc đã nói cho mình biết tin này hay là vì Ngọc đã không cướp Huy đi.
-----------
Trên đường về nhà, những lời nói của Ngọc còn vang vọng bên tai.
-Hihihihi, Nhi ơi, mày khờ quá( Nhi vừa cười vừa đập nhẹ lên đầu).
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro