Chap 10
Thời gian qua thiệt mau, Duyên và Phong đã sắp đám cưới rồi. Họ đã trải qua thêm ba năm tìm hiểu và trắc trở. Giờ cũng đã đến lúc Duyên bước lên xe hoa về nhà chồng.
---------
-Mày làm gì mà con Duyên nó xuống bếp cái mặt nó hầm hầm thế kia.
-Hahahaha tại bị con ghẹo ý mẹ
-Lại nữa? sắp cười vợ rồi mà cứ như thế, coi chừng nó đổi ý là mày ở giá nha con.
-Mẹ yên tâm đi, không thoát khỏi tay con đâu.
Duyên vừa lên nhà thì nghe thấy lời Phong vừa nói.
-Đó, bác thấy không? ảnh cứ chọc con đó, ăn hiếp con hoài.
-Eo ơi có người nhõng nhẽo mẹ chồng rồi kìa.
-Ah cái anh này.
Họ đuổi nhau chạy vòng vòng quanh mẹ rồi chạy quanh quanh nhà.
-Hai đứa này(lắc đầu cười)
Nhìn Phon và Duyên đuổi nhau, bà lại nghĩ đến những lúc Nhi cũng nhõng nhẽo bà khi bị anh mình chọc ghẹo. Bà đứng lặng thầm nghĩ.
*Giờ này, con ra sao?
-Hai đứa nó làm gì vậy bà?
Bà giật mình khi nghe chồng mình hỏi.
-Uh, nó giỡn với nhau đó mà.
-Có vậy thôi mà cũng giật mình, cái bà này kì thiệt.
-Hihihi tại tôi đang nghĩ tới con Nhi, không biết giờ này nó ra sao rồi.
-Nó mới gọi về hôm tuần rồi mà.
-Tuy là vậy nhưng mấy năm rồi, tôi chưa được gặp nó
Ông đưa tay kéo cặp mắt kiếng xuống u buồn.
-Tôi cũng chẳng hơn gì bà.
-Hay mình nói nó về đi ông nhỉ?.
-Nhưng giờ nó đang học bên đó, mỗi khi chuyển là phiền phức lắm.
-Chịu chút phiền mà gia đình được ở bên nhau.
-Uh thì bà cứ nói nó về đi, chuyện nó đã qua lâu rồi chắc nó cũng đã quên.
-Uh, hay để tôi gọi nói nó thử xem.
---------
-Haahahaha lêu lêu lêu.....(Phong chêu ghẹo)
-Anh đứng lại cho em(Duyên giận dữ đứng yên)
-Mày cứ ghẹo nó, nó tức nó bỏ mày bây giờ đó(ba Phong lên tiếng)
-Hihihihi thôi , ngoan nào. Không khóc, xương xương( Phong lại gần an ủi nhưng từ xương xương hình như đã làm tan biến nỗi giận mà phải bật cười lên)
-Thấy ghét.
------------
Ring.............Ring...........
Nhi với tay tìm kiếm chiếc phone. Chỉ tại hôm qua quánh lộn quá nên giờ không biết phone lạc mất nơi nào.
-pick up the fone( Cindy đập người Nhi thúc dục)
Nhi ngồi mạnh dậy, mắt nhắm mắt mở mò mò tìm phone
-Grrrrrrr..........where is it?
-It's might be on your desk
Nhi bước ra bàn lấy phone
-Hello
-Trời ơi con làm gì giờ mới pick up phone, còn ngủ ah, con gái gì ngủ dữ thế.
-Huhuhuhuhu mommy, sao sáng sớm đã gọi rồi?.
-Trời ơi, con gái thử ngó ra ngoài xem mặt trời đang ở đâu rồi?.
Nhi kéo màn cửa nhìn ra ngoài, quả thiệt đường phố đầy xe, người qua kẻ lại rồi. Mặt trời thì đã lên đến đỉnh đầu. Ngó đồng hồ thì ra đã quá trưa rồi.
-Huhuhu tại hôm qua con thức khuya quá.
-Làm gì thức khuya vậy?.
-Tại con nhỏ Cindy nó..........
Noi tới đó, Nhi chợt tỉnh giấc và biết mình đã lỡ lời.
-Sao?
-Oh tại con nhỏ Cindy hôm qua đi ngắm đèn thành phố nên về muộn, ngủ muộn í mà hihihi.
Cindy cũng phải mở một mắt nhắm một mắt mở nhìn Nhi và liệc con bear đang ôm trong tay vào người Nhi. Nhi đưa tay lên miệng ra dấu im lặng nên Cindy mới quay mặt qua chỗ khác ngủ tiếp.
-Dạ, nhưng......... hay để con xem lại nha mommy.
-Em về đi, nhà mong em lắm hơn nữa ở đây đang cần em làm phụ dâu nè( tiềng Duyên vọng lại trong phone)
-Hah? anh hai đám cước hah mom?
-Uh, con về đi con Duyên nó đòi con về làm phụ dâu cho nó mới chịu đấy.
-Ohhh chúc mừng chúc mừng nghen......
Phong giật lấy phoen của mẹ.
-Út, mày không về tao không lấy được vợ ở giá máy phải nuôi tao đấy.
-Hahahahahaha, okei sir
-Mày hứa rồi đó nhé.
-Uh, để em rủ nhỏ bạn em về luôn.
-Uh, đún rồi, kêu nhỏ bạn mày đi chung cho vui, cứ nói mày có thằng anh đẹp trai lắm là nó sẽ đi liền.
-Hahahahah ông chảnh chẹ
-Ổng xí như ma í( Duyên)
-Hai ông bà này, okie, em sẽ về mừng mà.
-Uh ok bye bye
-----------------
Cúp Phone xuống bước lại chiếc giường Nhi nằm bịch xuống như người không xương.
-Hey
-What's sup?
-Hmm.....my brother's wedding, should i go back?
-If u want to
-I do but........
-U have to face with it
-Can i?
(Cindy xích lại gần Nhi)
-Even bây giờ Nhi trốn tránh cũng có được đâu?. Không lẽ Nhi muốn trốn tránh suốt đời?. TẠi sao Nhi không thử một lần nhìn lại và bước lại từ nơi vấp ngã....
Nhi không trả lời, nằm lặng yên suy nghĩ những câu nói của Cindy.
*Quả thiệt Cindy nói rất đúng, mình cứ trốn như này tới bao giờ?. Cũng đã ba năm rồi, không lẽ cứ sống với bao dấu chấm hỏi trong đầu sao?.
Cindy ngước người nhìn Nhi.
-What's do u think?. Am i right?
-Uh huh, u r right
-So, khi nào đi?
-Cindy đi với Nhi nhé?
-I don't know your family, i never met them............
-But u know me, right?
-Yah, of course
-Nhi sợ phải đối đầu một mình, Nhi muốn biến mình thành một người khác, một người không có lo nghĩ và hầu như đã không còn nhớ đến chuyện xưa để ba mẹ khỏi lo lắng Cindy a.
-Uh huh, Cindy sẽ không nói gì đâu yên tâm.
-U r my friend
Nhi đưa tay ôm lấy người Cindy, quả thiệt nếu ai không biết, nhìn thấy họ thì còn tưởng họ bị..........nữa vì họ luôn đi cùng nhau. Cả gia đình Cindy cũng đã từng tưởng Cindy đã bị đổi hệ nữa....Họ là bạn, là bạn thân, đối phương là người mà họ có thể tín nhiệm và chia sẻ.
-Are u ready yet?.
-Hmm....i'm ok
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro