Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap4

Sau ngày 14/2 , các thế hệ trẻ của chúng ta lại cắm mặt vào học một cách "nghiêm túc".
Hẳn là nghiêm túc ha .
- Ngoằm ngoằm - Nó gác chân lên ghế sofa ăn bim bim oshi khoai tây.
- Ăn ít thôi này không định học à ? Khổ thân bố mẹ mày và tao phải chăm sóc "lợn" , thật xúc phạm người nghe .
- Keme tao ... ngoằm ngoằm ... liên quan gì đến mày đâu ... ngon vỡi...
- Sắp thi rồi đấy , đúp lớp nhá ?
- Lo gì đi , đi chơi xong rồi thi .
" Chơi xong rồi thi " ý chị ý là tuần sau trường chị ý có tổ chức một buổi đi biển .
- Mà này , tại sao bọn mình là người mẹ bọn mình suốt ngày sang Trung Quốc  zậy ?
- Mẹ bọn mình mê ngôn tình
- Một lý do vô cùng chính đáng cho cái tên ha ?- Hiểu Vi gật gật cái đầu
- ừm
- Học bài đi
- Đếu nha cưng
------ta là giải phân cách thần thánh----
Chát !
- Nhìn cái bản mặt chó ghẻ của mày kìa ? Thế mà Thần vẫn còn quan tâm được - An Nhạc khinh bỉ
An Nhạc là chị đại của trường , gia thế hùng mạnh , vậy mà lại bị một thằng nhóc từ chối lời tỏ tình mà thân mật với đứa khác , yêu nó bao lâu nay nó không biết thì thôi , đã thế lại còn kén chọn như vậy . Nhất là con chó ghẻ ở cạnh hắn kia , suốt ngày giả vờ bạch liên hoa yếu đuối để hắn cung phụng , hỏi sao không chướng mắt cho được ?
- Tôi có quen cậu ?
- Mày không quen nhưng tao quen mày , này , mày có biết mỗi lần mày và nó chơi đùa , tao đau như thế nào không ?
Mày có hiểu cảm giác mà bị người mày yêu , gia đình , bạn bè ghẻ lạnh nó khổ sở thế nào không ?
À mà chắc mày không hiểu được đau , mày luôn có người than và bạn bè bên cạnh cơ mà ?
Tao mệt mỏi lắm rồi , hức , thật sự không chịu nổi nữa hức ... hức .- An Nhạc vừa nói vừa cúi gằm xuống , từng giọt nước mắt trong vắt rơi xuống như giọt pha lê . Hiểu Vi cảm thấy lồng ngực chua sót , đi Chầm chậm đến ôm An Nhạc vào lòng . Người kia vẫn nức nở từng hồi .
Đúng vậy !
Nó không thể hiểu được nỗi lòng của An Nhạc vì từ bé đã được bố mẹ yêu thương chiều chuộng , buồn vui đã có người thân bạn bè vây quanh chia sẻ . Nhưng ...
Tự nhiên chạy ra đây tát nó rồi ăn vạ là thế cmn nào ?!
Thôi thì nể nó , keme áo mình .
- Tôi có thể kết bạn với cậu không ? Tôi thật sự cần một người bạn , nhé ?
- Ừ được thôi - Oi oi chuyện này càng ngày càng có vần đề rồi đấy
- Tôi tên Tô Hiểu Vi , bà tên gì ? - what the fuck I talking???!
- Tui họ An tên Nhạc , mà hình như bọn mình cùng lớp mà phải không ?
- Ừm - NO , FUCKING ME , FUCKING ÔNG TRỜI , Nooooo!!!!
Mà thoi keme nó , vậy cũng được coi như kết thêm bạn vậy .
Và thế là , hai đứa nắm tay nhau đi ăn kem , hăm bơ gơ , bánh giò , bánh trôi tàu , bún chả , bún ốc , nộm ,...
Mà bọn nó ăn méo biết no là gì hay sao ấy . Trên đường đi , An Nhạc cũng kể về gia đình của mình , nó thì càng ngày càng thêm yêu quý và cảm thấy mình đúng là một con người tuyệt vời khi cũng có những người bạn tuyệt cú mèo như vậy . An Nhạc cũng vậy , sinh ra đã bị coi thường , người nhà ghẻ lạnh khinh Bỉ khi cô là con của tiểu tam - An Dư . Trong nhà cô luôn bị coi như vật phế thải vậy , đây là lần đầu trong đời từ lúc sinh ra cô vui vẻ lâu như vậy .
----ta là giải phân cách tức giận vì méo đứa nào nhớ đến mình----
Ở nhà , Sở Vương Thần hùng hục đi quanh nhà như " bà vợ bắt quả tang chồng đi chơi với gái " , bứt rứt không yên , lo lắng có phải cô bị bắt cóc tống tiền không mà sao về muộn vl , bla bla mấy thứ tầm bậy khác ... Cho đến khi nghe thấy tiếng chìa khoá mở . Hắn như điên lên vì mừng nhưng tỏ vẻ cool ngầu nào phẳng nhếch mày nói :
- Giờ mới biết đường vào cái xác mày về à ?
- Hề hề Vương Thần đại nhan , nô tì thật sự xin lỗi vì sự chậm trễ này .- Nó chắp tay len trước đầu cúi người góc 90 độ mà thằng phía trước vẫn như tượng không di chuyển .
Nó đành dùng " mỹ nhan kế " cục cức nó mới nghĩ ra . Thế là nó áp người mình vào lồng ngực hắn , cọ cọ đầu , nũng nịu :
- Thôi mà , Vương Thần tha cho tao đi mà ~
Tâm hắn thì mềm nhũn ra rồi nhưng vẫn cứ chảnh chó ngáo cần . Nó thấy thế thì chịu thua , đành dùng cách cũ , hôn lên môi hắn một phát . Dù chỉ là lướt qua nhưng hắn rất biết cánh nắm bắt , hôn một hơi thật sâu .
TẠCH CON MOẸ NÓ RỒI !!!!
Hôn xong , hắn còn chưa thỏa mãn cắn một phát vào môi nó mới phát hiện ra má nó có dấu ngón tay . Vương Thần cau mày hỏi :
- Ai tát ?
- Ai tát đâu ?- Có kẻ chột dạ
- Nói ! - Đã có kẻ bực mình
- Con bạn ý mà , hôm nay chả qua nó chơi hăng qua quật một phát vào má .
- Thật ?
- Thật !
- Hơi đáng nghi ...- Bản mặt hoài nghi
- Chụt
- Thôi kệ đi xoa dầu đã không đeer mọi người thấy thì khổ .
THẰNG CHOÁ LỢI DỤNG MẮC DỊCH LỢI DỤNG CHẾT TIỆT CHẾT MOẸ MÀY ĐI THẰNG TRAI BAO KIA !!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #sunhimy