Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

01

Tôi và cậu gặp nhau qua câu lạc bộ thú cưng, lúc đó tôi mới nhận nuôi bé Dalgom nên cần thêm kinh nghiệm chăm sóc cho bé, còn cậu cũng mới nuôi Yeontan nên hai chúng tôi đã tình cờ gặp nhau.

Ấn tượng đầu tiên khi gặp cậu là cậu cao ráo và rất đẹp trai, cậu là người rất hoạt ngôn, cũng chính cậu là người bắt chuyện với tôi trước. Chúng tôi đã trao đổi số điện thoại với nhau để học hỏi cách chăm sóc cho thú cưng, vì chúng tôi là người mới mà nên nếu có một người bạn để trao đổi sẽ tốt hơn là một mình.

Dần dần, tôi với cậu đã trở thành tri kỷ của nhau. Ngày nào cậu cũng đón tôi lúc tôi tan làm, tôi đến nhà cậu dọn dẹp giúp và làm đồ ăn cho cậu. Mọi người xung quanh hay nói bọn tôi xứng đôi nhưng bọn tôi thì cứ cười cười cho qua. Tuy tôi có tình cảm với cậu nhưng tôi không muốn phá đi tình bạn này, tôi nghĩ cậu quá hoàn hảo nên cậu sẽ chẳng thích tôi đâu.

Cậu thương tôi lắm, quan tâm tôi lắm nhưng có lẽ đây là sự quan tâm với tư cách bạn bè. Những lúc tôi buồn, cậu luôn ôm tôi thật chặt, chặt lắm. Có những hôm tôi ở nhờ nhà cậu, cậu cũng cho tôi vào phòng cậu ngủ, tôi nằm lên giường thì cậu cũng nằm bên cạnh tôi, tôi thắc mắc hỏi thì cậu chỉ đáp một cách nũng nịu: "Ôm Soo thoải mái lắm, nên Soo cho Tae ôm Soo ngủ nha, Tae hứa sẽ ôm Soo thật chặt để Soo không bị lạnh. Soo cho Tae ôm nha." Tôi nghe thế thì cười cười cho qua, nhưng trong lòng tôi rộn ràng lắm, nằm cạnh người mình thích còn được cậu ấy ôm nữa mà nhưng tôi nghĩ là do cậu thiếu gối ôm nên muốn ôm tôi thay gối thôi chứ cậu chả có tình cảm gì với tôi đâu, nếu có thì chắc chỉ là tình bạn, tình tri kỷ mà thôi.

Một ngày mưa gió nọ, đột nhiên trước cửa nhà tôi có tiếng gõ cửa "cộc cộc" liên hồi. Tôi ra mở cửa thì đập vào mắt tôi là hình ảnh một người đàn ông ướt sũng đi im trước của nhà. Tôi vừa mở cửa ra thì cậu ôm chầm lấy tôi, thều thào nói:"Cho Tae ôm Soo một chút thôi, chút thôi, được không?" Rồi sau đó tôi cảm nhận được có những giọt nước rơi xuống vai tôi, tôi ngước lên thì thấy trên gương mặt đẹp trai ấy nước mắt đã rơi đầy trên má, rồi sau đó tiếng thút thít lớn hơn. Tôi hoảng hồn lên tiếng hỏi:"Tae bị gì thế? Sao lại khóc vậy? Yeontan cắn Tae hả? Soo xử Yeontan giúp cho Tae." Cậu khẽ lắc đầu, nói:"Bà Tae mất rồi, Tae buồn lắm." Tôi nhhe xong sửng sờ, tôi đã từng gặp bà mấy lần, bà hiền lắm nhưng gần đây hình như bà trở bệnh nặng. Tôi nghe tiếng khóc nhỏ dần rồi im bặt, tôi hướng mặt nhìn thì thấy cậu đã ngủ rồi, tôi không đánh thức cậu mà từ từ ôm cậu vào phòng tôi, đề cho cậu nằm lên chiếc giường của tôi.

Sau vụ việc đó thì cậu trầm tính hơn một chút. Một hôm cậu bảo tôi:"Hồi hỗm Yeontan có nhờ tớ một việc mà chỉ có cậu mới giúp được Yeontan thôi." Tôi thắc mắc hỏi:"Việc gì mà chỉ có mình tớ giúp được?" Cậu cười cười đáp:"Yeontan cần mẹ và Yeontan muốn cậu làm mẹ của Yeontan." Tôi nghe xong cười lớn, cậu lại chọc tôi rồi, tôi cao hứng đáp:"Dalgom cũng cần bố nữa, cậu có muốn làm bố Dalgom không? Cậu cười tươi đáp:"Đương nhiên rồi." Hai chúng tôi cứ thế nhìn nhau cười, ở dưới đất hai chú chó đang chơi với nhau rất vui.

Hôm nay là ngày 29/12, ngày mai là sinh nhật của cậu ấy rồi. Cậu ấy kêu tôi qua nhà cậu ấy đón sinh nhật cùng, tôi vui vẻ đồng ý. Tôi còn đem theo Dalgom nữa, hai chú chó gặp nhau thì vui vẻ lắm, chơi rất thân với nhau. Lúc này đã 11h ngày 29/12, cậu nói là hết thức ăn cho Dalgom và Yeontan rồi nên sẽ đi mua, bảo tôi là hãy ở nhà chờ. Cậu ấy đi lâu lắm 50 phút mà vẫn chưa thấy về, chắc tại do đêm khuya nên người ta không còn bán nữa. Đột nhiên có điện thoại, tôi nhìn xem là của ai thì mới biết là của cậu, tôi nhấc máy, bên kia cậu bảo sắp về nhà rồi, tầm 5 phút nữa à, tôi nghe thế thì khá vui, lát nữa là có thể đón sinh nhật cùng cậu rồi. Suốt quảng đường về nhà cậu luôn nói chuyện với tôi, kể nhiều điều lắm. Lúc cậu nói cậu về tới cửa rồi thì tôi ra đón, nhưng đột nhiên tôi nghe một tiếng "ĐÙNG" rất lớn, tôi hoảng sợ chạy ra xem thì cảnh tượng trước mắt làm tôi sụp đổ. Có một chiếc xe tải tông thẳng vào đầu xe cậu, cửa kính xe trước nát bét, tôi hốt hoảng chạy lại chiếc xe cậu, cố gắng mở cửa rồi lôi cậu ra, tôi cũng không biết lúc đó sao tôi có đủ sức mạnh để kéo cậu ra nữa. Sau khi kéo cậu ra khỏi xe, tôi đã khóc, khóc rất nhiều, tôi định lấy điện thoại gọi xe cấp cứu thì có một cạnh tay kéo tôi lại, lúc này cậu đang nằm trong lòng tôi, thều thào nói:"Cậu đừng gọi, tớ không cứu được nữa đâu, sau này tớ đi rồi mong cậu có thể giúp tớ chăm Yeontan, tớ có mua gà cho cậu nữa nhưng tớ nghĩ chắc nó nát bét rồi, còn điều này nữa, tớ muốn nói với cậu lâu rồi, tớ có tình cảm với cậu rồi, tớ yêu rồi, yêu rất nhiều. Mấy ngày nữa tới sinh nhật cậu rồi mà tớ không đón với cậu được, cho tớ sinh lỗi cậu nha. Thỉnh cầu cuối cùng là cậu có thể hát tớ nghe bài Happy birthday được không? Tớ muốn nghe cậu hát." Tôi nghe vậy thì vừa nức nở vừa hát:" Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday, happy birthday, happy birthday to you." Tôi hát xong thì khóc nấc lên, cậu bỏ tôi rồi, tôi nói lời cuối với cậu:"Tớ yêu cậu rất nhiều cậu biết không? Cậu chưa chịu trách nhiệm vì đã đánh cấp trái tim của tớ mà cậu đã đi luôn rồi. Cậu biết tớ buồn lắm không?" Cậu nói:"Tớ xin lỗi cậu nhiều, tớ buồn ngủ quá, có lẽ tớ sẽ ngủ mà không bao giờ tỉnh lại nữa rồi." Cậu nói xong thì mắt nhắm lại, tay chân cậu lạnh lẽo đi. Cậu ngủ rồi, ngủ mãi mãi rồi. Lúc cậu ngủ là lúc 00h ngày 30/12

Tôi dọn dẹp lại nhà cậu thì phát hiện một quyển sổ màu trắng, tôi lật ra từng trang để xem, xem đến nửa cuốn là nước mắt tôi đã rơi rồi. Đây là quyển nhật kí của cậu, trong đây cậu đã ghi là cậu thích tôi từ khi cậu gặp tôi tại câu lạc bộ rồi. Tôi cảm thấy sao mình lại ngốc như thế, sao không thấy được điều này sớm hơn chứ, giờ ngủ luôn rồi. Tôi khóc nấc lên rồi cố gắng thu dọn lại căn nhà của cậu.

10 năm sau, bây giờ tôi cũng 35 tuổi rồi nhỉ? Ngày nào tôi cũng nhớ cậu hết, tôi đem chiếc áo cậu về ôm mới ngủ được, tôi cũng hứa với cậu là chăm sóc cho Yeontan, nhưng hôm nay, lại là ngày 30/12, cả Yeontan và Dalgom đã cùng nhau bước vào giấc ngủ vĩnh ngàn thu. Tôi nghĩ đã đến lúc tôi ngủ rồi, ngủ rồi tôi cũng sẽ gặp lại cậu, gặp lại Yeontan và Dalgom. Tối đó, tôi đã uống 1 chai thuốc ngủ. Tôi thấy buồn ngủ cực kì, tôi dần dần chìm vào giấc ngủ, tôi thấy cậu đứng bên cạnh tôi, nắm lấy bàn tay tôi mà dắt tôi đi, bên dưới là Dalgom và Yeontan.

Tin nóng: MỘT CÔ GÁI 35 TUỔI ĐÃ TỰ TỬ TẠI NHÀ RIÊNG BẰNG THUỐC NGỦ, LÚC RA ĐI CÔ ẤY ĐÃ CÓ MỘT NỤ CƯỜI RẤT TƯƠI.

End Fic 01


-------------------------------------------
Đáng lẽ là tuần sau nhưng thôi tớ siêng nên đăng sớm. Cái này tớ nghĩ ra lúc tối qua, chuẩn bị ngủ cái nghĩ ra luôn.
Chúc các cậu đọc vui vẻ nha♡
--------------------------------------------

10/08/2021
-Lam-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro