Chap 4: Gây sự
Trong giờ học mọi thứ dýờng nhý ðều hoạt ðộng rất bình thýờng, im ắng duy chỉ có bàn của Yến là náo nhiệt. Yến tìm ðủ mọi cách khi thì hỏi bài, lúc lại từ từ xích vào chỗ Quân khiến cậu bực mình. Cậu nói một câu lạnh lùng:
- Nếu nhý cô không ngồi im ðýợc thì ðể tôi bảo cô giáo cho cô ra ngoài.
Yến cảm thấy sợ quá nên ðành tránh xa. Giờ học trôi qua mau, ðến giờ ra chõi mọi ngýời ðều tụ tập vào bàn Yến ðể hỏi thãm học sinh mới. Yến kể hết này nọ trong khi Quân ngồi im chú ý ðến ngýời con gái ðang lau bảng và nảy sinh ra một ý nghĩ rồi nở nụ cýời hết sức gian xảo.
Bỗng nhiên Quân quay sang hỏi Yến:
- Cô gái trên bảng ấy tên gì?
Trên mặt Yến tỏ vẻ chán ghét nhýng vẫn trả lời:
- Nó hả? Tên là Huyền, Trịnh Mỹ Huyền. Cậu ðừng có mà nhìn bề ngoài mà ðánh giá bên trong, ai cũng ghét nó cùng con nhỏ bạn của nó lắm.
Yến ngồi nói xấu về Huyền mãi nhýng Quân chả quan tâm chỉ lẩm bẩm mỗi cái tên Huyền. Sau ðó lại nói:
- Cậu lên gọi cô ấy xuống ðây.
Yến vùng vằng nhýng cũng lên. Khi lên còn cố tình viết lên chỗ bảng Huyền vừa lau rồi mới bảo ðiều Quân nói.
Huyền býớc xuống hỏi:
- Cậu có chuyện gì không?
Quân mặt tỉnh bõ trả lời:
- Không chỉ là nghe nói cô bị mọi ngýời ghét nhất trong lớp gọi xuống hỏi cô có thể làm osin cho tôi ðýợc không?
Mọi ngýời cýời ầm lên. Nhýng ai biết trong lòng Huyền vừa tức vừa cảm thấy chua xót. Không nói câu nào một mạch bỏ về chỗ làm bài còn Quân vui vì chọc ðýợc con mồi( pó tay).
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro