Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 7. Buổi đi chơi ở công viên giải trí

Công viên giải trí vào cuối tuần vô cùng đông đúc, thế nhưng trông Ji Hoon vẫn cực kì phấn khích. Cậu bé hào hứng kéo tay Jiyong và Seungri đến khắp các khu trò chơi, cậu bé tươi cười vẫy tay chào cả hai khi đang ở trên một chiếc đu quay... Sự hiếu động của Ji Hoon khiến hai 2 đàn ông đi theo cũng phải mệt bở hơi tai nhưng trên hết nhìn thấy nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời ấy cả hai đều cảm thấy rất vui.

- Ji Hoon, nghỉ một chút nào.

Jiyong ngoắc Ji Hoon ngồi xuống chiếc ghế đá bên dưới một tán cây cổ thụ, sau đó lại đưa cho cậu bé một chai nước. Ji Hoon đang khát liền cầm lấy uống cạn một hơi.

- Cháu đã đói chưa? – Seungri hỏi

- Một chút ạ.

Ji Hoon gãi gãi đầu đáp, cả ngày chạy khắp công viên dĩ nhiên lúc này cậu bé đã bắt đầu cảm thấy đói bụng.

- Vậy chú đi mua bánh kẹp cho cháu nhé.

Seungri xoa đầu cậu nhóc, Ji Hoon cũng rất vui vẻ gật đầu tán thành.

- Cậu ngồi nghỉ đi, tôi sẽ đi.

- Không cần, tôi đi nhanh thôi.

Nói rồi Seungri xoay người rời đi, nhìn thấy Ji Hoon bên cạnh trên trán đã lấm tấm mồ hôi Jiyong liền nhanh chóng rút một tờ khăn giấy, nhẹ nhàng lau cho cậu bé.

- Ji Hoon, hôm nay đi chơi có vui không?

- Có ạ.

Jiyong mỉm cười, anh khẽ đưa mắt nhìn xung quanh rồi thấp giọng ra chiều bí mật

- Ji Hoon này, chú Seungri của cháu đã có người yêu chưa?

- Chưa ạ.

Đôi mày Jiyong nhướn lên.

- Sao cháu biết?

- Chú ấy bảo thế ạ.

- Thế... trước đây chú Seungri chưa từng dắt cô gái nào về nhà sao?

Ji Hoon mím môi nghĩ ngợi một lúc lại trả lời

- Hình như là chưa ạ.

- Thật à?

Trong lòng Jiyong chợt dâng lên một cảm giác thật thoải mái.

- Ôi...

Lúc này có một bà lão đi qua, vô tình đánh rơi chiếc túi nilon xuống đất, những quả táo trong đó cũng vì thế mà rơi cả ra. Jiyong và Ji Hoon thấy thế vội chạy đến giúp bà một tay.

- Cám ơn cháu bé.

Bà lão dịu dàng cười khi Ji Hoon lễ phép đưa lại bà quả táo cuối cùng. Bà xoa đầu Ji Hoon rồi ngước mắt về phía Jiyong

- Con trai của cậu thật là ngoan.

- Ah! Không phải đâu ạ.

Jiyong khẽ cười, bà lão nheo mắt nhìn thêm một lúc lại lẩm bẩm

- Không phải sao, trông cả hai giống nhau thế kia mà. Có lẽ ta già nên mắt cũng kém đi rồi.

- Bà ơi, bà đây rồi.

Một cô bé từ đằng xa chạy đến, nhìn thấy bà liền mỉm cười thật tươi.

- Bà ơi, chúng ta về thôi. Ba mẹ cháu đang đợi đấy ạ.

Bà lão khẽ gật đầu với cô bé, sau đó lấy một trái táo cho Ji Hoon rồi mới mỉm cười nắm tay cháu rời khỏi.

Sau khi bà lão đi không bao lâu thì Seungri cũng quay lại. Ăn xong, cả ba nghỉ ngơi một chút thì Ji Hoon lại nhanh chóng kéo 2 người đi chơi.

.......

- Ji Hoon, ăn từ từ thôi nào.

Seungri bất đắc dĩ nhìn cậu bé hai má phồng to vì nhai thịt nướng mà không khỏi bật cười, cả ngày nay đều dùng hết năng lượng vào các trò chơi trong công viên giải trí nên hiện tại Ji Hoon đang vô cùng đói bụng, thêm nữa hôm nay còn được Jiyong dẫn đi ăn thịt nướng, món ăn mà cậu bé thích nhất nên Ji Hoon lại càng hào hứng hơn.

Jiyong ngồi đối diện cũng khẽ lắc đầu cười, chốc chốc lại gắp thịt cho Ji Hoon.

- Jiyong, anh không ăn được ớt xanh à?

Seungri đưa mắt nhìn Jiyong rồi lại nhìn xuống dĩa ớt xanh trên bàn. Jiyong nhìn những trái ớt to bằng ngón tay mà không khỏi nhíu mày.

- Tôi không giỏi ăn ớt.

- Nhưng ớt này không cay mà.

Seungri nhún vai đáp, cầm một trái ớt đưa Jiyong

- Muốn thử không?

Jiyong nhìn trái ớt xanh trong tay cậu, bất giác nhíu mày cười trừ. Seungri cũng chẳng nói gì thêm, trực tiếp đưa trái ớt lên miệng cắn một cái, rồi lại đưa về phía Jiyong

- Thật sự không cay đâu.

Ji Hoon lúc này cũng tròn mắt nhìn Seungri rồi lại nhìn sang Jiyong, đối diện với vẻ thản nhiên của Seungri cùng với đôi mắt tò mò của Ji Hoon khiến Jiyong có chút muốn ăn thử một miếng.

- Thật sự không cay?

Jiyong nheo mắt hỏi lại, Seungri cũng dẫu môi khẳng định. Vì thế Jiyong quyết định cầm trái ớt và cắn một miếng

- ....

- ....

- Ahhh!!!

Jiyong khẽ hét lên, sau đó vội vã rót một cốc nước đầy uống cạn một hơi và điều bất ngờ là lúc này Seungri cũng đang thực hiện những hành động hệt như Jiyong.

- Cậu giả vờ giỏi thật đấy.

Jiyong lấy tay quạt nhẹ cái lưỡi đã sắp nở hoa của mình, nói với Seungri cũng đang đỏ mặt không kém. Cả hai nhìn nhau rồi bất giác bật cười.

Jiyong phát hiện ra Seungri cũng rất biết cách đùa.

.........

- Ji Hoon ngủ rồi sao?

Jiyong nhìn qua gương chiếu hậu hỏi, Seungri cũng khẽ "Ừ" đáp lại

- Hôm nay cám ơn anh đã đi chơi cùng chúng tôi.

- Cậu không cần khách sáo, thật ra tôi cũng rất vui.

Những lời này hoàn toàn đều là thật tâm của Jiyong, dù bây giờ anh cũng cảm thấy có chút mệt mỏi nhưng anh đã thật sự rất vui khi được đi chơi cùng Seungri và Ji Hoon, nếu có thể anh rất muốn cả ba sẽ lại được có một ngày cùng nhau như thế này.

- Ah, hôm nay có một cụ bà đã nghĩ rằng Ji Hoon là con của tôi đấy.

- ....

"Ji Hoon vốn dĩ chính là con trai của anh kia mà."

Thấy người kia im lặng không đáp, Jiyong nghĩ rằng cậu cũng đã thấm mệt nên cũng không nói tiếp nữa, chỉ tập trung lái xe hướng về phía trước.

........

Jiyong dừng xe trước cửa nhà Seungri, anh xuống xe mở cửa sau rồi bế Ji Hoon ra, cậu bé đang ngủ say nên chẳng hề hay biết gì, khuôn miệng khẽ chép chép rồi tựa đầu lên vai anh ngủ ngon lành.

- Có cần tôi bế Ji Hoon vào trong không?

- Không cần đâu. Cứ để tôi bế thằng bé.

Sau khi đỡ lấy Ji Hoon từ Jiyong, Seungri lại quay sang mỉm cười nhìn Jiyong

- Ngủ ngon.

- Ngủ ngon.

Jiyong nhẹ nhàng đáp, nhìn theo bóng lưng Seungri và cậu nhóc đáng yên đang yên giấc trên vai người kia, khóe môi anh lại vô thức cong lên.

Có phải Seungri đã bắt đầu mở lòng với anh?

14.04.2017

Happy Nyongtory's Day

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro