MÌNH LÀ GÌ GIỮA BỘN BỀ ĐỜI NHAU...
Anh sẽ không thể nào biết được câu chuyện tình bé nhỏ có mang tên Anh trong vài dòng nhật ký viết vội. Cũng làm sao thấu hiểu những năm tháng Em đã lật ngào cả thế giới chỉ để đi tìm một người manh tên Anh. Làm sao biết Em đã chơi vơi giữa muôn ngàn những nỗi nhớ niềm thương xếp hộp trong nhưng đêm mùa đông cựa mình lạnh lẽo.
Em đã nghe thấy trái tim thông thức...
Đã từng có những tháng ngày không tên, Em luôn mường tượng về một mối quan hệ chắc chắn hơn một chút... Đó không phải sự lững lơ, hững hờ, chứ không phải là một thứ gì đó vô hình một nửa chữ yêu, cũng chẳng phải cái gì đó mông lung mãi thế.
Thế giới của Anh phải chăng quá rộng, để Em đi hoài đi mãi không đến được bờ yêu? Phải chăng thế giới ấy cũng chất chứa quá nhiều người con gái khác, để cơ hồ Em mê màn kiếm tìm một thứ tình cảm đầy chênh vênh...?
Những ngày tháng có Anh, trái tim như thêm những nhịp đập.
Nhưng cũng chỉ là một người dưng nào đó... quan tâm nhau vào những ngày trời đỏng đảnh trở gió trở sương, những ngày cô đơn mình vồ vập nhớ thương, đến nỗi Em đã nghĩ, Ừ chỉ cần có Anh là đủ.
Chỉ tiếc nhớ thương chẳng phải chuyến đi khứ hồi, cho đi phải chăng sẽ nhận lại?
Nên những nhớ nhưng của Em hình nhé đã rơi tõm đâu đó trong miền yêu thương lơ lửng của Anh. Nên những nhớ nhung đó, Em đành xin được giữ vẹn tròn cho riêng minh.
Ừ, dù Em đã thương nhiều như thế đấy. Nhưng mà... mình có là gì của nhau đâu?
Bởi giữa đôi mình... chỉ là một niềm thương không được đặt tên.
Phải không Anh!
Mình là gì giữa bộn về đời nhau?
Hay chỉ là dấu chấm câu lơ lửng...
Lúc thật gần rồi đôi khi hờ hững
Những nhớ thương chẳng thể nói nên lời.
Mình chỉ là mối quan hệ nửa vời
Yêu chưa tới - mà người dưng nào phải
Hay lag mình thương nhưng trong lòng còn ngại?
Nên lơ lửng hoài - nào đâu dám trông mong?
Bao yêu thương cũng giấu lại trong lòng
Cứ nghĩ mình chỉ là sân ga tạm
Nên có nhớ cũng cố kìm đâu dám
Mình chỉ là mối quan hệ không tên...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro