Chap 1
Nẻo đường của thành phố ngày hôm đó ấm áp. Thoang thoảng hương cà phê từ trong tiệm cà phê mèo gần đó. Nó đắng nhẹ nhưng vẫn mang phần ngọt thanh, là cái chào sáng sớm cho mọi hoạt động trong ngày.
"Cho tôi 1 cappuccino"
"À vâng 1 cappuccino của bạn là 45k ạ"
"Bạn có muốn tích điểm không ạ"
"Không cần"
"Hoá đơn đây ạ"
Vừa quay đầu lại thì
"Ah T-Tôi xin lỗi,..."
"Tch- mới đầu ngày mà xui xẻo thế nhỉ"
Đang trách cứ thì anh quay lên thấy người trước mặt luống cuống muốn lấy khăn giấy lâu chiếc vest đen nhem nhuốm vết cà phê.
"Cậu cho tôi xin chiếc áo về giặt đ-được không cuối tuần tôi sẽ trả cậu."
Giọng nói ấp úng chứa chút sợ hãi như mèo nhỏ vừa làm bể bình bông. Thấy người trước mặt không phản ứng anh liền bồi thêm 1 câu
"Tôi-Tôi sẽ mua mới ly cà phê khác cho cậu được chứ"
"Thôi không cần, áo này giặt đi"
"Tôi có thể xin phương thức liên lạc với cậu được không"
"Trần Đăng Dương"
"Được tôi sẽ trả lại anh vào cuối tuần"
______________
00:49
Lê Quang Hùng
Chao Duong nhe minh la
nguoi lỡ đung trung Duong
hồi sang cho Hung xin loi
Trần Đăng Dương
👍
Anh còn gì muốn nói nữa ko
Lê Quang Hùng
Hoi sang Duong co bi
phong ko
Trần Đăng Dương
Tôi uống cà phê đá Mà máy anh nhắn có dấu ko được à
Lê Quang Hùng
Được chứ mà Hùng nhắn
không dấu quen rồi
Trần Đăng Dương
Um
Lê Quang Hùng
Mà nhắn giờ nay co bi
phiền Duong không
Trần Đăng Dương
Không mà sao giờ này anh chưa ngủ
Lê Quang Hùng
Hùng thức khuya quen rồi
mà sao Dương lại xưng anh
vậy lỡ Hùng nhỏ hơn Dương
thì sao??
Trần Đăng Dương
Tôi 2000
Lê Quang Hùng đã thả "😓" cho tin nhắn này Hùng bnhieu
Lê Quang Hùng
Anh 97:"))
Trần Đăng Dương
À um. Anh ngủ sớm đi nhé
Lê Quang Hùng
À oke Dương ngủ ngon
Trần Đăng Dương đã thả "❤️" cho tin nhắn này
_______________
t/g: Sao tui sửa cái khúc dương nhắn với hùng quài mà ch đều mọi người thông cảm cho tui nha
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro