chương 7
Đó là khi hai người bạn từ thuở còn thơ ấu nhận ra tình cảm họ dành cho nhau mặn nồng biết nhường nào khi đôi tay kia cứ ráng mơn trớn với hy vọng có thể được chạm vào từng thớ da thịt, Park Chanyeol nhận ra rằng lần này quả thực là một sự khác biệt không tồi. Đó là khi mà những tiếng gầm gừ rên rỉ thay thế cho những tràng cười quen thuộc trong căn hộ nhỏ, Park Chanyeol nhận ra rằng, đúng vậy, đây chính là sự khác biệt hoàn hảo nhất cho anh.
Hương vị mê hoặc trên đôi môi Sehun vẫn cứ thôi thúc khi sự ham muốn trong Chanyeol bao phủ lấy cơ thể cậu. Sự đau đớn mỗi khi anh cảm nhận được làn da trắng nõn của cậu bằng đôi tay anh, đôi môi anh, lưỡi anh hay bất cứ thứ gì đại loại vậy khiến một luồng rung động chạy theo từng mạch máu đến mức Chanyeol và thành viên bên dưới cảm thấy rạo rực đến khờ dại. Ép sát hông vào nhau, phần cương cứng của cả hai liên tục nhờ vậy mà cọ xát, làm tăng thêm tính kích thích cùng những cảm xúc riêng biệt mà đôi lứa dành cho nhau. Chanyeol nghe tiếng Sehun thở hắt khi anh dùng tay giữ chặt lấy hai bên gò má đỏ hồng của cậu và hôn cậu một nụ hôn sâu, ngọt.
“Anh yêu em,” câu nói thoát ra khỏi khẽ môi trước khi Chanyeol ấn môi anh lên môi Sehun, trao cho cậu một nụ hôn nồng nàn khác. Và thực chất anh rất yêu cậu, Sehun là một câu trai với vẻ ngoài tuấn tú, cậu đáng được nhận tình yêu và sự nồng nhiệt mà Chanyeol giờ đây đang trao cho cơ thể cậu. Đôi cánh tay gầy với lên quàng qua cổ anh, những ngón tay lướt nhẹ trên những lọn tóc gáy mà kéo anh lại gần hơn.
“Sehun à,” anh thì thầm nhưng Sehun lại để đầu óc chìm đắm vào những đám mây hạnh phúc bay lơ lửng, nên có lẽ không nghe thấy để mà hồi đáp. Đôi lưỡi múa qua đôi môi khép hờ, tìm kiém lối vào; âm thanh ngọt ngào, ướt át bao trùm cả gian phòng và những ngón tay chẳng biết bằng cách nào đã nằm gọn bên dưới lớp áo của Sehun. Giữ khoảng cách để điều hoà nhịp thở, lồng ngực Sehun bỗng phập phồng ngắt quãng khi bàn tay kia liên tục trườn từ bụng lên bờ ngực phẳng của cậu và dừng lại mân mê phía đầu nhũ đã cứng lên. Hơi thở phà nhè nhẹ, anh muốn nhiều hơn thế, chẳng mấy chốc chiếc áo Sehun đang mặc đã nằm gọn dưới sàn và bờ ngực kia thì được anh chăm sóc chu đáo.
“Hyung,” tiếng rên như một lời mời gọi vang lên.
Sehun ngửa đầu ra sau, đôi tay lại vì thế mà chơi đùa với mái tóc của Chanyeol. Đôi môi anh nhẹ nhàng bao bọc lấy đầu nhũ thêm một lần nữa trước khi trải đều những nụ hôn lên khắp vùng cơ thể của cậu. Để lại trên làn da trắng kia những vết cắn đỏ tấy. Nếu Jongdae mà vô tình thấy những vết tích này thì thật sự đó sẽ là một sự khởi đầu cho một tràng trêu chọc Sehun dài lê thê, nhưng Chanyeol chẳng mảy may quan tâm. Sehun là của anh, không phải của bất cứ tên con trai nào mà cậu đã ngủ cùng và anh cũng biết chắc rằng không ai có thể chạm vào cơ thể cậu thêm một lần nào được nữa.
“Hyung à… Em.. em..” Chanyeol nghe thấy tiếng cậu thì thầm, “Em xin lỗi.” Nhưng anh quả thực không muốn nghe những lời xin lỗi, thay vào đó như lời đáp trả anh cứ thế mà tấn công phần cổ đang bị bỏ quên của cậu.
“Đừng thế,” Chanyeol lầm bầm trong khi quần của Sehun đã được tuột suốt và nằm gọn trên sàn, cậu bị nhấc bổng lên, lưng tựa vào cửa, hai chân ôm lấy thắt lưng anh, bị đẩy vào một nụ hôn khác.
“Hyung,” Sehun gọi bằng chất giọng quen thuộc nhưng Chanyeol cũng không màng nghe thấy.
“Hyung,” anh cứ tiếp tục hôn lấy cậu.
“HYUNG ANH CÓ THỂ NGHE EM NÓI MỘT LẦN KHÔNG!” Sehun hét lớn và đánh Chanyeol thật mạnh để đẩy anh ra. “Tại sao chỉ có mình em là không mặc gì cả?” Cậu hỏi, mắt lướt dọc trên cơ thể vẫn ăn mặc chỉnh tề của anh.
Chanyeol làm mặt nghiêm trọng, thôi ngay việc muốn đè cậu vào tường để mà bị nói thêm lần nữa để nhận thức ra chuyện đó.
“Ờ nhỉ!” Và trong lúc cố gắng để cởi bỏ quần áo, anh suýt nữa là để Sehun ngã nhào. Cậu thở dài, tay đặt lên nơi mà Chanyeol chuẩn bị để cởi bỏ áo mình.
“Anh ngốc. Em mới là người làm chuyện này chứ.”
Cánh cửa phòng ngủ bị đè thêm một lần nữa bằng hai cơ thể trần đang quấn lấy nhau cùng với những tiếng rên hoà lẫn vào mớ hỗn độn. Chanyeol với tay mở cửa để rồi Sehun một lần nữa lại cắt ngang những nụ hôn của anh.
“Không phải, đây là phòng của em,” quá khứ của cuộc đổ vỡ và những sai lầm mà cậu muốn quên đi đau đớn thay lại như hằn lên trong căn phòng này. Cậu không muốn anh phải chịu đựng những sự dằn vặt và đau đớn mà căn phòng này đã gây nên thêm lần nào nữa. “Em muốn làm chuyện này ở phòng của anh.” Cậu cười và Chanyeol hiểu ra lý do vì sao ngay sau đó.
Thời gian trôi đi kể từ khi Sehun bị đè chặt bên trên tấm trải giường của Chanyeol. Răng cắn chặt vào môi dưới còn tay thì không ngừng chuyển động khắp cơ thể đối phương. Sehun bật tiếng nức nở, cảm nhận cơ thể đang dồn dập những cảm xúc từ tận đáy lòng, nằm đây trên giường của anh. Cậu càng rên lớn, càng nhiều ngón tay đi sâu vào trong hơn. Chanyeol cảm nhận được thắt lưng anh bị siết chặt, và anh biết Sehun đang thèm khát nhiều hơn là những ngón tay trêu đùa hay những đợt tấn công bằng môi.
Cơ thể cậu đỏ hồng như chính màu tóc hiện tại và nhễ nhại mồ hôi, từ ánh nhìn sâu thăm thẳm của đôi mắt ấy, anh biết rằng Sehun đã sẵn sàng nhưng anh vẫn không chắc chắn, tay lại trườn lên ngực cậu.
“Sehun à em chắc kh-”
“Em chắc mà,” cậu cắt lời anh cùng hơi thở gấp. “Em đã mong muốn điều này lâu lắm rồi.”
“Anh sẽ cẩn thận.” Chanyeol hôn lên gò má cậu.
“Làm ngay đi.”
Đùi ngay lập tức được tách ra và phần hông anh sau đó liền thúc vào cơ thể chàng trai nằm trên giường. Đôi tay run rấy kia liền bấu chặt lấy tấm trải, khiến nó nhàu nát trong khi những đợt thúc cứ như trêu đùa ngay trước cửa mình của cậu. Anh bậm chặt môi, nhìn theo thành viên của mình khi tay giữ chặt thắt lưng Sehun, cảm nhận thành viên trương lớn kia từ từ tiến vào giữa hai bắp đùi mở lớn và biến mất ngay trước mắt anh. Sehun oằn người, từng đợt khoái cảm kéo đến chạy dọc toàn cơ thể cậu.
“Anh yêu em,” anh rên lớn, thật dài và thật chậm. “Sehun à,” sau đó là chất giọng trầm khản quen thuộc. Anh ngả người ra phía trước để cuối cùng thì vùi mặt mình vào hốc cổ của cậu. Sehun chơi đùa với mái tóc đen sậm của anh, từng đợt chuyển động của cả hai bắt đầu thật chậm và nhịp nhàng. Anh muốn cậu trai hồng hào kia quen với cảm giác của cơn đau này trước. Tiếng ậm ừ của hai người bao trùm lấy căn phòng trước khi thay vào đó bởi những âm thanh đập mạnh của da thịt. Chanyeol không thể kiểm soát mà rên lên, âm thanh chứa đầy nhục dục. Anh không thể nghĩ rằng sẽ có thứ gì tuyệt vời hơn lúc này, anh đang làm tình với người bạn thân nhất và cái cách mà cơ thể Sehun đáp trả những đợt thúc đầy mãnh liệt kia thì thật không gì có thể sánh bằng. Cảm giác thoả mãn trải dài từ bụng đến phần giữa hai đùi của cả anh lẫn cậu là điều duy nhất đáng để bận tâm. Những cảm xúc buồn bã đã ra đi cả rồi.
“Hyung,” Sehun lại lên tiếng bằng giọng điệu trêu chọc, “anh bubble pop còn giỏi hơn của HyunA.”
Chanyeol ngẩng đầu lên khỏi cổ cậu, áp sát môi anh lên phía gò má Sehun, “anh sẽ… xem nó.. như.. một… lời khen…” anh thở hổn hển khi hai cơ thể lại tiếp tục những đợt trượt lên xuống đều đều.
Sehun quả là một cơn ác mộng nhưng lại là những gì tốt nhất mà Chanyeol hằng từng trải qua. Anh có một ước muốn nhỏ nhoi rằng bằng những gì mà cả hai đang làm giờ khắc này, Sehun có thể phần nào hiểu được cảm xúc và tình yêu anh luôn trao đến cậu sau một khoảng thời gian quá dài. Ngay từ khi bắt đầu, Chanyeol chưa một lần nào dám nghĩ đến chuyện cơ thể anh và cậu lại hoà quyện làm một hay chuyện anh có thể ở đây mà tận hưởng làn da nóng rực quyến rũ của Sehun. Lần này quả thực tuyệt hơn lần đầu của cả hai vì Sehun đang nằm bên dưới anh, chuyển động cùng anh và rên rỉ cùng anh.
Chanyeol cứ ngỡ đó là một giấc mơ đến khi cảm nhận thấy đôi tay Sehun trườn lên ôm lấy lưng anh. Mắt mở to và anh biết chắc đây chính là hiện thực. “Em…” cậu không có cơ hội để nói tiếp bởi lẽ những đợt thúc của Chanyeol ngày càng trở nên mạnh mẽ và cuồng nhiệt khiến đầu óc cậu như bay lên chín tầng mây. Chanyeol thật sự muốn ở mãi giây phút này càng lâu càng tốt nhưng điều đó là không thể. Sehun là của anh, cả hai giờ có thể cùng nhau đi đến tận chân trời góc bể. Anh khép hờ mắt, tay nắm lấy phần dựng đứng của Sehun mà kéo giật liên hồi. Cảm nhận được đôi cánh tay bấu chặt vào vai anh còn đôi chân thì siết lấy hông anh đến đau đớn, anh lắp đầy cơ thể cậu thêm một lần nữa thay cho lời kết thúc. Một cuộc sống khác như được mở ra khi tinh dịch của anh chảy đều trong cơ thể cậu còn tinh dịch của cậu bắn lên đầy khuôn ngực hai người. Có lẽ đây là một cuộc sống khác mà giờ cậu mới được thưởng thức cùng Chanyeol.
Một thứ cảm giác gợi tình bao bọc lấy cơ thể Sehun làm cậu cứng đờ người đến khi nó bớt đi một chút. Chanyeol buông lỏng người cậu, thành viên của anh vẫn được giữ chặt phía bên trong. Gương mặt Sehun trông nhợt nhạt, cậu thở hắt, ngực phập phồng cố điều hoà nhịp thở chậm rãi. Sehun trông như một thiên thần. Sehun nhắm mắt, một lần nữa dùng hai chân ôm chặt lấy thắt lưng Chanyeol và tiếp tục di chuyển người cậu lên xuống bên trong anh theo nhịp. “Anh chưa ra hết mà.” Cậu thì thầm, người đưa đẩy lên xuống theo chiều dài của thành viên Chanyeol cùng với cơ thể vẫn ngập tràn dục vọng. Một đợt thở hắt khoái cảm khi tên cậu bật ra trên bờ môi anh như van nài. Sehun liếm môi dưới rồi bặm chặt, đè Chanyeol xuống phía dưới còn cậu đường hoàng ở phía trên mà di chuyển nhịp nhàng. Chanyeol muốn trở lại làm kẻ nằm trên, nhưng cơ thể anh mềm nhũn bên dưới Sehun, cuối cùng anh cũng quyết định cứ nằm đó mà tận hưởng cậu đang ở trên mà đẩy mông lên xuống, nhưng đến lúc kết nó lại đi xa quá mức giới hạn. Anh giữ chặt hông Sehun, đè nó nên thành viên đứng thẳng bên trong lỗ huyệt của cậu, tiếng Sehun rên rỉ vang lên trước khi thứ tinh dịch trắng đục ấy lại một lần nữa phóng ra, thậm chí còn tràn ra ngoài ướt cả tấm trải giường.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro