Chapter 27: kết thúc rồi
( ông nào chỉ tôi cách vẽ con tắc kè hoa cái, tốn hơn 30p để vẽ 1 con tắc kè hơi tốn thời gian rồi, yeah so... quay lại với câu chuyện nào)
6 giờ 15 phút chiều ngày đầu tiên của đại dịch
Ở tầng trên
Neshima:" tuyệt vời mình di chuyển được rồi, cái tay vẫn còn hơi đơ nhưng giờ có thể chạy hoặc làm gì đó được"
Jace( Jay): này ông thầy ngó ra xem thằng nhóc kia đi, tiếng súng dừng được một lúc lâu lắm rồi
Neshima:" phải rồi còn trò Nobita đang bị thứ sức mạnh kia điều khiển nữa"
Neshima:-mở hé cửa
PÍTTTTTTTTTTTTTTTTTTT
Neshima:-đóng cửa
Neshima:"sao lại có thể như thế cơ chứ, nó đã bị bắn nát chân và một bên sọ nhưng vẫn có thể di chuyển và tấn công mình"
Jace( Jay): này cái tên thầy giáo kia, thằng nhóc sao rồi ?????
Neshima: im lặng đi, tôi không thấy trò Nobi đâu,chỉ vừa thấy con quái vật là đã đóng cửa lại do nó đang nhắm đến tấn công rồi
Jace( Jay):" thằng nhóc đó nhiều nhất cũng chỉ nằm ngoài đó chưa thể bị xơi được, tiếng súng mới dừng đc có 1 phút"
Jace( Jay): này tên thầy giáo kia, hãy làm theo kế hoạch này của tôi nếu ông muốn thằng nhóc kia sống
Neshima: mày có biết là.....
Neshima: MÀY ĐANG NÓI GÌ KHÔNG ĐẤY-tức giận
Jace( Jay): bình tĩnh đi, nếu muốn thằng nhóc kia sống thì làm theo kế hoạch của tôi đi
Neshima: NÓII
Jace( Jay): chúng ta chỉ có 30s hoặc ít hơn thế để ra xem tình hình ngoài kia nếu con tắc kè kia nó đập cửa vào đây
Neshima: thì ?
Jace( Jay): vì giờ tôi không thể di chuyển, cho nên anh hãy chạy lên phía cửa trên của phòng học, cửa trên nó sẽ tránh đụng độ trực tiếp với con quái vật
Neshima: nghe cũng hay đấy làm nhanh luôn đi, thằng nhóc Nobita nó không thể chịu lâu hơn được
Jace( Jay): nhưng kế hoạch này có lỗ hổng..........
Neshima: lỗ hổng dell gì, nói mau
Jace( Jay): giờ chỉ cần đi lên từ cửa trước con quái vật nó có thể quay ra và nhìn thấy ông anh
Neshima:" đm khốn khiếp 50 50, liều thôi vậy, phải cứu trò Nobi"
Jace( Jay): nếu như suy nghĩ trong đầu anh là 50 50 thì bỏ đi nhá, tôi sẽ biến nó thành 100
Neshima:" hả??"
Jace( Jay): con quái vật nó sẽ chả bao giờ nhắm vào anh, nếu như..........
Jace( Jay): SIUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUU
GRAWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWW
Neshima:" nó làm cái trò gì vậy, sao lại hét to thế cơ chứ"
GRAWWWWWWWW GRAWWWWWWWWWWWW-đập cửa
Jace( Jay): mẹ cái thằng ngu này, đi cứu thằng nhóc kia đi còn đứng ở đây làm gì cơ chứ
Neshima:" ra là vậy"
Neshima:- chạy lên cửa trên
Neshima:" mày không phải một thằng ích kỉ nhỉ nhóc teakwondo"- đẩy cửa
Jace( Jay): pess, hình như tôi đọc được suy nghĩ của ông hay sao ấy,nếu tôi mà chết nhớ kể về tôi như một anh hùng đấy nhá
GRAWWWWWWWWWW
Jace( Jay):" cửa sắp nát luôn rồi nhỉ"
Jace( Jay):" chắc còn ít hơn 25s mà mình tính ấy chứ hehe"
Jace( Jay):" haizzz, muốn được ăn dango với mochi với Shuna quá"
Jace( Jay):" buồn thật đấy, lại phải chết mà không thể động đậy"
GRAWWWWWWWWWWWWWWWWW
ĐÙNGGGGGG
Jace( Jay):" ồ nó phá được rồi"
ọc ọc~~~~
Jace( Jay):" mọe sáng chưa ăn gì, chết rồi thành ma đói à"
GRRRRR-bước vào
Jace( Jay):" Nó vào rồi à"
Jace( Jay):" đớp một phát nát đầu luôn cũng được, đừng nhây nhây bố cắn lưỡi tự sát luôn đấy"
GRAWWWWWWWWWWWWWWWWWWW-lao đến
Jace( Jay):" tạm biệt mọi người"
Jace( Jay):" Shuna, chúc em tìm được một người tốt"
GRAWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWW-há miệng
Jace( Jay):"giờ thì cùng sang thế giới bên kia nào Jace, hi vọng kiếp sau tôi vẫn sẽ gặp lại cậu, cảm ơn vì đã chịu đủ cái tính cục súc của tôi trong suốt những năm qua, dù có chết điều tiếc nuối duy nhất giờ tôi chưa thể làm là nhìn thấy cậu và Shuna trong lễ đường"
Jace( Jay):" PEACE"(bình yên)
BANGGGG
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro