
Đông Quân không nghe lời
Diệp Đỉnh Chi đi rất xa cũng chẳng thể tìm thấy dấu vết của Bách Lý Đông Quân và Nguyệt Dao . Nhưng hắn biết chắc chắn họ không đi được xa , một phần Nguyệt Dao mở kết giới đã tiêu hao không ít , phần khác lại là Đông Quân không còn nội lực để bay xa như vậy . Đến gần cánh đồng hoang vu , bỗng hắn thấy bên dưới là vết máu nhỏ dường như vẫn chưa khô , có thể là vừa mới đây . Diệp Đỉnh Chi đi tới bên phía tảng đá to , chưởng một lượt đã có thể khiến chúng tan tành . Người đang ẩn nấp phía sau cũng vì vậy văng ra xa , y lại một lần nữa bị làm cho mất sức mà nôn ra máu . Nguyệt Dao lo lắng đỡ lấy Đông Quân , ánh mắt sợ hãi nhìn Diệp Đỉnh Chi .
- Diệp Vân , bọn ta với ngươi không thù chẳng oán cớ sao cứ một mực muốn đuổi cùng giết tận
Diệp Đỉnh Chi nghe nàng nói đôi mày đang nhíu lại cũng từ từ giãn ra , khóe môi bất giác cười chua chát
- Ta đuổi cùng giết tận? Mạng của ngươi đáng để ta phải dốc sức sao ?
- Vậy ngươi hà cớ gì chẳng tha cho bọn ta
Đông Quân ngày càng không thể trụ nổi , càng không thể nhìn hai người quan trọng nhất của y cãi nhau như vậy . Cũng rất lo họ sẽ vì vậy mà đấu chiến , Đông Quân nắm chặt tay Nguyệt Dao , ánh mắt đau đớn nhìn nàng .
- Nguyệt Dao , nàng đừng quản chuyện của ta , an nguy của nàng vẫn quan trọng hơn
- Nhưng mà Đông Quân..chàng..
- Nguyệt Dao ta không thể luyên lụy nàng
Nhìn một màn tình cảm âu yếm của đôi nam nữ thật sự Diệp Đỉnh Chi không thấu nổi càng không muốn thấu , tim hắn càng đau hơn khi thấy y bên cạnh Nguyệt Dao , nằm trong vòng tay nàng mà ân cần lo lắng . Tại sao không phải là hắn ? Vì sao? Tâm ma của Diệp Đỉnh Chi một lần nữa chiếm lấy hắn toàn phần
- Nếu đã yêu thương nhau như vậy , ta sẽ cho hai người đi cùng một đoạn
- Nguyệt Dao mau chạy đi
Bách Lý Đông Quân cố sức đẩy nàng ra xa , chạy đến bên cạnh Diệp Đỉnh Chi muốn ngăn con người hắn , sợ rằng một chút Hư Niệm Công của hắn cũng có thể kết liễu nàng trong tức khắc .
- Tránh ra Đông Quân
Diệp Đỉnh Chi quát to hất văng y ra một bên , lao đến Nguyệt Dao như hổ đói , dùng toàn phần nội lực và cảm xúc dồn nén đều muốn phá tan Nguyệt Dao thành tro bụi . May mắn thay Liễu Nguyệt kịp thời xuất hiện đã nhanh chóng một chưởng đánh Diệp Đỉnh Chi xê dịch , ôm lấy Nguyệt Dao bay đi . Diệp Đỉnh Chi không phục cũng chẳng muốn tha , liền muốn dùng khinh công bay theo giết tận gốc .
- Vân ca..dừng lại
- Dừng lại đi..Vân ca..
Nghe thấy giọng nói yếu ớt của người bên dưới , hắn như thoát khỏi tâm ma . Liền chầm chậm tiến tới , nhẹ nhàng lau đi vết máu nơi khóe miệng y . Bách Lý Đông Quân nhìn hắn , ánh mắt mong hắn hãy quay đầu . Rồi y cũng dần mệt mỏi mà ngã gục , Diệp Đỉnh Chi nhẹ bế thân thể người kia mang về Thiên Ngoại Thiên . Sau khi thay đồ và chăm sóc Bách Lý Đông Quân xong , hắn liền không thể nán lại mà giao y cho Tử Y Hầu canh giữ . Bản thân liền gấp rút đến thành Thiên Khải , hắn biết chắc chắn hôm nay phải đấu một trận với người ở thành Thiên Khải và phủ Trấn Tây Hầu
Rất nhiều quân đội ở Thiên Ngoại Thiên đều đã chờ sẵn , đợi lệnh của hắn sẽ xông lên gang tấc . Thành Thiên Khải càng không muốn bị thua thế , quân đội thành Thiên Khải đứng khắp tứ phía . Nguyệt Dao và Tư Không Trường Phong đều có mặt , đặc biệt là nương Ôn Lạc Ngọc và cha của Bách Lý Đông Quân .
- Ngươi Diệp Vân , con trai ta có thù hận gì với ngươi mà phải bắt nhốt nó ? Nếu trong hôm nay ngươi vẫn không giao người ra ta nhất quyết chiến với ngươi
Diệp Đỉnh Chi nghe lời đe dọa không những chẳng sợ còn nhất chí cười to , tay ôm bụng nghiên ngã dáng vẻ như coi bọn họ là một trò đùa
- Nếu khi xưa ta là Diệp Vân chắc chắn sẽ sợ hãi lời các người nói , nhưng giờ ta chính là Diệp Đỉnh Chi - tông chủ Thiên Ngoại Thiên
- Ngươi ? Diệp Đỉnh Chi?
- Phải , Diệp Đỉnh Chi ta có chết cũng không giao Bách Lý Đông Quân , xông lên đi
Nhận lệnh của Tông chủ , quân đội Thiên Ngoại Thiên một loạt đều xông lên chiếm thế , quân đội thành Thiên Khải cũng vì vậy bị ép phải chiến đấu . Diệp Đỉnh Chi không muốn thất lễ với Ôn Lạc Ngọc và cha của y , vì thế một chưởng đẩy họ ra xa . Hắn lao đến Tư Không Trường Phong và Liễu Nguyệt mà ra tay dữ dội , hai bên đấu không ngừng nghỉ , họ dù có hợp lại bao nhiêu dường như cũng dần đuối sức , biết rõ mình không phải đối thủ của hắn nhưng cũng không còn đường rút lui . Ngay lúc ưu thế đang dần nghiêng về Diệp Đỉnh Chi , bên dưới lại có một giọng nói vọng lên .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro