Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

II

Chương 6: Sóng Gió Ập Đến
Khi tình yêu của họ bắt đầu, sóng gió cũng kéo đến. Cha của HaEun, ông Kang MinSoo, phát hiện ra mối quan hệ giữa con gái mình và một chàng trai nghèo. Ông triệu tập HaEun về nhà, lạnh lùng nói:
"Con đang nghĩ gì? Một người như nó không xứng đáng với con. Cắt đứt ngay lập tức!"
HaEun cãi lại:
"Bố, con yêu anh ấy. Con không quan tâm đến gia cảnh của anh ấy."
Nhưng ông MinSoo không nghe. Ông buộc cô phải rời Hàn Quốc để học thạc sĩ tại Mỹ, hứa rằng nếu cô làm theo, ông sẽ để Jungkook được yên.
Khi HaEun báo tin, Jungkook nắm lấy tay cô, ánh mắt đầy đau khổ:
"Cậu không cần làm vậy. Tôi không đáng để cậu hy sinh như thế."
HaEun khóc:
"Jungkook, đây là cách duy nhất tôi có thể bảo vệ cậu."
Chương 7: Tái Ngộ Trong Lặng Lẽ
Ba năm sau, trong một ngày đông lạnh giá, Jeon Jungkook gặp lại Kang HaEun tại trung tâm hỗ trợ trẻ em mồ côi. Hôm ấy, Jungkook cùng đồng đội đến để điều tra một vụ án về buôn bán trẻ em. Anh không ngờ rằng giữa căn phòng đầy những đứa trẻ và tình nguyện viên, anh lại nhìn thấy bóng dáng của cô.
HaEun đang cúi xuống, chăm chú buộc dây giày cho một cậu bé. Cô không còn mặc những bộ đồ hàng hiệu xa hoa như ngày xưa, mà khoác trên mình chiếc áo khoác dạ giản dị. Mái tóc cô buộc cao gọn gàng, nhưng gương mặt vẫn đẹp như anh nhớ.
"HaEun..." – Jungkook thốt lên, đôi mắt bối rối.
Cô ngẩng đầu lên khi nghe giọng nói quen thuộc. Ánh mắt hai người chạm nhau, không gian như đóng băng trong giây lát.
"Jungkook..." – Cô thì thầm, đôi mắt đỏ hoe.
Dù trái tim muốn chạy đến gần cô, nhưng Jungkook đứng yên, giữ khoảng cách.
"Cô làm gì ở đây?" – Giọng anh lạnh nhạt, như muốn dựng lên một bức tường vô hình.
"Em làm tình nguyện ở đây. Còn anh?" – HaEun cố gắng mỉm cười, nhưng trong lòng dấy lên cảm giác xa lạ từ người đàn ông mà cô từng yêu.
"Chỉ là công việc." – Jungkook đáp ngắn gọn rồi quay người rời đi. Anh không thể đối mặt với cô thêm nữa, vì nỗi đau chia ly ba năm trước vẫn còn in hằn trong tim anh.

Chương 8: Jungkook Đã Thay Đổi
Những ngày sau đó, HaEun cố gắng tìm cách liên lạc với Jungkook, nhưng anh luôn từ chối gặp cô. Bạn bè của anh ngạc nhiên vì từ ngày gặp lại HaEun, Jungkook càng lạnh lùng hơn trước.
Một buổi tối, tại quán ăn nhỏ mà Jungkook hay lui tới cùng đồng đội, cô đồng nghiệp EunJi ngồi xuống bên cạnh anh. EunJi là một cảnh sát trẻ trung, xinh đẹp và luôn có cảm tình đặc biệt với Jungkook.
"Đàn anh, tối nay đi xem phim với em đi. Bộ phim này em muốn xem lâu lắm rồi." – EunJi nói, đôi mắt sáng long lanh nhìn anh.
Jungkook nhấp một ngụm bia, trả lời hờ hững:
"Xin lỗi, tôi không có hứng."
"Đàn anh, lúc nào anh cũng lạnh lùng thế này. Có phải do người con gái anh từng yêu không?" – EunJi hỏi, giọng nửa đùa nửa thật.
Jungkook im lặng. Anh không muốn thừa nhận rằng trái tim mình vẫn thuộc về một người không thể chạm tới.

Chương 9: Haeun Bị Ép Đi Xem Mắt
Trong khi đó, tại nhà Kang, cha của HaEun – ông Kang MinSoo – bắt đầu sắp xếp một buổi xem mắt để ép cô kết hôn. Ông muốn cô trở thành vợ của con trai chủ tịch một tập đoàn lớn, nhằm củng cố vị thế gia đình.
"Con không thể sống mãi như vậy, HaEun. Đã đến lúc con phải làm tròn trách nhiệm của mình." – Ông Kang nói, giọng nghiêm khắc.
"Bố, con không muốn kết hôn với người mà con không yêu." – HaEun phản kháng, nhưng giọng nói của cô đầy mệt mỏi.
"Con yêu ai? Cậu cảnh sát nghèo khó đó sao? Đừng quên, ba năm trước chính con đã chọn cách rời bỏ cậu ta!" – Lời nói của ông như nhát dao đâm vào tim cô.
Dù không muốn, nhưng trước áp lực từ gia đình, HaEun vẫn phải miễn cưỡng đi gặp đối tượng xem mắt. Đó là một người đàn ông tên Min Hyuk, lịch lãm và tài giỏi, nhưng trong suốt buổi gặp mặt, HaEun chỉ im lặng.
Min Hyuk mỉm cười:
"Có vẻ như cô không thích cuộc gặp này."
"Xin lỗi. Tôi nghĩ mình không phù hợp với anh." – HaEun đáp ngắn gọn rồi rời đi, để lại Min Hyuk ngồi bối rối.

Chương 10: Một Lần Gặp Gỡ Định Mệnh Khác
Sau buổi xem mắt, HaEun rời nhà và lang thang khắp thành phố, vô tình đi ngang qua nơi Jungkook đang làm nhiệm vụ. Lúc ấy, anh đang cãi vã với một nhóm thanh niên gây rối. Cô đứng từ xa, nhìn anh với ánh mắt đau đáu.
Khi nhóm người kia bỏ đi, Jungkook quay lại và nhận ra HaEun. Anh cau mày:
"Cô theo dõi tôi sao?"
"Không phải. Em chỉ tình cờ đi ngang qua." – Cô đáp, giọng nhẹ nhàng.
Jungkook không nói gì, chỉ bước đi. Nhưng HaEun chạy theo, nắm lấy tay anh:
"Jungkook, tại sao anh lại đối xử với em như vậy? Anh hận em sao?"
Anh quay lại, ánh mắt đầy giận dữ và đau khổ:
"Đúng! Tôi hận cô. Hận vì cô đã rời bỏ tôi. Hận vì tôi đã không đủ tốt để giữ cô lại. Nhưng càng hận, tôi càng không thể quên được cô!"
HaEun bật khóc:
"Jungkook, em không muốn rời xa anh. Nhưng em cũng không biết phải làm thế để bảo vệ anh. Anh không hiểu rằng em cũng đau khổ sao?"
Lời nói của cô khiến Jungkook lặng người. Nhưng anh vẫn quay lưng, bước đi:
"Quên tôi đi, HaEun. Chúng ta không thuộc cùng một thế giới."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro