𝟝
Một chuyến xe buýt từ thành phố lớn dừng lại trước bến xe đổ nát của thị trấn
"Anh phục Seungkwan luôn, sao có thể tìm được cái nơi khỉ ho co gáy này vậy?" Jeonghan phẩy chiếc quạt giấy trong tay, miệng không ngừng càm ràm.
Seokmin cạn lời:" Khỉ ho cò gáy mới trốn được gia tộc nhà anh ấy chứ. Anh hỏi thừa quá cơ."Mày thừa dịp Kwan không có ở đây mà ăn hiếp anh, chờ anh tìm được nó, mày sẽ biết tay!" Jeonghan trừng mắt nhìn Seokmin," Đã bảo đến nơi sẽ liên lạc qua email rồi, Kwan nó đang làm gì không biết?"
Giọng điệu giận dỗi, nhưng không thể che giấu sự lo lắng của họ.
Một omega cao cấp mất liên lạc trong vài ngày ở nơi hẻo lánh này khiến hai người bạn thân rất lo lắng. Bọn họ phải mất một thời gian qua mặt sự giám sát của gia đình Seugnkwan để bôn ba đến tận đây. Trong tay ngoài địa chỉ khu nhà trọ mà Seungkwan thuê ra thì không còn gì khác.
Chẳng bao lâu hai người đã tìm đến cửa nhà trọ, thấy một bà lão đang làm lễ cúng bái.
"Xin lỗi đã làm phiền." Seokmin mỉm cười," Cho hỏi đây có phải nhà của Rei không ạ?"
"Đúng, các cậu là ai?" Rei cảm giác nhìn hai người," Gần đây tôi không nhận khách nào đặt phòng trước cả."
"Chúng tôi không phải khách thuê, chúng tôi đến đây tìm bạn, cậu ấy thuê phòng ở đây." Jeonghan nhìn những vật được bày trí trên bàn với vẻ mặt khó hiểu. Sao có thể cúng bái ở nơi khách sống như thế, thật có chút không phải phép.
"Bạn của các cậu?" Rei bắt đầu run rẩy," Có phải cậu thanh niên tên Seungkwan không?"
"Đúng vậy, cho hỏi cậu ấy có trong phòng không?" Hai mắt Jeonghan sáng ngời," Tôi muốn đánh chết nó."
"Cậu ấy chết rồi."
Jeonghan và Seokmin sửng sốt:" Cái gì?"
"Cậu ấy bị tên chủ vườn hồng lập dị bắt đi, hành lý cũng bị mang đi ngày đó." Rei hùng hồn nói," Sáng sớm hôm nay còn có người nhìn thấy hắn đào, một cái hố trong vườn để chôn xác!"
"Tên rác rưởi đó sống ở đâu?!" Tôi phải giết hắn!" Jeonghan lập tức quay người. May mà có Seokmin ngăn anh lại.
"Làm phiền bà cho chúng tôi địa chỉ, chúng tôi sẽ đến xem thử."
"Hai cậu là omega, rất nguy hiểm!!!"
"Không sao đâu. Bà cứ viết địa chỉ đi, nếu không bạn của tôi điên mất." Seokmin chỉ vào Jeonghan.
Rei nhìn Jeonghan, coi bộ không thể khuyên bảo, nhanh chóng cho địa chỉ rồi tiễn họ đi. Nhìn bóng lưng vội vã của hai người, Rei quỳ gối trước bàn lễ:" Ông trời ơi, xin phù hộ cho bọn trẻ có thể sống sót trở về."
Mà lúc này, Seungkwan đang nằm trên giường, vẻ mặt cam chịu ăm cháo thịt. Ánh mắt rơi vào bóng lưng bận rộn ngoài vườn qua khung cửa sổ.
Phòng ngủ ở tầng một, mở cửa sổ ra là có thể thấy toàn bộ vẻ đẹp mê đắm của vườn hoa hồng đen. Hansol không biết từ lúc nào đã tạo một bãi đất trống giữa vườn, bây giờ anh đang lụi cụi dựng một cái vòm gỗ.
Bắp tay căn lên mỗi khi nhấc thanh gỗ hay gõ búa, để lộ những đường cơ thể quyến rũ.
Seungkwan đỏ bừng mặt khi nghĩ về cách mà đôi tay mạnh mẽ đó nhấc bỗng mình những ngày qua, cũng như cách anh thu lại sức lực và nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể cậu.
Trước đây, cậu hỉ dựa vào thuốc ức chế và một số nhóm thuốc ức chế và một số đồ chơi để vượt qua kì phát tình. Đây là lần đầu tiên cậu đánh dấu tạm thười với một alpha, thậm chí chỉ mới gặp một lần.
Không thể phủ nhận, đánh dấu tạm thời này so với dùng thuốc ức chế vào kì phát tình thoải mái gấp trăm lần.
Hơn nữa, cậu vốn nghĩ alpha vì thể hiện sức mạnh của mình nên sẽ trở nên thô bạo. Nhưng Hansol rất biết kiềm chế, vài lần đã chọc đến nơi sung sướng nhất trong khoang sinh sản, vậy mà anh vẫn kìm nén bản thân rút ra.
Thật sự người thế này rất hiếm gặp.
Lúc này, chiếc bát đã thấy đáy, Seungkwan vẫn không biết Hansol đang dựng cái gì. Hai chân mới chạm đất, liền thấy hai bòng người không thể quen thuộc hơn lao vào vườn, rống to với Hansol.
Là Jeonghan với Seokmin!
"Mày giấu Seungkwan ở đâu rồi? Tên lập dị này! Giao Kwan ra đây!"
"Jeonghan! Anh bình tĩnh chút đi!" Seokmin cố gắng ngăn cản Jeonghan. Nhưng sau khi nhận ra mình không thể, liền dứt khoát gia nhập bằng đảng tấn công Hansol- người còn đang ngơ ngác.
Thậm chí Jeonghan còn cầm chiếc kéo lớn cắt hoa để làm vũ khí tấn công.
Hansol đột nhiên bị tấn công trong vườn nhà mình bởi hai omega. Ai mà bĩnh tĩnh được nhĩ? Anh liếc mắt một cái, pheromone nháy mắt bùng nỗ mạnh mẽ. Jeonghan Seokmin lấy tay che mũi, yếu ớt lùi về phía sau.
"Hansol! Họ là bạn của em !" Seungkwan khó khăn bước xuống cầu thang, cả người dựa vào tường đi đến cửa sau, dùng chút sức lực cuối cùng để hô lên.
Hansol lập tức thu lại pheromone, đón được Seungkwan sắp ngã xuống.
"Kwan!" Jeonghan Seokmin lấy lại bình tĩnh, nhìn thấy em mình đã mất liên lạc đã lâu, khôgn
nói lời nào chạt thật nhanh về phía cậu.
Nhưng Hansol lạnh lùng nói:" Lùi lại.". Hai người bị ép phải dừng lại.
Anh nhẹ nhàng ôm lấy Seungkwan, dịu dàng nói:" Có sao không?" ," Chân em mềm, phía sau cũng đau nữa." Mặt Seungkwan tái mét nói.
Họ coi hai người còn lại là không khí, tự nhiên nói chuyện với nhau. Thấy Hansol sắp sửa bế Seungkwan về phòng, vẫn là Seokmin tỉnh táo trước tiên:" Kwan! Anh ta là ai vậy?"
"Anh nói Hansol ?"
Jeonghan Seokimin gật đầu, pheromone của alpha cao cấp qua mạnh, bọn họ không dám manh độn. Nhưng Seungkwam vẫn bình chân như vại nằm trong vòng tay tên đó. Mũi Seokmin khá nhạy cảm, cậu có thể ngửi được pheromone hương hoa hồng nồng nặc trên cơ thể cảu Seungkwan.
"À, anh ấy là..." Seungkwan bỗng chốc xấu hổ, không thể nói hết câu.
"Chồng sắp cưới của em ấy" Hansol thản nhiên nói," Tôi là chồng sắp cưới của Seungkwan."
Nói xong liền bỏ mặc hai chiếc omega trong lòng đang dậy sóng.
"Vãi." Jeonghan nói. Seokmin tiếp lời:" Quãi đạn."
___yngg___
♡ các xinhdep một ngày vui vẻ ༊
•có gì sai sót xin hãy góp ý nhẹ nhàng với gốc đào nhé•
•gốc đào thích đọc comment của các xinhdep lắm, các hay comment nhiều điii• (。♡‿♡。)
~VIỆT NAM vô địch rồi cả nhà
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro