Chap 32& 33
- SHIROU!!! DỪNG LẠI!!- vừa kịp kéo cổ áo Shirou lại xong thì một con rắn to trường ra khỏi miệng Nakae bò ngang qua chỗ họ rồi đi mất, còn Nakae thì cứ như một cái xác không hồn đứng cạnh papa
- Akane- Papa nói rồi Akane đi lại đâm một ống tiêm chứa dung dịch màu tím vào cổ Nakae
-ÁH ÁH ÁH ÁH ÁH ÁH- Nakae hét lên đau đớn trong khi ôm cổ, Shirou định chạy lại nhưng lại cảm thấy có gì đó không ổn nên chần chừ. Rồi họ đẩy Nakae vào một căn phòng trống rộng, còn họ thì qua phòng bên cạnh xem thông qua cái kính nhìn một chiều. Với đôi chân thon dài run rẩy như có thể khuỵu xuống bất cứ lúc nào, Nakae từ từ đứng lên mà không ngừng hét lớn với vẻ mặt đau đớn
- Nakae! Con nghe thấy ta nói không? Thuốc mới có cảm giác thế nào?- papa nói vào micro
- ........th....thế nào? Để tôi nói cho ông biết nha... CẢM GIÁC NHƯ CẢ CƠ THỂ BỊ HÀNG NGÀN CON RẮN CẮN VÀO CÙNG MỘT LÚC ẤY!!! CỨ MỖI KHI CỬ ĐỘNG, CƠ THỂ MA SÁT CHỖ NÀO LÀ CHỖ ĐÓ NHÓI KHÔNG CHỊU ĐƯỢCCCCC- Nakae quát lớn
- Ahaha vậy là tốt rồi, nó là chất kịch độc mà, bệnh của con ngày càng nặng nên đành vậy thôi- ông già nào đó vui vẻ nói
- hộc hộc, bỗng một đứa con trai xuất hiện, anh ta ăn mặc khá bảnh trai. Bộ quần áo tông đen với ánh mắt lạnh như băng khá giống với Yukito. Nakae cảm thấy có gì đó không ổn, cảm giác giống như nếu cô không bắt đầu trước thì cô thua chắc, nên cô tấn công trước, vừa chuẩn bị đấm thì cô gục luôn ngay trên người anh ta. Tất cả mọi người đều hết sức ngạc nhiên kể cả anh chàng đáng thương kia
- Ah! Chắc là thuốc này hơi quá liều với con bé- ông lo lắng gãi gãi đầu rồi bắt loa
- Này cậu bé, ......à..ta biết việc này khá khó xử nhưng cậu có thể hôn nó không?
- Cái gì??? Tại sao chứ?- Shirou tức giận, cả đám cũng phẩn nộ theo
- Đúng vậy, chẳng liên quan gì cả?
Mặc kệ lũ ngừơi ở trên loa đang cãi cọ, cậu chần chừ nhìn cô một lúc rồi nhắm mắt làm liều. Một cảm giác đau buốt chạy dọc cơ thể cậu, bất cứ chỗ nào của cơ thể khi ma sát với quần áo đều trở nên đau buốt. Do quá đau nên cậu không dám cử động, nhưng cậu không biết cậu càng hôn cô bao lâu thì chất độc sẽ càng qua cơ thể cậu nhiều hơn. Nakae tỉnh dậy, cô vội đẩy cậu ra, đến lúc này cái lũ người bên kia mới để ý mà thở phào nhẹ nhõm. Cậu lùi lại từng bước rồi khuỵ xuống, Nakae cũng hớt hải chạy lại
- Tôi xin lỗi, cậu ổn không? Để tôi lấy độc ra cho- Nakae nói rồi toan hôn cậu thì bị cậu ngăn lại
- Tôi không sao, cô không cần phải làm vậy...- giọng cậu run run nhưng vẫn ráng nói rồi ngất đi, Nakae đỡ cậu rồi chờ lính của papa vào đỡ cậu ta vào phòng y tế
•
•
•
Khoảng 1g sau
Anh từ từ mở mắt, nhân viên y tá thấy vậy thì mừng rỡ (zai đẹp chết uổng :))). Phải mất vài phút để anh lấy lại ý thức, anh hoảng hốt ngồi bật dậy ngó xung quanh như tìm kiếm ai đó. Chạy ra bên ngoài tìm kiếm khắp nơi, rồi vô tình anh thấy một nhóm người bên dưới qua cửa sổ. Anh dừng lại, Nakae đang ở đó nắm tay Shirou và mỉm cười, còn Shirou thì đưa tay lên xoa đầu cô. Anh đứng đó, chần chừ nhìn cho đến khi họ vào trong. Anh quay trở lại phòng y tế và ngồi lên giường một cách tuyệt vọng
- Xin lỗi- một giọng ngọt ngào vang lên kè theo tiếng mở cửa
- Ah cậu tỉnh rồi à?- Nakae bước vào cùng với tô cháo mỉm cười nhìn cậu
- Cô.....không sao chứ?- anh chần chừ
- !? .....à vâng, tôi ổn. Người đáng lo ở đây phải là cậu kìa- Nakae nói rồi đi lại đo nhiệt độ cho anh
- Cô.....có bạn trai rồi à?- anh ngước lên nhìn cô với giọng nói buồn, cô y tá vừa nghe xong thì làm bể luôn cái ống tiêm hoảng hốt chạy ra ngoài la lớn
- ÔNG CHỦ ƠIIIIIII!
- Vâng? Có chuyện gì sao?- Nakae ngạc nhiên nhìn cậu
- Tôi.....nghĩ là..mình thích em mất rồi- anh đỏ mặt quay sang chỗ khác ngay khi nói xong, Nakae hơi ngạc nhiên lùi lại vô tình đạp trúng ống tiêm ngã lên ngay người anh. Anh nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, Nakae có thể cảm thấy tiếng tim đập dồn dập rõ mồn một trong cái cơ thể đang run lên nhè nhẹ của anh. Nó như thể anh không muốn buông cô ra vậy. Nakae chồm dậy hôn trán anh, cậu giật mình tròn xoe mắt nhìn cô
- Xin lỗi, nhưng làm ơn đừng buồn như vậy. Khi thấy cậu buồn tôi cũng không thể vui được- Nakae nói rồi bỏ đi, để lại anh một mình trong căn phòng ấy với cảm giác bất lực
CHAP 33
Cách đó 1 tiếng
papa của họ đã đề nghị họ đi nghỉ mát ở bãi biển gần nhà vài ngày để xem Nakae có chịu chứng gì không (họ ở đây gồm có cả anh chàng đáng thương kia luôn nha^^). Nhưng bởi vì chán quá nên họ vô thẳng bar để chơi, bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên, là papa, Nakae nghe máy
- Dạ?
- Ta có vài chuyện cần bàn với con, tới đây đi
- Mai được không ạ?
- Nhanh.....Tút! Tút! Tút!- papa cúp máy không một chút ngần ngại. Thế là tuy rất tiếc mấy anh đẹp trai nhưng cả bọn vẫn cùng Nakae trở về chỗ của papa ngay trong đêm
Bước vào phòng riêng của papa
- Con tới rồi...- Nakae chần chừ
- Ừ, mấy đứa còn lại ra ngoài hết cho ta
- !? Nhưng đó giờ lúc nào tụi con cũng luôn có nhau mà- cả đám phản đối
- Vậy thì đứng im đó, cấm lên tiếng- papa vừa dứt lời thì cả đám cũng im bặt
- Vào vấn đề chính đi ạ- Nakae lo lắng
- Vậy.....ta muốn con chia tay với tên nhóc tóc hồng kia- papa làm mặt nghiêm túc, cả đám hơi sốc
- Tại sao?- Nakae bình tĩnh hỏi
- thứ nhất: tên nhóc là con trai của tập đoàn đối thủ, cũng là băng đảng đứng thứ 2 trong thế giới ngầm luôn ở đằng sau chúng ta
- con không quan tâm
- thứ hai: nó đã từng đánh con, làm con đau khổ, trước kia cũng đã từng qua tay rất nhiều người. Bằng chứng là việc con đã quá buồn đến nỗi đã để cho Nana thức dậy
- .......con không quan tâm
- thứ ba: con là đứa ta định giao cả cái tập đoàn này cho con quản lí vì con là đứa thông minh, sáng suốt và cũng là tàn nhẫn nhất. Ta muốn con lấy một người mà con có thể trông cậy vào và trở thành một đứa con gái hạnh phúc
-.........chuyện đó...
- Điều cuối cùng: con nghĩ tên nhóc yếu đuối đó có thể sống trong thế giới của chúng ta được sao. Cho dù con có bảo vệ nó thế nào, thì sớm hay muộn nó cũng sẽ chết thôi
- ........con...
- Ta chỉ nói vậy thôi, ta muốn con giải quyết chuyện này nhanh nhất có thể. Giờ thì con đi được rồi- papa thản nhiên nói
- .......rõ- Nakae rời đi, cả bọn cũng đuổi theo. Lo sợ con bạn mình đang đau khổ khóc ròng, cả bọn ra sức an ủi cho tới khi nhìn thấy mặt Nakae. Tuy có thoáng nét buồn nhưng Nakae bình tĩnh đến lạ
- Nakae? Cậu có sao không?- Hana lo lắng hỏi
- ........không có gì- Nakae bình thản nói
- Chắc không đó!?- Nami ngạc nhiên
- Bộ cậu không hề có cảm giác gì với Shirou sao?- Moco
- .....có, nhưng..- Nakae chần chừ
- nhưng để lựa chọn 1 người nuôi cậu ta từ bé đến lớn và 1 người mới chỉ quen vài tháng, thì chắc chắn cậu ấy sẽ chọn người đầu tiên- Ayame khoanh tay nói
- Cũng đúng....nhưng mà còn Shirou, còn tình cảm của họ thì sao?- Rika lo lắng
- .......chả là gì cả- Nakae lạnh lùng nói
- HẢ!?- Hana, Nami, Moco và Rika sững sốt
- Nó chẳng là gì cả, cũng chẳng có gì quan trọng. Ta về thôi- Nakae nói rồi quay về chỗ khách sạn. Trong khi cả đám đã quá mệt mỏi và dần chìm vào giấc ngủ, thì căn phòng này vẫn còn sáng đèn
- Tại sao chứ?- những giọt nước mắt đã kiềm nén suốt một quãng thời gian dài dần ứa tràn ra
- Nakae....- Hana lo lắng ôm Nakae vào lòng
- Tại sao lại luôn là tớ chứ? Bị đâm, bị tán rồi mới vừa yên lành được một lúc lại xảy ra chuyện. Tại sao chứ!!!?- Nakae đau khổ gào lên
- Hồi phục trí nhớ rồi à? Từ khi nào? Bằng cách nào vậy?- Ayame khoanh tay ngồi nhìn
- Cái đó là nhờ mấy con hôm bữa- Nakae chán nản nhớ lại
- Mấy con hôm bữa? Mấy con trong căn phòng đó à!?- Hana nhớ lại cả căn phòng đầy côn trùng và bò sát hôm bữa mà rùng mình
- Vậy giờ tính sao? Ayame bình thản
- Mai tớ sẽ nói, giải quyết càng sớm càng tốt- Nakae có vẻ quyết tâm
- Có cần phải nhanh như vậy không? Cậu để vài bữa nữa cũng được mà?- Hana ngạc nhiên
- Không....nếu còn chần chừ, tớ sẽ không dám nói nữa mất- Nakae đau khổ nói
______________________________
Cùng lúc đó
Tại một nơi khác
- Con nói sao? Shirou có bạn gái rồi à?-một người đàn ông trông có vẻ chững chạc nói
- Dạ, con nghĩ là anh ấy đã bị chuốc thuốc hay dính bùa gì đó nên mới thích cô ta- Mami giả bộ lo lắng nói
- Vậy sao con không giúp nó?
- Con đã cố giúp nhưng cô ta còn có đồng bọn nữa, tận 6 người con đấu không lại- Mami giả bộ oan ức
- 6 người? Đều là con gái à?
- Vâng, đúng rồi ạ
- Cái Aoyama đáng ghét!!! Dám cử con của mình qua để dụ dỗ con trai mình sao? Thật là không biết trời cao đất dày là gì, mau tìm cách liên lạc với bên đó coi coi ông ta giải thích ra làm sao
- ......tút! Tút! Tút! Rụp! Alo- bên đầu dây bên kia trả lời
- Dám dùng con gái của mình quyến rũ con trai tôi, ông gan quá ha!!! Rốt cuộc là ông đang mưu tính cái gì?
- Cái đó phải là tôi nói mới đúng!!! Bộ ông nghĩ con trai ông có giá lắm hả? Lo mà quản thằng quý tử nhà ông tránh xa con gái tôi ra đi
- Khỏi cần ông nhắc tôi cũng sẽ làm, tôi không muốn dính dáng bất kì cái gì với ông hết
- Ay da, ông nói làm như tôi muốn lắm á. Thấy mà ghê......v....v
Và sau đó là cuộc cãi nhau đầy kịch liệt của hai ông bố đơn thân
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro