Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Văn chương máu chảy !?

KHI NỖI BUỒN HOÁ TRANG VĂN, XÚC CẢM HOÁ NGÔN TỪ 🧚
-----///-----
Đem bao con chữ quyện hòa trong sự nhiệt thành của những rung động được siêu thăng, văn nhân mang tình yêu của mình mà hòa vào hiện thực, mà khơi dậy những tầng vỉa sâu kín của con người dưới tác động của văn chương. Và có lẽ, thi ca dường như đã chiêm ngưỡng trọn vẹn vẻ đẹp của sự rực rỡ và u buồn, là những tình cảm khởi sinh từ chiều sâu trong tâm hồn thi nhân. Lấy “hồn thơ ảo não” (Hoài Thanh) mà thi vị hoá cảnh đời, Huy Cận đã thăng hoa trong “nỗi sầu vạn kỉ” mà mang cho đời bao khúc bi ai.
Đọc thơ Huy Cận, đặc biệt trong tập “Lửa Thiêng”, ta thấy một thi sĩ với hồn thơ mang đầy vẻ u hoài, một nỗi buồn trường cửu được đặt trên tầm vóc vũ trụ mênh mông. Cùng được in trong tập thơ ấy, nếu nỗi buồn của “Tràng giang” là sự u sầu của cái tôi nhỏ bé trước thiên nhiên rộng lớn, thì nỗi bi ai trong “Buồn đêm mưa” lại là bước đi của sự đau buồn trong không gian cao, rộng một đêm mưa. Quả thực, dẫu có những khác biệt trong lối diễn đạt, mưa vẫn hiện lên trong bao thi phẩm tựa một sứ giả cho nỗi u sầu.
Cũng như “Tràng giang”, trong “Buồn đêm mưa”, cái “rời rạc” như đã được Huy Cận khắc họa rõ nét nơi tâm hồn con người, và cả trong nhịp mưa rơi. Và chính sự lẻ loi, xa cách ấy dường như đã hòa vào không gian một nỗi buồn miên man mà cũng da diết vô cùng. Bên cạnh đó, trong đêm mưa ấy, ta như cảm nhận được sự tương giao giữa con người và cảm thức về vũ trụ, nỗi sầu ấy như tràn đầy khắp không gian mà quyện hòa trong trang thơ. Nội tâm hóa một thiên nhiên rộng lớn, từng giọt mưa như khơi gợi tiếng lòng của con người, cái “nằng nặng” của mưa như đã hóa nét “buồn buồn” trong tâm tưởng, cái “hiu hắt” của “hơi may” như đã hóa “bốn bề tâm tư”.
Lấy chất liệu từ hiện thực, văn chương khởi sinh nơi ngôn từ mà ngân lên bao vang vọng sâu xa. Và trong “Buồn đêm mưa”, chắt chiu nơi từ ngữ, Huy Cận như đã làm tăng tiến thêm cái man mác trong không gian, biến bài thơ trở thành một khúc nhạc mang đậm tâm sự mà cũng lắm bi ai. Cách sử dụng những thanh bằng liên tiếp cùng các từ láy đầy tài tình chẳng những gợi nên tính nhạc trong thơ, mà còn thi vị hóa rõ nét những nốt trầm trong khúc nhạc ấy. Xuyên suốt bài thơ, nhịp điệu hòa trong ngôn từ mà chậm rãi ngân vang, như muốn hình tượng hóa bước đi đầy sầu muộn của nỗi buồn giữa đêm mưa.
Quả thực, bằng sự nhạy cảm của một thi nhân, Huy Cận không chỉ quan sát bằng mắt, mà còn bằng tai, bằng trái tim, để rồi thông qua hiện thực mà đưa cơn mưa ấy thoát khỏi sự vô hình hoá của cuộc đời. Cơn mưa đêm dường như đã mang theo cái sầu bi mà chi phối lăng kính của nhà thơ, mang theo bao sầu muộn mà dẫn dắt mạch cảm xúc của thi phẩm. Trong không gian cao, rộng ấy, tiếng mưa như vang vọng khắp không gian, kéo theo một nỗi buồn không tên nặng trĩu nơi tâm tưởng con người.
Buồn theo mưa mà ngân vang mãi, mưa có buồn ghé chốn thi nhân.
Nội dung: Đình Anh - CTV
Hình ảnh:  Hồng Phước - CTV
(Bài viết thuộc quyền sở hữu của VCMC, vui lòng KHÔNG REUP)
-----///-----
✨ Liên hệ với VCMC ở:
🍋 Facebook: Litterature Saignante
🍋 Email: [email protected]
🍋 Liên hệ: 0337974028
-----///-----
✨ Cùng tham gia group “Văn chương máu chảy cùng đỗ chuyên” để được học văn free nhé.
#văn_chương_máu_chảy #vcmc #HuyCan #NLVH

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro