
9
chẳng biết là do thùy tiên sợ ngọc thảo thật hay là lý do gì khác mà sáng hôm nay người ngồi trên chiếc xe kéo cùng thùy tiên đi tới chỗ làm lại là tiểu vy
" bộ vui lắm hả ? " thùy tiên ngồi kế bên nhìn nét mặt của tiểu vy thì nhịn không nổi đành buộc miệng hỏi , sắp được gặp người trong lòng nên mới vui như vậy chứ gì ?
" dạ , được đi làm với chị tiên ai mà hông vui " tiểu vy nghe hỏi thì ghé sát tai thùy tiên nói nhỏ , tính ra mấy ngày rồi em mới được thùy tiên dẫn đi theo lại á
" chứ không phải được gặp thằng hai nên vui hả ? " thùy tiên mặt vẫn không chút biểu hiện gì nhìn lấy tiểu vy , bộ tưởng cô là con nít chắc ?
" dạ ? " tiểu vy thấy thùy tiên nói vậy thì có chút chột dạ , chẳng biết tại sao thùy tiên lại biết được chuyện mình thích anh hai ?
" sao , chị nói không đúng hả ? " thùy tiên buồn bã mà nhắc lại một lần nữa , có ai vui nổi khi thấy người mình yêu đi yêu người khác đâu chứ
" hông có , em vui thiệt mà " tiểu vy thấy thùy tiên có chút buồn thì vội lên tiếng giải thích , nửa vui vì được gặp người thương nửa vui vì được đi làm chung với thùy tiên có được chưa ?
" em có muốn lấy thằng hai không vy ? " thùy tiên thở dài nói , có lẽ tình cảm của cô chỉ nên để trong lòng mà thôi
" chị tiên hỏi gì kỳ , em còn nhỏ quá trời , em chỉ muốn ở vậy để đi theo hầu cho bà với chị tiên thôi " tiểu vy trong tình thế này đành nhắm mắt mà nói dối , em mà thừa nhận một cái chắc ngày mai thùy tiên kêu em dọn đồ lên đây ở với anh hai luôn quá
" ừ " thùy tiên biết tiểu vy nói dối nhưng cũng đành gật đầu cho qua chuyện , người ta đã cố tình nói như vậy hổng lẽ mình lại bóc mẽ người ta hay sao ?
thùy tiên nói xong liền tựa người vào phía sau xe , mắt bâng quơ nhìn cảnh vật trên đường đi , tuổi của cô cũng đã không còn nhỏ nữa , có lẽ không sớm thì muộn má cô cũng sẽ tìm một người nào đó mà gả cô đi thôi
trái ngược với dáng vẻ đầy muộn phiền của thùy tiên , trong lòng tiểu vy giờ đây rối bời vô cùng , chẳng hiểu sao hôm nay thùy tiên lại hỏi mình mấy câu hỏi đó nữa ?
" sau này chị lấy chồng thì em có mừng cho chị không vy ? " thùy tiên mắt vẫn nhắm chặt , hững hờ hỏi tiểu vy một câu
" em ..." tiểu vy nghe đến đó thì có chút sững lại , thật lòng mà nói em chưa từng nghĩ đến cái cảnh này bao giờ
" dạ cô hai ơi , tới nơi rồi " người kéo xe phía trước thấy đã tới nơi thì quay ra sau thông báo cho thùy tiên một tiếng , mà nhìn kỹ thì chắc thùy tiên ngủ quên rồi hả ?
" thằng hai ở phía sau chỗ làm , em muốn gì thì ra đó gặp nó , chị vô phòng làm việc , không có chuyện gì thì đừng kiếm chị " thùy tiên nói xong liền lập tức bước xuống xe bước vào nơi làm việc quen thuộc của mình , bỏ lại tiểu vy trên xe cùng với câu trả lời lấp lửng
tiểu vy trên xe nhìn bóng lưng của thùy tiên đi vô mà có chút buồn , nhưng ngặt một nỗi khó hiểu là em chẳng biết tại sao mình lại buồn như thế ?
.
.
.
.
.
.
.
.
.
nếu ở bên phía của thùy tiên là phong ba thì chắc chắn ở nhà thùy tiên là bão táp , mà cơn bão này không ai khác chính là cô em gái ruột ngọc thảo
" má , má thấy chị phương anh đâu không ? " ngọc thảo mới sớm sáng mở mắt ra không thấy phương anh liền có chút không vui , hôm qua em đã cố tình giữ chị ở bên cạnh rồi mà thùy tiên vẫn cố tình bắt phương anh đi cho bằng được hả ?
" má kêu phương anh đi với cô khánh rồi " bà hội đồng phe phẩy cây quạt trong tay mà bình thản trả lời , buổi sáng yên bình của bà coi như đã bị ngọc thảo phá hỏng mất rồi
" cô khánh nào ? " ngọc thảo kéo ghế mà ngồi xuống trước mặt má mình , xém xíu là nghĩ oan cho thùy tiên rồi
" thì cô ba khánh nhà ông phú hộ đối diện ở phía bên kia sông đó " bà hội đồng nhấp một ngụm trà rồi nói tiếp , bình thường ngọc thảo làm gì quản mấy chuyện này , sao nay siêng năng hỏi han quá vậy không biết ?
" gì kỳ vậy , chị phương anh là người hầu của con mà sao má kêu chỉ đi theo hầu người khác là sao ? " ngọc thảo nghe tới tên cô ba khánh thì tâm trạng càng tệ hơn , lần trước là nhờ kho dùm nồi cá , lần này mượn luôn phương anh của em là sao ?
" thì có gì đâu , nhà mình thiếu gì người làm , cho người ta mượn một người thôi có gì quá đâu " bà hội đồng đặt chén trà trong tay mình xuống , ngước mắt khó hiểu nhìn ngọc thảo , con nhỏ này nay bị gì hả ?
" thì nhà người ta cũng có thiếu người làm đâu mà phải mượn của nhà mình " ngọc thảo không phục mà cãi lại , bộ thiếu người làm lắm hay sao mà cứ nhất quyết chọn phương anh của em vậy ?
" dạ thưa cô , nhà ông phú hộ có việc cần lên thành phố ít bữa , nên dẫn người hầu trong nhà đi theo luôn , để lại cô ba khánh với 3 người hầu ở lại nhà à , tui mới thấy vậy sợ cô ba một thân một mình thì có chuyện không hay nên nhờ phương anh nó qua bển ở đỡ vài hôm , lỡ mà có gì thì nó còn chạy về đây nó báo cho tui hay " bà hội đồng xếp cây quạt lại mà nói một hơi dài , con với cái tối ngày chỉ biết trả treo bà là giỏi thôi
" vậy má kêu chị phương anh qua đó ở đỡ vài hôm là bao lâu ? " ngọc thảo dù muốn cãi lắm nhưng phải ngậm chặt miệng lại , lỡ như em nói gì không đúng mắc công lại bị la nữa
" thì tầm hơn một tuần " bà hội đồng nhẩm đi nhẩm lại trong miệng một hồi rồi mới trả lời cho ngọc thảo hay
" hơn một tuần mà kêu là vài hôm hả ? " ngọc thảo nghe tới đây thì chau mày chặt lại , nhớ tới nét mặt hôm bữa của phương anh khi nhắc tới cô ba nhà đó thì lại càng bực tức hơn
" rồi có vấn đề gì không ? giờ tui là chủ hay mấy người là chủ ? " bà hội đồng thấy cách ăn nói của ngọc thảo thì không hề hài lòng chút nào , được bà chiều riết nên sanh tật đây mà
" ý con hông phải vậy , ý con là má kêu chị phương anh đi lâu như vậy rồi mai mốt ai theo hầu con ? " ngọc thảo thấy má mình giận thì đành xuống nước giảng hòa , đợi chiều nay thùy tiên về em năn nỉ thùy tiên qua bên đó nói chuyện cũng chưa muộn
" thì thím tư , con sáu , con mận , một đống người đó , cô muốn chọn ai mà không được " bà hội đồng nhìn điệu bộ của ngọc thảo thì cực kỳ không vui , chỉ là một người hầu trong nhà thôi mà nó dám ăn nói với má nó vậy đó
" thôi mà má , nãy con còn chưa tỉnh ngủ nên có lỡ lời , má đừng có giận con nha " ngọc thảo vừa nói vừa nắm lấy cánh tay của má mình năn nỉ , em chỉ là lỡ lời xíu thôi mà
" rồi sao nay thức sớm vậy ? " bà hội đồng nghe ngọc thảo nói vậy thì cũng xuôi xuôi tai , thế là đành bỏ qua cho xong chuyện
" thì con thức sớm để ăn sáng với má nè " ngọc thảo ngu gì mà nói do không thấy phương anh bên cạnh nên mới thức , nói vậy có khi má em cắt lưỡi em luôn đó
" hay quá ha , chứ không phải thức dậy để cãi tay đôi với tui hả ? " bà hội đồng còn lâu mới tin lời ngọc thảo nói , trứng mà đòi khôn hơn vịt hay gì ?
" thiệt mà má " ngọc thảo thấy má mình nghi ngờ thì bày ra bộ mặt nhõng nhẽo , bảo đảm không tin cũng phải tin mà xem
" vậy ăn xong thì đi với tui ra coi ruộng , để đặng sau này còn biết đường mà làm ăn với người ta " bà hội đồng thấy vậy thì cũng không nỡ nói nặng nói nhẹ nữa , mắc công hai má con không được ăn sáng mà ngồi cãi tới chiều
" dạ " ngọc thảo nghe tới đó thì ủ rũ gật đầu , mới vừa làm hòa với phương anh hôm qua xong , hôm nay chưa kịp nói chuyện nữa là người ta đã đi rồi
bà hội đồng nhìn bộ dạng của ngọc thảo mà lắc đầu chịu thua , tính nết như này mai mốt về nhà người ta làm dâu chắc người ta trả lại quá
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro