
Chương 297
Lần này La Mông bẫy được người thầy thuốc ngồi khám này tên Vương Thừa Phong, ở trong đám học trò của lão Bạch đứng hàng thứ ba, năm nay cũng có hơn năm mươi tuổi rồi, từ lúc hơn mười tuổi bắt đầu đi theo bên người lão Bạch, hơn ba mươi tuổi học thành nghề, hiện giờ lại hai mươi năm sau trôi qua, chính ông ta cũng dạy dỗ ra mấy học trò không tệ, lần này Vương Thừa Phong đi ra ngoài, y quán nhà ông phải dựa vào mấy học trò đó chống đỡ.Theo lão Bạch nói, học trò thứ ba này của ông là một người kiếm tiền lợi hại nhất bên trong đám học trò của ông, sở trường của nó là chữa vô sinh, rất nhiều người nghe nói danh tiếng của nó, ngàn dặm xa xôi tới đó tìm nó xem bệnh."La Mông, ánh mắt cậu không tồi, lúc này ép thằng này ở lại đây làm đủ hai tháng, đảm bảo cậu kiếm được đầy chậu đầy chén". Học trò nhà mình thua cờ, lão Bạch thật cao hứng."Vậy cháu nói một tiếng cùng bọn họ trước, nhanh chóng dán quảng cáo ra ngoài". La Mông nói xong liền cầm di động đi ra hành lang bên ngoài, anh vốn tùy tiện tóm người cho đủ số, lòng nghĩ nhóm học trò của lão Bạch tóm lại là không tệ được, không nghĩ tới thế nhưng bị anh tóm được báu vật rồi.La Mông dựa tại trên lan can gọi điện thoại cho Bốn Mắt, bảo nó nhanh chóng phát cái thông báo về chuyện này trên trang web của Thủy Ngưu quán, sau đó chỗ diễn đàn Đồng thành cũng phải nhớ rõ nói một tiếng, trong cái diễn đàn đó có rất nhiều fan ruột siêu cấp của Ngưu Vương trang, năng lực khuếch tán tuyên truyền vô hạn."......". Lúc này Bé Khỉ cũng đi tới rồi, giơ tay dứ dứ đôi óc chó gần đây bé đang xoa tới trước mặt lão Chu."Không trốn con đâu mà". La Mông nói chuyện xong, cúp điện thoại, rất sảng khoái liền cầm lấy đôi óc chó này, tối hôm nay con anh ra sức, khẳng định không thể để bé làm không công, đề cập tới vấn đề giáo dục, nếu hồi nhỏ liền quen làm không công, trưởng thành nói không chừng còn phải làm không công cho người ta, đó là lão Chu tuyệt đối không muốn nhìn đến.La Mông một tay xoa óc chó, một tay dắt Bé Khỉ, sau khi hai người vào nhà vào nhà, như cũ ngồi xuống vị trí ban đầu."Bé con này năng lực chơi cờ không tồi, hôm nay là tôi nhìn nhầm rồi". Vương Thừa Phong cầm lấy bình rượu lại rót một ly rượu cẩu kỷ cho chính mình, nếu ông ở lại nơi này hai tháng, y quán nhà mình phải tổn thất không ít thu nhập, lúc này uống nhiều một chút là đỡ một chút."Mấy đứa bây tại phương diện này, còn có đứa nào muốn thử xem cùng Bé Khỉ không?". Lúc này lão Bạch cũng là đang cao hứng."Không thì, để học trò con và bé chơi ván tiếp theo?". Lúc này lại có lại có một người nói chuyện, nhìn tuổi tác cũng không kém Vương Thừa Phong nhiều lắm, là một nữ thầy thuốc duy nhất trong những người tới đây."Chậc". Vương Thừa Phong nhấp một chút rượu cẩu kỷ vào miệng, như là có chút phản đối."Y thuật học trò cô thế nào? Có thể ngồi khám không?'. Nếu không thể ngồi khám, lão Chu cần gì lấy hai bình rượu cẩu kỷ cược cùng gã ta chứ?"Nếu nó thua, tôi ở lại". Người nữ thầy thuốc mới nãy nói."Vậy được". Lão Chu động tâm, hai ngày nay người bệnh tụ tập tới Trấn Thủy Ngưu càng ngày càng nhiều, anh nhìn đều có chút sốt ruột, nhiều người như vậy, liền mấy thầy thuốc ngồi khám như vậy, khi nào mới có thể xem bệnh xong?Tuy rằng anh cũng biết này rất có khả năng là cái bẫy, xem phản ứng vừa rồi của Vương Thừa Phong liền có thể biết một ít, những người ở đây lúc này cũng là sắc mặt khác nhau, La Mông đều thu hết những cái này vào trong mắt. Chẳng qua cũng chơi một ván xem sao, thua cũng chính là hai bình rượu cẩu kỷ, thứ này anh còn có một ít, thi thoảng thua một lần cũng không có hại gì."Được, chúng ta chơi chút đi". Học trò của nữ thầy thuốc kia nói xong liền xắn tay áo ngồi xuống bên cạnh bàn cờ."........". Bé Khỉ ngẩng đầu nhìn gã một lát, sau đó nói: "Không chơi".".......". Người ở đây đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó liền có người cười ha hả."Tại sao không chơi vậy?". Học trò của nữ thầy thuốc kia buồn bực, mới nãy gã còn xắn tay áo định chơi thỏa thích một lần, kết quả bé con người ta căn bản không chơi cùng gã."Chậc, không lớn không nhỏ, sư thúc nói chơi với con, thì chính là không chơi với con, còn hỏi tại sao không chơi với con". Lão Bạch ở một bên lửa cháy đổ thêm dầu."......". Học trò của nữ thầy thuốc kia không còn lời gì để đáp lại. Bé Khỉ xem như học trò thân truyền của lão Bạch, mà gã lại là học trò của học trò lão Bạch, cho nên ấn vai vế mà nói, Bé Khỉ quả thật là sư thúc của gã."Ta nói Chí Đức này, một phen tuổi sao còn không phúc hậu như vậy chứ, ai chẳng biết học trò cô là quán quân cả nước chứ?". Lúc này Vương Thừa Phong rốt cục cũng nói chuyện rồi."Không phải là vì lừa hai bình rượu cậu ta để uống sao, không nghĩ tới bé con này tinh như vậy". Lúc này nữ thầy thuốc tên Quý Chí Đức cũng cười lên.Bé Khỉ một mực ở một bên nghe bọn họ nói chuyện không lên tiếng, bình thường lúc bé ở bên Lò Rèn chơi cờ cùng lão Thường, nhóm ông lão khác trong tòa nhà liền không ít ở một bên loạn ra chủ ý cho bé, nếu bé nghe lời bọn họ, thua cờ thường thường liền rất nhanh, thời gian dài trôi qua bé liền biết rồi, việc này còn phải dựa vào chính mình suy nghĩ, chính mình quyết định mới được.Đương nhiên, thói quen như vậy sau khi được đưa vào trong cuộc sống, bé cũng sẽ có vẻ càng thích tự hỏi hơn so với phần lớn trẻ con khác, càng thói quen chính mình làm phán đoán. La Mông và Tiếu Thụ Lâm cũng không là cái loại cha mẹ dục vọng khống chế đặc biệt mạnh, lại càng sẽ không ép buộc yêu cầu Bé Khỉ làm việc theo ý tưởng của bọn họ."Mọi người nói coi bé con nhỏ như vầy làm sao có thể có chủ ý như vậy chứ, Bé Khỉ phải không? Tới, kêu sư tỷ"."Sư tỷ"."Ôi chao! Nhìn xem tiểu sư đệ chúng ta nè!"."Bà già dê xồm này"."Vốn chính là sư tỷ mà, không gọi sư tỷ gọi gì? Mấy người nói coi".Tối này liền vô cùng náo nhiệt như vậy trôi qua, hôm sau chính là ngày mồng một tháng năm, ngày này nơi nơi đều rất bận, trấn Thủy Ngưu rất bận, Thủy Ngưu quán rất bận, Ngưu Vương trang rất bận, công ty vận chuyển của bọn Tiếu Thụ Lâm cũng rất bận, ngay cả bên Bảo Tháp tự đều rất bận.Rất nhiều người đều tin tưởng tương lai Thủy Ngưu quán của lão Chu nhất định phi phàm, quyết định muốn tận mắt chứng kiến khoảnh khắc mang tính lịch sử này, thậm chí có người ngàn dặm xa xôi tới đây xem buổi lễ, nhưng mà vượt ra dự kiến của mọi người, đối mặt biển người đông đúc phía trước Thủy Ngưu quán, lúc này lão Chu lại biểu hiện rất khiêm tốn, chính là đơn giản nói mấy câu hình thức, sau đó liền tuyên bố Thủy Ngưu quán chính thức khai trương.Tại trong tiếng pháo đì đùng, cửa lớn Thủy Ngưu quán bị chậm rãi mở ra, nhóm người bệnh tới đây chữa bệnh dưới sự dẫn đường của nhóm tình nguyện viên có trật tự từng nhóm tiến vào trong y quán.Trong đình Ngưu Vương bên ngoài Thủy Ngưu quán lúc này cũng là vây đầy người ba tầng ngoài ba tầng trong, Mã Từ Quân liền đứng ở bên cạnh thùng quyên tiền, từ trong cái ví tiền của mình, lấy ra một xấp tiền mặt nhét vào trong thùng quyên tiền."Ông chủ Mã, lần này anh tổng cộng quyên bao nhiêu vậy?". Trong quần chúng vây xem có người lên tiếng hỏi."Ài, cũng không bao nhiêu, tiền nhiều tiền ít đều là tấm lòng. Trị bệnh cứu người, chuyện này rất tốt, tôi nhất định ủng hộ". Mã Từ Quân còn chơi một hồi hàm súc, trên thực tế tiền mặt vừa quyên chính là một vạn tệ, lúc này gã trước mặt nhiều người như vậy, nhét một xấp tiền mặt vào trong thùng quyên tiền, gã cũng không tin không ai đi đếm."Ông chủ Mã nhân từ nha!". Không ít người đều nói như vậy."Ài, ài, cần phải, cần phải". Ông chủ Mã ở trong đám người tìm đúng mấy người cầm cameras cầm di động, đối diện màn ảnh bày cái POSE, tranh thủ tận lực lưu lại nhiều hình chụp đẹp.Lúc này, bên ngoài đình truyền tới một trận huyên náo, thì ra là ông chủ Đoạn cũng tới, hàng này cũng không phải một mình mình tới, phía sau gã còn đi theo một phần hội viên VIP của hội sở nhà mình.Đây là hoạt động trước đó gã trù hoạch sẵn rồi, tổ chức hội viên VIP đi thăm nơi sản xuất nguyên vật liệu của mấy món ăn chủ yếu trong hội sở bọn họ sử dụng, nói thật, cho dù chính hắn không công khai, lúc này rất nhiều người thạo tin cũng đều đã biết tầm tầm rồi, chẳng qua, trước khi tổ chức hoạt động này, gã vẫn là thương lượng một chút trước cùng lão Chu, lão Chu cũng đáp ứng rồi, ở bên Hồng Công, tạm thời cũng chỉ cung hàng cho một mình gã, tuy rằng chính là hứa hẹn miệng, nhưng mà Đoạn Gia Thụ hiển nhiên khá tin tưởng đối nhân phẩm của lão Chu.Tại trên đường tới đây, Đoạn Gia Thụ cũng đã nói không ít chuyện trên Ngưu Vương trang cho nhóm hội viên VIP của hội sở nhà mình, bản thân gã liền từng làm nhân công dài hạn trên Ngưu Vương trang, nghe mọi người nói chuyện trên Ngưu Vương trang không ít, Ngưu Vương rống gì đó, đất thần nước thần gì đó, còn có rắn lớn và chồn xuất quỷ nhập thần, đàn khỉ trên núi, bị gã nói tới kêu một cái mơ hồ.Ngoài ra, Đoạn Gia Thụ còn giới thiệu diễn đàn Đồng thành và tiệm đặc sản của nhà La Hưng Hữu cùng bọn họ, hai cái này đều là nơi nhiều fan ruột của Ngưu Vương trang thường xuyên ghé thăm."Anh xem đồ trong tiệm đặc sản nhà bọn họ bán đều rất rẻ, chính là chủng loại đặc biệt ít phải không? Đó là bởi vì bán chạy lắm, lên giá hàng chưa bao lâu liền đều bị cướp hết rồi, lộ cái tin cho các anh, trước tết đoan ngọ năm nay, lão Chu muốn gói một đám bánh chưng đăng lên tiệm online bán, tới khi đó nếu các anh cảm thấy hứng thú, cũng có thể đi cướp chút xem"."Bánh chưng gì? Dùng gạo nếp của Ngưu Vương trang gói à?". Nếu là dùng gạo nếp của Ngưu Vương trang sản xuất gói bánh chưng, bọn họ khẳng định phải cướp."Khẳng định không phải, Ngưu Vương trang một năm mới trồng ra bao nhiêu gạo nếp chứ, chỉ là bánh trôi gói cho hội sở cho chúng ta cũng không đủ dùng. Bánh chưng lần này, là gạo nếp thu mua từ thôn làng lân cận, đậu xanh trái lại của đậu của Ngưu Vương trang sản xuất, thịt mặn là dùng thịt heo của nhà bọn La Hán Lương muối chế, gói bánh chưng dùng chính là lá tre trên núi bọn họ, bánh chưng lá tre ăn qua rồi chứ? Rất thơm, kích cỡ cũng lớn, bán không mắc, nghe lão Chu nói, một cái bánh chưng lá tre liền định bán năm tệ, xem như tri ân khách hàng thân thiết".Sở dĩ ông chủ Đoạn biết chuyện này, vẫn là bởi vì nguyên nhân thời gian trước lão Chu liền cũng bắt đầu bố trí người đi lên núi nhặt lá tre rồi."Tới khi đó hội sở chúng ta cung ứng hay không?". Đối đám người lắm tiền bọn họ, tranh cướp trên mạng cùng với đám dân mạng đông nghìn nghịt, còn không bằng bỏ thêm chút tiền đỡ mệt."Tới khi đó tôi tận lực tranh thủ". Này khẳng định là phải cung ứng: "Ngoài ra, trên Ngưu Vương trang hàng năm tuyển nhân công, nếu các anh cảm thấy hứng thú, tùy thời cũng có thể tự mình tới đây"."Tôi xem topic trên diễn đàn Đồng thành, giống như nói không hề ít người bên ngoài cũng tới chỗ anh ta làm việc à?"."Có mệt nhọc hay không?"."Mệt, nhưng mà sảng khoái, cái chuồng trâu đá xanh trên Ngưu Vương trang, còn có hệ thống khí mê tan, hai cái nhà sàn lớn trên núi, còn có một cái đập nước lớn cùng với đám ruộng bậc thang trên sườn núi, còn có toàn bộ hệ thống tưới tiêu, rất nhiều công trình đều là mọi người cùng nhau thi công hoàn thành, nghe nói gần đây bên trên Ngưu Bối Lĩnh đang đào cái ao ba ba, ngay tại dưới chân vách núi đá, trên hai bên vách đá, còn trồng rất nhiều Thiết Bì Thạch Hộc."Chúng ta cũng đi xem một chút đi". Một xe người bị gã nói tới lòng ngứa ngáy khó nhịn."Chỗ cậu ta chưa bao giờ để người ta đi tham quan". Ông chủ Mã nói."Vậy chúng ta cũng đi làm việc!". Này không phải chuyện rất đơn giản sao?"Đi làm việc? Tôi sợ các anh chịu không nổi". Ông chủ Đoạn lo lắng nói."Sợ cái gì? Anh đều chịu được nhiều ngày như vậy, liền bọn tôi không chịu được?". Đám người trên xe phản đối."Vậy được, trước lên Ngưu Vương trang, tới khi đó nếu ai chịu không nổi, liền đi khách sạn trước đó chúng ta đặt sẵn rồi nhé". Ông chủ Đoạn gõ thước tay*, cứ như vậy, gã lại bớt đi không ít chi phí ăn ở.*gõ thước tay: ví với người chủ trì đã quyết định xong, thỏa thuận mua bán xong xuôi.Cứ như vậy, một đám người quyết định muốn lên Ngưu Vương trang, chẳng qua trước khi đi Ngưu Vương trang, hôm nay y quán của nhà lão Chu khai trương, bọn họ khẳng định cũng là phải góp vui một chút, vì thế một đám người trùng điệp liền tới đó.Lúc bọn họ tới, vừa vặn chạm mặt ông chủ Mã đang quyên tiền, chỉ thấy gã nhét một xấp tờ một trăm tệ vào trong thùng quyên tiền.Đoàn người bọn họ, dọc theo đường đi liền nghe không ít Đoạn Gia Thụ nói một ít chuyện về La Mông và Ngưu Vương trang, lại đổ bộ lên diễn đàn Đồng thành xem không ít topic, cũng có một cái ấn tượng đại thể đối La Mông, lúc này lại thấy bà con nông thôn bản địa quyên tiền quyên tới hào phóng như vậy, không khỏi cũng sinh ra cảm động ở trong lòng."Nếu chúng ta đã quyết định phải đi lên Ngưu Vương trang làm việc, trên người mang nhiều tiền mặt như vậy cũng vô dụng, nếu không liền đều quyên hết đi?". Có người đề nghị nói."Quyên, quyên". Những người khác đều phụ họa.Vì thế một đám người đi tới đó, từ trong ví tiền chính mình moi ra một xấp tiền mặt một trăm tệ nhét vào trong thùng quyên tiền, đây đều là vốn chuẩn bị dùng để tiêu xài xa xỉ, lúc này liền đều dùng để làm việc thiện."Những người này đều là hội viên VIP của hội sở XX chúng tôi, vốn là tới đây du lịch, đúng lúc gặp Thủy Ngưu quán khai trương, coi như là tận một phần tâm ý". Đoạn Gia Thụ giới thiệu thân phận của nhóm người bọn họ cùng mọi người."Tách tách tách tách!". Âm thanh chụp hình liên tục bên tai."......". Ông chủ Mã cười tủm tỉm đứng ở một bên làm bối cảnh, trong lòng không ngừng chửi rủa, họ Đoàn này cũng thật biết cướp nổi bật!Chỉ chốc lát sau, lão Chu cũng tới rồi, trong tay còn dắt Bé Khỉ, hôm nay Tiếu Thụ Lâm không đi cùng bọn anh, chờ trễ một chút, Tiếu Thụ Lâm cũng sẽ dẫn người công ty mình tới đây quyên tiền."Sao lão Chu cũng tới quyên tiền vậy?". Mọi người thấy lão Chu cũng cầm một túi tiền tới đây, rối rít bàn tán."Đúng nha, những người đó chữa bệnh miễn phí, vốn cũng chỉ thu một nửa chi phí, tương đương nói là ra một nửa từ trong tiền quyên góp được, y quán các anh ra một nửa, tới khi đó có đủ hay hòa vốn hay không còn khó nói, anh còn quyên tiền gì?"."Hôm nay mọi người đều quyên, tôi cũng tới đây góp vui". Lão Chu cười tủm tỉm nói. "Sau này đám tiền quyên góp này chúng tôi dùng như thế nào, còn mời mọi người giám sát nhiều hơn, tư liệu người bệnh xin chữa bệnh miễn phí, chúng tôi sẽ đăng lên trên trang web trước ba ngày, xin mọi người hỗ trợ xác minh, một khi phát hiện có chỗ không đúng, người tố cáo có thể nhận được một túi quà lớn của Ngưu Vương trang tặng"."Cứ tiếp tục làm như vậy, anh nhưng đừng khiến chính mình lỗ sạch vốn đó". Mọi người kỳ thật vẫn là hy vọng Ngưu Vương trang có thể ổn định dài hạn phát triển tiếp, sợ lần này La Mông dùng sức quá mạnh, khiến chính mình phá sản."Hẳn là không lỗ được, cũng không phải mỗi người đều chữa bệnh miễn phí". Ít nhất hai tháng trước đó, tám phần là sẽ không lỗ vốn, La Mông vừa mới lừa được một thầy thuốc ngồi khám chuyên chữa vô sinh rất giỏi, tối qua vừa mới thả ra tin tức, hôm nay liền xuất hiện không ít người bệnh hẹn trước, phải biết rằng, bệnh vô sinh này, Thủy Ngưu quán là không cho chữa bệnh miễn phí."Sau này Thủy Ngưu quán này, còn phải dựa vào mọi người quan tâm nhiều hơn". Lão Chu chắp tay thi lễ cùng mọi người. Hôm nay anh thật cũng không có mặc một bộ quần áo viên ngoại kia, mà là mặc âu phục giày da, từ buổi lễ khai trương tới bây giờ, đều vẫn giữ nguyên hình tượng ổn trọng hữu lễ, dù sao hiện giờ anh cũng là ông chủ của Thủy Ngưu quán."Này đều là hiển nhiên rồi". Mọi người đều sôi nổi đáp lời.Lão Chu quyên góp một số tiền, dẫn Bé Khỉ đi khỏi đình Ngưu Vương, đi tới bên y quán."Lão Chu thật là một người thiện tâm"."Hôm nay nhìn qua đặc biệt ổn trọng"."Bình thường đều là hay đùa giỡn cùng chúng ta, làm sự nghiệp lớn như vầy, trong lòng cậu ta còn có thể không có chút tính toán trước?"."Lại nói, lão Chu mặc âu phục còn thật rất đẹp trai"."So với sao nam trong TV còn đẹp trai hơn"."......."".......". Ông chủ Đoạn và ông chủ Mã hai người mặt treo tươi cười, yên lặng không nói đứng ở một bên, mới nãy bọn họ quyên góp nhiều tiền như vậy, cũng không thấy có người khen như vậy, thằng nhóc La Mông thật giỏi.Lúc này Hồ Đàn Phong vội vàng chạy tới, sáng hôm nay gã có chút việc kéo dài, vốn còn lo lắng mọi người đều tan hết rồi, vậy gã quyên tiền còn quyên cho ai xem chứ? May mắn tới kịp.Hồ Đàn phong sửa sang lại quần áo, ở trên mặt treo lên tươi cười, từ tỏng ví tiền lấy ra một xấp tiền mặt nhét vào trong thùng quyên tiền, kết quả làm thế nào đều không nhét vào được, quay đầu nhìn, lão Chu ngay tại phụ cận cách đó không xa, vì thế lớn giọng rống lên một câu: "Lão Chu mau tới! Thùng quyên tiền đầy rồi!".
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro