Lòng vị tha
"Chúng ta đầy khiếmkhuyết và sai lầm; hãy để chúng ta cùng tha thứ cho sự nực cười của nhau – đólà luật đầu tiên của tự nhiên" (Voltaire). Cuộc sống sẽ bớt đi những điều nựccười nếu bạn và tôi biết nuôi dưỡng cho mình lòng vị tha. Chỉ là một cái gậtđầu chấp nhận lời xin lỗi, một nụ cười là một lời tha thứ sau lỗi lầm của ngườikhác hay hi sinh vì lợi ích chung nhưng cũng đủ để xóa tan những sắc màu ma mịđang làm sầu não tâm hồn con người. Vị tha không đơn thuần là một đức tính tốtmà còn là liều thuốc chữa lành vết thương, là chìa khóa mở cánh cửa cơ hội hoànthiện bản thân mà ta nên trao cho người đang cần.Trong lớp có học sinh học kémhơn, bạn không dè bỉu, xa lánh mà sẻ chia, giúp đỡ bạn mình học tốt. Trong tậpthể có thành viên mắc lỗi, làm điều sai trái, bạn không lên án gay gắt mà ngượclại, giúp đỡ, tạo mọi điều kiện để giúp họ sửa sai. Chắc chắn cuộc sống chúngta sẽ tươi đẹp hơn, tập thể vững mạnh hơn, đó cũng chính là cách bạn đang gieotrồng một hạt giống tốt lành cho tâm hồn nhân loại, cho quá trình trưởng thànhcủa nhân cách một con người. Song vẫn còn không ít cá nhân nhỏ nhen, khép mìnhvào khuôn khổ của sự khắt nghiệt, như mảnh đất cằn cỗi chẳng bao giờ chịu nuôidưỡng hạt giống nào. Giữa thế giới lung linh vạn ánh sáng nhân ái và khu vườntăm tối với hơi thở của sự lạnh lùng, đâu sẽ là nơi hạnh phúc được lớn dần? Họccách tha thứ là học cách sống đẹp cho người và cho bản thân. Đó cũng là cáchbạn tận hưởng và tận hiến giữa cuộc đời!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro