chương 7
ngày tháng trôi qua thật dài
anh vẫn mong em trở lại.
.
dương hoàng yến -"không sao, cứ xem như là do men dẫn lối"-
dương hoàng yến tỉnh dậy sau cơn tình, cơ thể nhức nhối cộng với men rượu khiến em chao đảo, nhưng vẫn bình tĩnh lấy bộ đồ của mình trong tủ rồi đi thay, không nhờ vả một lời
khỉ thật, dẫu cho đây chẳng phải lần đầu, nhưng
dương hoàng yến đang muốn vạch ra khoảng cách với tóc tiên, điều mà trước đây em chưa hề làm
tóc tiên hồi tưởng, ừ, chị không thắc mắc vì sao dương hoàng yến lại muốn có khoảng cách với mình
kể lại đêm hôm qua cũng kịch liệt lắm, dương hoàng yến xin tha thảm thiết, nguyễn khoa tóc tiên thì giả điếc làm ngơ mà cứ hì hục làm việc còn đang dở tay.
vì tóc tiên ghen
trước giờ tóc tiên cực kì bài xích việc hoàng yến tiếp xúc thân mật với người khác, cực kì ghét
thậm chí hoàng yến đã hôn chị không biết bao nhiêu lần, thế mà vẫn ghì lấy kiều anh đòi hôn, mặc dù miệng vẫn kêu "tóc tiên hôn em đi"
dương hoàng yến mở cửa đánh bay mọi suy nghĩ mông lung của tóc tiên, em mặc chiếc áo cao cổ che đi vết đỏ như muỗi đốt trên cổ
một con muỗi xảo trá
em biết tóc tiên nghĩ về điều gì, đêm qua em cũng chẳng buồn chú ý, chỉ là một đêm tình, xem như cho qua, em không cần thiết suy luỵ về đêm tình đó nữa
vẻ đẹp này luôn được người đời ca tụng, thậm chí họ mang ánh mắt mang dục vọng rách rưới mà em phỉ báng dáng chặt trên cơ thể dương hoàng yến, lộ rõ vẻ ham muốn và dục vọng
nguyễn khoa tóc tiên vừa chiếm hữu vừa sử dụng xem nó là của riêng, không muốn ai chiếm đoạt ngoài mình, tóc tiên chăm sóc người phụ nữ của mình khiến trông cô ấy như gái đôi mươi, vẫn mang một thân hình mơn mởn không ngần ngại khoe ra cái đẹp mà tóc tiên muốn gìn giữ bấy lâu.
dương hoàng yến -"em đi trước"-
hoàng yến dứt câu, em liền muốn rời khỏi căn phòng vẫn còn vương vấn mùi hương của đêm kích tình ấy, không rõ ràng, thật mông lung, chỉ thoang thoảng rồi tan dần trong không khí
nhưng dường như em bị một lực cản níu kéo, rồi tóc tiên khoá chặt em trong lòng, tựa cằm lên đầu em, mân mê từng lọn tóc con trên bả vai em thủ thỉ
-"dạo này chị mệt lắm, chị xin lỗi, chị đã lớn tiếng với em quá"-
-"..."-
-"em muốn chị làm gì cũng được, đổi lấy cái mạng chị cũng được, miễn là đừng rời bỏ chị như thời gian qua nữa"-
-"..."-
-"chị thương em lắm yến ơi"-
chị cảm nhận sự luân động trong vòng tay, chị buông tay mình
dương hoàng yến ôm lấy gương mặt chị, hôn lấy.
giống như đêm hôm qua chỉ là khởi đầu cho sự làm lại cho cuộc tình của họ vậy
tóc tiên nắm lấy cổ tay hoàng yến, ngấu nghiến đôi môi em, thận trọng cạy hai hàm răng đang cắn chặt vào nhau.
dương hoàng yến bắt lấy tín hiệu, nhẹ nhàng mở khẽ, chỉ để tóc tiên lùa vào thật nhanh chóng
-"chúng ta xem như vừa rồi là phép thử, giờ ta làm lại một phép toán mới, và hy vọng rằng đáp án của ta là nhau, chứ không phải là nháp để tìm một đáp án khác"-
tóc tiên thủ thỉ giữa hai cánh môi đang phập phồng, tiếp tục hôn lấy, không muốn đứt rời
trong nụ hôn triền miên, tóc tiên cả nhận vị mặn mà nơi đầu môi, dứt khỏi nụ hôn, chị nhìn lên, dương hoàng yến là đang khóc, chị đưa tay lau đi giọt lệ ấy, rồi lại nhìn xuống đôi môi bị mình nhàu nát, tiếp tục nối lại nụ hôn còn dở dang.
.
đồng ánh quỳnh -"thy ngọc, sao nay dậy sớm dữ mày?"-
thy ngọc -"tập chứ chi nữa, chứ mày vào thăm minh hằng sớm quá làm gì, giờ này cam còn chưa onl nữa đấy"-
đồng ánh quỳnh -"kệ mẹ tao, ủa, mà mày mới đổi ốp lưng hả, có hình chị tiên luôn, yến mà biết là mày chết mày"-
thy ngọc -"này điện thoại chị yến chứ không phải của tao, hôm qua bả để quên"-
ánh quỳnh -"à.. mà nghe nói hôm qua chị yến say hả"-
thy ngọc -"ờ, không biết bả còn sức đi tập không, vừa hỏi chuyện được một chút bà tiên dẫn bả về rồi"-
thy ngọc -"nuôi nấng như em gái, mà con gì nuôi mà không ăn, chắc chắn bả đánh chén chị yến sạch sẽ"-
ánh quỳnh -"bả mà biết tao với mày nói chuyện về bả với yến bả gặt đầu hết hai đứa nè"-
thy ngọc ậm ừ, rồi vào khu vệ sinh chung của chị đẹp sửa soạn trước, chờ cam on, thì mình tân trang lại bản thân đã
ánh quỳnh -"á chị yếnn"-
dương hoàng yến -"chào quỳnh"-
ánh quỳnh sặc nước, nhìn chiếc áo cổ cao mà hỏi tới -"gì, hai chị tiến triển nhanh thế??"-
ánh quỳnh không phải đồ ngốc mà không biết sau chiếc áo này là gì, chỉ là thắc mắc mình đã bỏ lỡ gì??
tóc tiên cũng từ xa đi tới, ánh quỳnh biết vậy ra hôm qua hai người này cũng dữ dội lắm, một người tay thì đỏ như muốn sưng lên, mà không biết tóc tiên có để ý không, một phần từ cổ trở xuống có một vệt răng nhỏ xinh, ánh quỳnh vội đoán đó là dấu răng của dương hoàng yến
ánh quỳnh đưa chiếc điện thoại của dương hoàng yến ban nãy thy ngọc để trên bàn trở về chính chủ
-"mấy đứa con nít con nôi, biết gì mà nói, nhìn mà học hỏi thôi"-
-"chị đừng dạy hư em nó giống chị"-
-"chị biết rồi, vợ"-
thy ngọc -"ủa hai chị hết giận nhau rồi à"-
tóc tiên khoác lấy bả vai dương hoàng yến, hôn nhẹ lên mái tóc em thay cho câu trả lời
định nghĩa hạnh phúc trong lòng tóc tiên chính là
dương hoàng yến .
.
kiều anh -"trời ơi chị tiên, dữ quá nha, chắc phải học hỏi bí kíp của chị rồi"-
bùi lan hương -"phải đó, tiên ơi, mày làm gì mà yến nó mặc bộ đồ kín cổng cao tường thế tiên?"-
minh tuyết -"mấy chị đẹp chọc mãi em nó ngại"-
-"ờ thôi"-
tóc tiên lén lút nắm lấy tay dương hoàng yến đang nóng lên vì gượng, em thề, sau khi kết thúc chương trình, tình cảm chị em rạn nứt luôn!!
-"còn 1 tuần nữa là sắp diễn rồi, vợ diễn tốt nha, chị yêu vợ, tin vợ"-
tóc tiên biết dương hoàng yến xem đây là một hành trình thật sự, sẽ có kẻ ở người đi, hoàng yến dù dừng chân ở đâu, em vẫn xem đó là điều đáng nhớ và luôn trân trọng nó
nhưng tóc tiên thì không muốn hoàng yến phải rời đi trong tiếc nuối của mình, tóc tiên luôn ủng hộ dương hoàng yến trên cương vị là bạn đời, dưới góc độ là đồng nghiệp thì tiên rất ngưỡng mộ yến
em đã chờ rất lâu trong sự nghiệp để có cơ hội toả sáng lần nữa, và điều đó không bao giờ là dư thừa.
.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro