Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Nước cờ của đối thủ

Tại thành phố S.

Chỉ còn một ngày nữa hợp đồng chính thức sẽ được ký kết, mọi thủ tục gần như hoàn tất.

Nhưng ngay khi vừa bước vào phòng họp khách sạn, Trịnh Bằng nhận được tin nhắn khẩn từ bộ phận pháp chế:

“Đối thủ B vừa gửi đơn khiếu nại lên hội đồng thành phố, cáo buộc Điền Thị có dấu hiệu vi phạm giấy phép xây dựng. Nếu không giải quyết trong ngày, buổi ký kết sẽ bị đình chỉ.”

Trịnh Bằng lập tức chuyển thông tin này cho Điền Lôi.

Ánh mắt chủ tịch lóe lên một tia lạnh lẽo.

“Quả nhiên, họ không dễ để yên.”

Anh gập tài liệu lại, giọng dứt khoát:

“Tôi sẽ gặp hội đồng thành phố ngay. Anh đến phòng pháp chế địa phương, lấy toàn bộ hồ sơ gốc về giấy phép xây dựng. Nếu có bất kỳ sai sót nào, tôi cần biết trong vòng một giờ.”

“Rõ.”

Trịnh Bằng đáp gọn, không chút do dự.

Lần đầu tiên, anh phải hành động một mình trong một việc quan trọng.

Xe đưa anh đến trụ sở hành chính.

Hành lang đông người, ai cũng vội vã.

Trịnh Bằng giữ dáng vẻ bình tĩnh, trình thẻ thư ký chủ tịch, yêu cầu tiếp cận hồ sơ gốc.

Ban đầu, nhân viên còn chần chừ, nhưng với lập luận rõ ràng và giấy ủy quyền hợp lệ, anh nhanh chóng có trong tay toàn bộ bản sao được chứng thực.

Trở lại xe, anh vừa rà soát vừa so sánh với tài liệu mang theo.

Mọi giấy phép đều hợp lệ, không có vi phạm.

Khiếu nại của đối thủ chỉ là chiêu trò kéo dài thời gian.

Trịnh Bằng lập tức biên soạn một bản tóm tắt, kèm phụ lục hồ sơ, gửi thẳng đến hộp thư của Điền Lôi.

Đồng thời, anh còn chuẩn bị sẵn bản dịch tiếng Anh và tiếng Pháp – phòng khi hội đồng yêu cầu đối chiếu.

Buổi chiều, tại phòng họp hội đồng thành phố.

Điền Lôi đối mặt với bảy vị thành viên hội đồng cùng phía đối thủ đang ngồi chờ.

Đại diện đối thủ đẩy hồ sơ khiếu nại lên bàn, ánh mắt đầy thách thức.

Trước khi họ kịp nói hết, Trịnh Bằng bước lên, đặt tập tài liệu đã chuẩn bị ngay ngắn trước mặt hội đồng.

“Thưa quý vị, toàn bộ giấy phép xây dựng của Điền Thị đều hợp lệ. Đây là bản sao chứng thực trực tiếp từ cơ quan hành chính sáng nay, kèm bản dịch chính thức cho các ngôn ngữ liên quan. Xin mời xem qua.”

Hội đồng lập tức kiểm tra.

Từng trang giấy rõ ràng, đóng dấu đỏ, không thể chối cãi.

Đại diện đối thủ biến sắc, câu chữ chuẩn bị sẵn đều bị chặn đứng.

Điền Lôi ngồi yên, ánh mắt trầm tĩnh quan sát.

Đợi hội đồng xác nhận xong, anh mới chậm rãi mở lời:

“Điền Thị không cần dùng mánh khóe để thắng. Chúng tôi chỉ dựa vào dự án và con số thực tế. Nếu ai đó muốn phá rối, thì cũng nên chuẩn bị lý lẽ vững vàng hơn.”

Giọng nói lạnh lẽo, không nặng không nhẹ, nhưng khiến cả phòng họp im bặt.

Khi buổi họp kết thúc, hội đồng tuyên bố hợp đồng có thể tiếp tục tiến hành.

Ra ngoài hành lang, Trịnh Bằng đưa lại tập hồ sơ đã được đóng gọn.

“Việc tạm thời đã ổn. Buổi ký kết mai không bị ảnh hưởng.”

Điền Lôi đón lấy, liếc nhìn anh vài giây.

Không có lời khen, nhưng trong ánh mắt lạnh lẽo kia, lần đầu tiên lóe lên một tia thừa nhận.

“Làm tốt.”

Anh chỉ nói hai chữ, rồi sải bước đi trước.

Trịnh Bằng khẽ gật đầu, lặng lẽ đi theo.

Đối với anh, đó  là bổn phận cần hoàn thành.

Sau chuyến công tác căng thẳng ở thành phố S, Điền Lôi trở về trụ sở chính của Điền Thị.

Cuộc họp tổng kết diễn ra ngay sáng hôm sau.

Trong phòng họp tầng 38, ánh đèn sáng rực, màn hình lớn hiện dày đặc các biểu đồ và báo cáo.

Các trưởng bộ phận lần lượt trình bày, nhưng lần này, bên cạnh chiếc ghế chủ tịch, Trịnh Bằng cũng ngồi xuống, thay vì đứng phía sau như thường lệ.

Nhiều người thoáng ngạc nhiên, nhưng không ai dám lộ rõ.

Điền Lôi mở lời, giọng trầm thấp:

“Dự án thành phố S đã được ký kết. Bây giờ, chúng ta tập trung vào kế hoạch triển khai. Trịnh Bằng sẽ tham gia nhóm phân tích, trực tiếp hỗ trợ tôi.”

Ánh mắt cả phòng khẽ dao động.

Được tham gia nhóm phân tích đồng nghĩa với việc bước vào tầng lõi chiến lược của tập đoàn, không còn là vị trí thư ký đơn thuần nữa.

Trịnh Bằng khẽ gật đầu, ánh mắt bình tĩnh, tay đã sẵn sàng ghi chú.

Cuộc họp kéo dài bốn tiếng.

Lần này, ngoài việc sắp xếp lịch trình, Trịnh Bằng còn trực tiếp mở bản trình chiếu phụ, đưa ra đối chiếu dữ liệu mà anh đã xử lý trong đêm.

“Đây là dự báo về tốc độ tiêu thụ căn hộ trong ba năm tới, dựa trên biến động dân số và chỉ số thu nhập bình quân. Nếu triển khai song song cùng hệ thống hạ tầng mới của thành phố, tốc độ bán có thể nhanh hơn 15% so với kịch bản thông thường.”

Cả phòng im lặng vài giây.

Một thư ký hiếm khi được quyền phát biểu trong buổi phân tích, vậy mà Trịnh Bằng nói thẳng, không vòng vo.

Điền Lôi liếc nhìn màn hình, sau đó quay sang anh:

“Cơ sở dữ liệu lấy từ đâu?”

“Bản thống kê dân số quý gần nhất, cộng với khảo sát do nhóm nghiên cứu thị trường thực hiện. Tôi đã loại trừ số liệu không hợp lệ.”

Câu trả lời ngắn gọn, dứt khoát.

Điền Lôi trầm ngâm vài giây, rồi gật đầu:

“Bổ sung vào báo cáo chính. Sử dụng kịch bản này làm phương án dự phòng.”

Những quản lý lâu năm ngồi quanh bàn thoáng nhìn nhau, không ai dám phản đối.

Một người thư ký mới, chỉ trong thời gian ngắn, đã được chủ tịch giao cho quyền tham gia vào chiến lược cốt lõi.

Khi cuộc họp kết thúc, mọi người lần lượt rời đi.

Trong phòng chỉ còn hai người.

Điền Lôi khép tập tài liệu lại, nhìn sang Trịnh Bằng:

“Từ hôm nay, ngoài việc sắp xếp lịch trình, anh sẽ tham gia cùng nhóm phân tích. Tôi muốn số liệu của mình phải chính xác tuyệt đối, không để bất kỳ lỗ hổng nào.”

“Rõ.”

Trịnh Bằng đáp, giọng chắc chắn.

“Anh có thể đảm đương được không?”

Trịnh Bằng hơi nâng kính, đáp gọn:

“Nếu tôi không thể, tôi đã không ngồi ở đây.”

Căn phòng chìm vào yên lặng.

Một thoáng sau, khóe môi Điền Lôi chỉ khẽ nhếch lên, không rõ là mỉm cười hay đơn thuần tỏ ý tán đồng.

“Làm việc đi.”

Trịnh Bằng gật đầu, không thêm một lời.

Anh mở laptop, bắt đầu rà soát lại số liệu, dáng vẻ trầm tĩnh như thể mọi áp lực xung quanh đều không tồn tại.

Bóng chiều hắt qua ô cửa kính rộng lớn, phản chiếu hai con người ngồi cách nhau một bàn dài – một người chỉ có dự án, một người chỉ có công việc.

Nhưng giờ đây, bánh răng của họ đã bắt đầu ăn khớp, từng chút một.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro