Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1770 : Ảnh hậu 14

Chương 1770 : Ảnh hậu 14

Tác giả: Ngận Thị Kiểu Tình
Edit: Dì Joy

¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸ ʕ•ᴥ•ʔ ¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸ ¸.•♥•

Kiều Linh Nhi nhìn Ninh Thư đang bụm mặt, trong lòng tức lắm, người phụ nữ này khẳng định là cố ý.

Cố ý nháo lớn chuyện.

Hiện tại độ hảo cảm của Việt Ôn Luân đối với nàng đã giảm xuống.

Giảm xuống như vậy muốn tăng trở lại liền khó khăn.

Hơn nữa mọi chuyện cũng bị lộ ra rồi.

Lại đi qua chiếm hảo cảm, thật là xấu hổ a.

Ninh Thư ngẩng đầu, "Nếu cô thật sự thích Việt Ôn Luân,mà Việt Ôn Luân cũng thích cô, vậy thì hai người ở bên nhau đi, đừng có mà nói dối tình bạn bè hay thầy trò gì đó, tôi có thể nhìn ra được là Việt Ôn Luân thật sự thích cô, mà cô cũng thích anh ấy, chứ không vì cái gì mà hai người luôn dính lấy nhau không rời."

"Tôi có thể thành toàn cho hai người."

Kiều Linh Nhi trong lòng giận dữ, ai mẹ nó cần cô thành toàn nha.

Kiều Linh Nhi có được cơ hội trọng sinh chính là muốn mình trở thành người thắng cuộc trong nhân sinh, bằng không thực uổng phí cơ hội trời cho này.

Làm sao cô ta có thể để một người đàn ông nào đó trói giữ vận mệnh của mình.

Không thể công lược nam nhân khác, không thể hoàn thành nhiệm vụ hệ thống, những thứ cô ta muốn sẽ không có hết thảy.

Rồi cô ta sẽ giống như đời trước, trở thành một diễn viên tầm thường, vẫn luôn không thể nổi tiếng, chỉ vì một vai diễn nhỏ mà bị đạo diễn khi dễ, phim trường tuỳ tiện một người nào đó cũng có thể bắt nạt coi thường cô ta.

Hiện tại cô ta đang có một khởi điểm tốt, không thể quay lại như quá khứ được.

Kiều Linh Nhi thật sự không muốn cùng Ninh Thư cãi cọ, đợi một lát nữa lại lỡ lời nói ra cái gì thì khó giải quyết.

Ninh Thư dùng tay chùi chùi trên mặt không có tí nước mắt, chuyên viên tạo hình lại gần chỉnh trang lại cho cô.

"Cô cũng thật là..." Chuyên viên tạo hình là chị Lý không ngừng nói, "Cô chính là quá ngay thẳng."

"Aizzz...." Ninh Thư thở dài, "Em không nghĩ đến mình lại bị Việt Ôn Luân đối đãi như vậy, ít nhất hiện tại em vẫn là bạn gái mà"

Chị Lý lấy ra di động, click mở video, "Cô xem, tôi đã quay lại hết rồi, để tôi gửi sang cho cô".

"Ai nha, chị Lý, chị cũng hóng chuyện như vậy." Ninh Thư nhịn không được nói.

Ninh Thư có thể ở chung với người trong đoàn phim, tuy không gọi là thân thiết, nhưng cũng không mích lòng ai.

Bình thường nếu không có chuyện gì, còn có thể nói chuyện hỏi thăm đôi câu.

"Tôi là xem cô ngốc quá mới gửi cho cô, kỳ thật mấy tin tức này mang giao cho tạp chí, cũng có thể kiếm chút tiền, nhưng đừng nói cho người khác biết." chị Lý nói.

"Em không phải người lắm miệng, nhưng chị không cần gửi cho em đâu, nếu muốn chị cứ bán cho đám săn tin cũng được, dù sao thì em cũng không sao cả, cũng đã nháo đến như vậy rồi, em cùng Việt Ôn Luân khẳng định là chia tay thôi."

Chị Lý bĩu môi nói :"Cô dễ bị người ta khi dễ quá, đổi lại là người khác, còn không xé miệng cái cô Kiều Linh Nhi kia ra, nhưng mà cô làm vậy, chị thấy cô rất có phong thái mị lực."

"Cô so với cái Kiều Linh Nhi kia tốt hơn nhiều, đồ hồ ly tinh mê hoặc lòng người."

"Chúng ta là phụ nữ, cách nhìn không giống bọn đàn ông, cái thứ phụ nữ bị phụ nữ nghiến răng khinh thường, cố tình lại là thứ phụ nữ được đàn ông thích."

Ninh Thư cười haha, "Chúng ta mặc kệ cái gì nam nam nữ nữ, qua giai đoạn này, cũng sắp đóng máy rồi, có thể nghỉ ngơi cho tốt."'

Nhân vật của Ninh Thư là bị nam chính giết chết, nghiến răng nghiến lợi mà giết chết.

Mà Ninh Thư, Kiều Linh Nhi cùng Việt Ôn Luân nói chuyện bị quay lại rồi truyền đi khắp mạng xã hội, góc quay mỗi video đều không giống nhau.

Xem ra lúc ấy không chỉ có một người quay.

Ninh Thư cảm thấy đây cũng là một loại lăng xê, một bộ phim truyền hình mà nữ chính nữ phụ cùng ảnh đế có tai tiếng.

Nhiệt độ của bộ phim liền cao ngất trời.

Kiều Linh Nhi nhịn không được vò đầu, cái video này là vết nhơ của đời cô ta.

Về sau thời điểm nhắc tới cô ta, liền nhớ tới vết nhơ này, thật là bực bội muốn chết.

Hơn nữa, hệ thống lại thông báo độ hảo cảm tiếp tục giảm xuống 5 điểm.

Việt Ôn Luân là người không thích bị tai tiếng, hiện tại đối với cô ta hay Mộ Thư Dao đều bất mãn.

Cái tên Mộ Thư Dao kia thật là hại người hại chính mình.

Đầu óc ngu xuẩn, nghĩ rằng như vậy có thể áp chế đàn ông sao?

Chỉ biết đem người ta đẩy ra xa càng xa.

Muốn có được lòng của đàn ông, phương pháp hạ đẳng chính là ngoan ngoãn phục tùng, phương pháp trung đẳng chính là như gần như xa, mà thượng đẳng lại chính là cầu mà không được.

Cô ta phải nghĩ biện pháp mang hảo cảm của Việt Ôn Luân tăng trở lại, hơn nữa còn phải khiến Việt Ôn Luân cầu mà không được.

Thật không biết Mộ Thư Dao đời trước sao lại may mắn như vậy, tất cả đều dựa vào Việt Ôn Luân.

Đời này sẽ không còn may mắn nữa, gỡ xuống lớp mặt nạ, bất quá cũng chỉ là một người phụ nữ tầm thường thôi.

Hôm nay Ninh Thư có một cảnh cuối, chính là bị nam chính đâm thủng ngực.

Hẳn là một vai diễn mạnh mẽ, thống khổ oán hận, đến chết vẫn còn nguyền rủa người khác.

Xấu xa đến như vậy thật đúng là hiếm thấy, nhân vật này chính là dùng để phụ trợ nữ chính.

Ninh Thư cảm thấy chính mình rất thích hợp diễn vai ác như vậy, một giây đem nam chính doạ đến trợn mắt há hốc mồm.

Trên đời này lại có một người phụ nữ tâm địa ác độc đến như vậy.

Sau đó đạo diễn hô cắt, Ninh Thư lập tức đứng lên, xoa xoa nước mắt, rút kiếm trên người ra, nói :"Xong rồi a, tôi đi lãnh cơm hộp."

Đã không còn nữ hai thúc đẩy cốt truyện, nên tình tiết cũng không còn nhiều, chính là nam nữ chính hạnh phúc bên nhau.

Ninh Thư không còn diễn nữa, cô mỗi ngày liền ngồi lười xem người ta diễn nốt, thời điểm rảnh rỗi thì đắp mặt nạ.

Trải qua khoảng thời gian dãi nắng dầm mưa, mỗi ngày lại hoá trang dày, làn da sắp hỏng đến nơi rồi.

Mặt vẫn là quan trọng nhất, nếu không quay gần, thấy toàn lỗ chân lông, còn không bị người khác chê chết.

Nhất định phải bảo vệ mặt tốt.

Cuối cùng chờ đến đoàn làm phim đóng máy, tất cả cùng nhau đi ăn bữa cơm chia tay.

Ninh Thư nhìn chung quanh, hỏi :"Sao Kiều Linh Nhi không thấy tới?"

"Cô ta a, đóng máy một cái liền đi rồi, không biết là làm cái gì." Chị Lý cười nhạo một tiếng, "Còn cô không phải đóng máy từ sớm sao, sao còn ở chỗ này chưa về."

"Em cũng không có lịch trình gì khác, liền chờ mọi người diễn xong đi ăn một bữa cơm." Ninh Thư nói.

"Cô cũng là người có tâm, chỉ là có không biết nhìn người." Chị Lý lắc đầu nói.

Ninh Thư chỉ cười, nhưng trong nụ cười có chút khổ sở.

Ninh Thư bên này đi ăn tiệc đóng máy, bên kia Kiều Linh Nhi đi tìm Việt Ôn Luân.

Việt Ôn Luân đối với Kiều Linh Nhi có chút lãnh đạm.

Kiều Linh Nhi trong lòng không biết nên nói gì, nhưng cũng biết đàn ông sĩ diện cao, có đôi khi cần phải nhún nhường theo.

Không có biện pháp, muốn công lược chỉ có thể chịu đựng.

Kiều Linh Nhi nhìn Việt Ôn Luân nói :"Thực xin lỗi, em biết anh không vui."

"Anh không có không vui." Việt Ôn Luân nói một cách lãnh đạm.

Chính là không vui, Kiều Linh Nhi lại nghe hệ thống thông báo độ hảo cảm lại giảm.

Thật là.

Độ hảo cảm không dễ dàng gì tăng lên, nhưng lúc xuống lại như đi thang máy, vèo một cái liền xuống.

Chẳng lẽ muốn làm "chuyện đó" để kéo hảo cảm lại?

Chính là nếu như "làm" rồi, sẽ như khắc lên người ấn ký của người đàn ông đó, trở thành người của người đàn ông đó.

Thứ Kiều Linh Nhi muốn chính là cầu không được, không để xảy ra chuyện dây dưa thân thể. Như vậy cô sẽ không thuộc về bất kỳ người đàn ông nào.

¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸ ¸.•

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro