Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15.

Editor: Khuynh Khuynh.

_____________________________

Ninh Hoan ngăn tay anh, lớn tiếng nói: “Cái nhà này đã sớm bị phá huỷ.”
“Khi ông ta ở bên ngoài...” Cô chỉ vào Ninh ba, sau đó chỉ về phía Ninh Hằng: “Khi anh huỷ tôi.”

Ninh Hằng nhất thời sửng sốt, hai mắt ngơ ngác nhìn về phía Ninh Hoan, từ khi bắt đầu anh vẫn luôn chìm trong mê hoặc, không hiểu tại sao em gái đơn thuần của mình lại đột nhiên thay đổi tính cách, tại sao lại liều lĩnh làm chuyện đại nghịch bất đạo như vậy. Từ khi bắt đâu có lẽ cô đã mang theo mục đích, mà mục đích này là để trả thù anh, nhưng tại sao lại trả thù, chính anh cũng không rõ.

Hiện tại, nguyên nhân này rốt cuộc cũng xé ra, lộ trước ánh sáng, nguyên nhân mag theo mùi huyết sắc. Anh dùng lực đem Ninh Hoan kéo vào phòng, nhưng Ninh Hoan liên tục giãy dụa, cô dùng hai tay ra sức đánh vào lồng ngực của anh, cuối cùng Ninh Hằng bắt được hai tay của cô, cô bắt đầu thét lên: “Anh biết không? Anh cùng bọn họ giống nhau. Cùng bọn họ giống nhau. Cũng bởi vì anh, cũng bởi vì anh, em suýt chút bị người khác cưỡng bức, cũng bởi vì anh.”

Anh rốt cuộc dừng lại động tác của mình, Ninh Hoan kích động cho anh một cái tát, rốt cuộc hai người đều dừng lại, thở hổn hển nhìn đối phương. Hơn mười giây sau Ninh Hằng mới tiêu hoá được câu cô vừa nói kia, anh không thể tin được, hai mắt cứng lại, xuống giọng hỏi: “Em nói cái gì? Em nói cái gì?”

Ninh Hoan nhìn anh, xác định trong mắt anh đều là kinh ngạc cùng không thể tin, cô hút một ngụm khí, tận lực ổn định âm điệu: “Một năm trước, em tốt nghiệp trung học liền tụ tập liên hoan ở quán bar, em bị vài người chặn trong nhà vệ sinh không thể ra ngoài, em gọi điện cho anh, anh nói em chờ trong đó không được ra ngoài. Kết quả thì sao, em ngây ngốc chờ anh suốt một tiếng đồng hồ, cũng không thấy bóng dáng của anh.” Cô kéo cổ áo của anh thấp xuống, để anh đối diện với mình: “Những người đó lôi em vào một phòng bao, bọn họ đè chân tay của em lại, bắt đầu nói, nói những lời hạ lưu em chưa bao giờ nghe qua, anh biết lúc đó em sợ biết bao nhiêu không? Em bắt đầu hối hận, hối hận vì sao mình lại tin tưởng anh như vậy?” Cô hung hăng đẩy anh một cái, Ninh Hằng lui về sau một bước, hai mắt kinh ngạc nhìn cô.

Ninh Hoan không muốn nhìn anh nữa, quay đầu nhìn ba mẹ Ninh nói: “Tôi nói những lời này... mấy người muốn cùng tôi đoạn tuyệt quan hệ, hay tống tôi ra nước ngoài cũng được.”

Cô dừng lại một chút, cắn môi dưới: “Tôi đi.”

Dứt lời Ninh Hoan liền xoay người rời khỏi nhà, không hề quay đầu lại. Mà lưu lại phái sau lưng, chính là ba người cùng trầm mặc, không khí Ninh gia một mảnh hiu quạnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro