Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2

Jihoon nhẹ nhàng đẩy cửa phòng vào thì nhìn thấy ngay thân ảnh đang đi vòng vòng trong phòng , nhìn đến độ hoa hết cả mắt rồi đây .
"Cậu sao vậy ? Đi nhiều không chóng mặt hả ?"
Hừm nhẹ một tiếng , Daniel quay ra nhìn cậu " Làm vậy không có ích ư ? Hay tại chưa đủ thân mật nhỉ?"
Đóng cửa phòng lại , cậu với lấy bộ quần áo ngủ màu hường mà cậu rất thích , hướng về phòng tắm thuận miệng đáp lại " Ừ , chắc vậy !Thôi , tớ đi tắm đã" Anh ngắn ngẩm nhìn ra ngoài cửa sổ , đã bao lâu rồi anh chưa được Daehwi làm nũng đòi mua kem vị dâu nhỉ ? Anh thật sự rất nhớ ... Nghĩ một lúc anh đứng dậy , đi khỏi phòng .

.
Lại có thời gian để thoải mái tắm rồi !
Chẳng biết là cậu như vậy đã bao lâu nhưng nó đã biến thành thói quen mất rồi . Cứ khi bước vào nhà tắm cậu chỉ muốn ngâm mình vòng dòng nước lạnh ngắt kia , cứ vậy nà khép đôi mi lại , quên đi mọi thứ trước mắt kia , quên cả người đã làm cậu đau .
Không thấy cậu xuống ăn , Woojin đã mang thức ăn lên tận phòng vì cậu thấy sáng ra Jihoon dậy khá sớm để tập luyện mà chưa hề ăn uống gì cả . Cậu lo !
*cốc cốc*
Vội bừng tỉnh , Jihoon vội lấy mặc quần áo bức ra nhà tắm . " Có chuyện gì vậy ?" Trời ? Cái người đang đứng trước mặt cậu bây giờ có phải là PARK JIHOON không ? Không còn là " chú heo" hũm hĩm nữa , không còn nước da hồng hào nữa rồi , trên mắt cậu có thể nhìn rõ sự mệt mỏi tới cực điểm rồi .Lo lắng . Thật sự lo lắng !  " Làm gì lâu vậy ? "
"Đang tắm thôi , có chuyện gì hả ?"

"À , ăn cơm đi , sáng giờ mày chưa ăn gì rồi . Mày ốm hả ? Nhìn mặt thấy mệt mỏi lắm "

" Không có gì đâu , tý tao sẽ uống thuốc . Mày xuống nhà trước đi bảo mọi người là tao ngủ rồi nhé"

Ừ nhẹ , Woojin xuống nhà . Thật kì lạ , trước khi đi tham gia 101 Jihoon mà cậu biết là người vô cùng hoạt bát , nghịch ngợm có chút bướng bỉnh , trẻ con nhưng giờ lại không còn một chút sức sống nào . Tại sao lại thành ra như vậy ? Cậu có lên " điều tra" không nhỉ ?
.
" Cậu chưa ăn cơm sao ?" Daniel bước về phòng thì thấy khay cơm trên bàn .Nhìn xa , có thể nói Jihoon thật sự nhỏ bé giống bức bé cấp 3 đang muốn được ai đó bảo vệ , yêu thương .Về với thực tại , đôi mắt cậu đang nhìn ra nơi xa xăm nào đó , nó đượm buồn và khó đoán được tâm tình . Daniel có chút nhói đau khi thấy Jihoon như thế .Jihoon khẽ quay người " Ừ "
" Jihoon , mình đang sống trong tập thể lên cậu lần sau cố sắp xếp thời gian lại đừng để ảnh hưởng tới nhóm "
Chữ ĐAU nó đã được cậu viết lên tym hàng vạn lần rồi , giờ đây lại một lần nữa nó làm cậu nhói lên " Lần sau mình sẽ chú ý hơn"
"Cậu ra ngoài ăn đi , ăn trong phòng ngủ sẽ rất bám mùi " Daniel vừa nói vừa móc trong túi quần ra chiếc điện thoại rồi lại chăm chú nhìn vào nó .Jihoon thật sự đau lắm , anh không hề quan tâm với cậu một chút nào cả !
*Liệu Daniel có thể phân phát chút tình thương cho Jihoon được không ?* Nghĩ , đó chỉ là nghĩ mà thôi . Có cho cậu tiền cậu cũng chẳng dám hé răng ra đâu .

_______________________________________

Hết chap 2
Mình viết không hay , mong mọi người thông cảm nhaa ❤
Cmt góp ý đi ak
Vote nữa nhen

_______________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #nielwink