Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

5.


Nhưng chủ nhà lại phát hiện phòng ngầm dưới đất kia cùng những tấm ảnh.

Ông ta chỉ muốn Kang Daniel kiềm lại bớt một chút, không nên làm hỏng căn phòng, không ngờ phát hiện một bí mật lớn.

Ông ta theo dõi Kang Daniel đến bãi đá ngầm hiếm người qua lại, gặp được người cá trong ảnh.

Lúc Kang Daniel và Park Jihoon đang nắm tay nhau tâm tình, một nhóm lớn phóng viên cùng cảnh sát ập đến.

Ánh đèn đem bờ biển chạng vạng tối chiếu sáng như ban ngày, Park Jihoon mặt áo sơ mi của Kang Daniel trốn trong ngực hắn, nắm thật chặt vạt áo hắn không biết làm sao.

Chủ nhà đứng trước mặt mấy chục phóng viên, lớn tiếng nói: "Sau khi phát hiện người cá, tôi liền báo cho mọi người. Những điều đẹp đẽ nên thuộc về tất cả mọi người! Đây có lẽ là tiên cá duy nhất trên đời này. Tôi nghĩ... coi như tôi đã cung cấp thông tin, tôi cũng nên có chút khen thưởng nhỉ."

Kang Daniel đem Park Jihoon bảo vệ bên người, lấy tay giúp cậu chặn lại tất cả ánh đèn. Cúi đầu nhỏ giọng nói: "Đi đi, đừng quay lại."

Park Jihoon nức nở, nước mắt như những hạt châu rơi xuống, nắm lấy tay Kang Daniel: "Vậy còn anh? Em còn có thể gặp anh sao?"

Kang Daniel không trả lời. Hắn chỉ hôn lên sau tai Park Jihoon, đem người cá thuộc về đại dương đẩy xuống nước, bả vai rộng muốn ngăn trở tất cả ánh mắt tham lam cùng ngạc nhiên đang phóng tới: "Cậu ấy không thuộc về bất kỳ ai cả."

Chủ nhà từ trong ngực móc ra mấy chục tấm hình, giơ lên trước máy quay, "Mày đừng tưởng rằng tao không biết ý nghĩ xấu xa của mày! Nói cho cùng là mày muốn chiếm trọn một mình... Mày muốn chiếm lấy nó làm của riêng!"

Kang Daniel đưa ánh mắt khinh miệt nhìn một vòng tất cả ống kính: "Cậu ấy sinh ra là thuộc về đại dương, sinh ra lớn lên ngay cả sinh mạng cũng đều là đại dương cho cậu ấy. Các người lấy cái gì đòi chia sẻ xinh đẹp của cậu ấy! Dựa vào cái gì?!"

Một đội thợ lặn chạy đến sau, mười mấy ngươi hợp lực đè Kang Daniel xuống đất. Tay hắn dùng hết sức cào xuống bãi cát, lông mi dính đầy cát, dùng hết sức lực toàn thân cũng không thoát ra được: "... Đừng quay lại."

Park Jihoon trên người vẫn mặc áo của hắn, nước mắt cùng nước biển hòa lẫn vào nhau, cậu cắn môi dùng sức bơi đi.

"Daniel..,"

Đội tìm kiếm được phái đi ra ngoài không thu hoạch được gì, Kang Daniel bị nhốt nửa tháng, sau đó được thả ra.

Không ai biết người cá đã đi đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro