Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

P9

Ngồi xuống nào các nàng uống miếng nước làm cốc trà, ngắm ảnh và đọc fic nhé. Tình hình tối tôi đi học hai ca nên đăng trước cho các nàng, à ảnh trên của Do_PD (Mẹ này chuyên vẽ fanart kiểu rất gợi tình lâu lâu mới cho mấy cái cute kiểu này :) hiểu ý tôi chứ) !!!

Tối qua Jihoon đã ngủ quên trong vòng tay ấm áp của Daniel, anh ôm cậu vào phòng, khi Jihoon tỉnh dậy đã là buổi sáng hôm sau.

Daniel đã đi làm từ sớm, do thấy Jihoon ngủ ngon quá nên anh đã đi mà không nỡ đánh thức bảo bối của mình dậy đòi nụ hôn chào buổi sáng, anh có ghi giấy để lại cho cậu.

" Bảo bối của anh dậy rồi thì nhớ ăn sáng, không được kén ăn hay bỏ mứa. Ở nhà ngoan đợi anh về biết chưa. Yêu em "

Jihoon đọc xong rồi mà cứ cầm mãi tờ giấy có những nét chữ mạnh mẽ chứa đầy sự quan tâm, lo lắng anh dành cho cậu mà cười tủm tỉm.

Daniel tuy không ở bên nhưng lúc nào cũng chăm cậu như chăm em bé.

Suốt buổi sáng cậu cứ hí hửng cười mãi, người hầu trong nhà cũng cảm thấy vui lây.

Nhưng ở nhà miết Jihoon cũng thấy chán lại còn nhớ anh nên cậu quyết định xuống bếp làm vài món ăn để mang đến công ty cùng ăn trưa với Daniel.

Thấy cậu loay hoay nấu ăn dưới bếp quản gia Kim hốt hoảng chạy đến.

" Cậu Jihoon cậu muốn ăn gì thì cứ nói người hầu một tiếng họ sẽ làm cho cậu mà, sao cậu lại xuống đây? Nhỡ cậu bị gì thì cậu chủ sẽ đuổi chúng tôi mất "

" Không sao đâu quản gia Kim, cháu có thể làm mà. Lúc trước ở nhà cháu cũng hay xuống bếp nấu ăn lắm, bà không cần lo cho cháu đâu " Jihoon vui vẻ đáp lại quản gia Kim.

" Vậy để tôi ở đây giúp cậu, có gì cần thì cứ nói tôi " chỉ có làm vậy bà mới bớt lo lắng.

" Nae~~~ "

Ngay từ lần đầu nhìn thấy Jihoon bà đã có cảm giác yêu quý cậu nhóc này.

Với con mắt nhìn người hơn 50 năm của bà thì cậu nhóc đáng yêu này sẽ mang đến cho cậu chủ của mình một cuộc sống vui vẻ hơn.

Cả đời bà đã làm việc ở Kang gia, bà chứng kiến cả quá trình lớn lên của cậu chủ, càng lớn cậu chủ ngay cả băng còn lạnh hơn.

Bây giờ cậu chủ tuy chưa nắm chức chủ tịch tập đoàn nhưng mọi người trong bên trong lẫn bên ngoài ai lại chẳng biết Kang Daniel đã là người nắm mọi quyền hành ở Kang thị.

Thực tế thì khi cậu chủ vừa tròn 20 tuổi thì ông chủ đã giao lại toàn bộ cho cậu rồi cùng bà chủ cả hai đi du lịch vòng quanh thế giới để tận hưởng tuổi già.

Tuổi còn rất trẻ mà đã làm chủ một tập đoàn lớn nhất Hàn Quốc thì quả không phải chuyện dễ dàng gì, nhưng cậu chủ chỉ cần một tháng để làm quen mọi việc rồi càng ngày đưa tập đoàn càng phát triển hơn đến độ không một tập đoàn nào có thể sánh bằng.

Để làm được việc ấy thì từ nhỏ cuộc sống của cậu chủ Kang gia đã không như những đứa trẻ khác rồi.

Bà đã từng nhìn thấy cảnh cậu giương đôi mắt trẻ thơ lặng nhìn vào những đứa trẻ cùng trang lứa khác vô tư chơi đùa còn cậu thì phải tập quen dần với các dãy số, các phép tính toán phức tạp.

Cậu phải học những thứ mà trẻ con ở tuổi đó chỉ cần nhìn đến là khóc thét lên bỏ chạy.

Từ khi ông bà chủ giao mọi quyền hành cho cậu rồi ra nước ngoài thì cuộc sống của cậu chủ càng nhàm chán hơn, trở thành một người yêu công việc đến điên cuồng, suốt ngày như cái máy kiếm tiền.

Bà nhìn vào mà xót xa nhưng bà cũng không thể nào can thiệp vào cuộc sống của cậu chủ được, đành đứng ngoài lo lắng cho cậu mà thôi.

Mọi chuyện đã thực sự thay đổi kể từ khi có Jihoon đến, bà thực sự rất mừng và cũng có thể yên tâm được đôi phần

Jihoon lăn lộn dưới bếp hơn một tiếng thì rốt cuộc cũng hoàn thành các món ăn, cậu vui đến độ cười híp hết cả mắt

" Hihi...cháu xong rồi. Quản gia Kim ơi giúp cháu chuẩn bị xe nhé, cháu muốn mang đồ ăn trưa đến cho Niel "

" Cậu có cần tôi gọi báo trước cho cậu chủ không? "

" Không đâu ạ...cháu...cháu muốn cho anh ấy bất ngờ " nói rồi cậu xấu hổ bỏ chạy lên phòng thay đồ

Quản gia Kim phải lắc đầu với sự dễ thương của Jihoon, bà nhìn qua các món ăn cậu chuẩn bị cho cậu chủ thì rất ngạc nhiên.

Bà thật không ngờ trong lúc nấu cậu có hơi hậu đậu vậy mà lại làm ra được những món ăn đầy màu sắc và hương thơm như thế này.

Quả thật cậu chủ rất may mắn mới gặp được cậu nhóc này.

~~~~ Lại là dải phân cách Cute của Áo \^0^/~~~~

Mặc dù appa đã bảo anh không cần lo lắng cho Hoonie vì ở đó cậu sẽ rất an toàn nhưng anh cũng không thể yên tâm được, điều anh lo lắng nhất chính là để Hoonie ở gần với tên cáo già Kang Daniel.

Trên thương trường ai mà chẳng biết hắn thủ đoạn vô sỉ, đã muốn gì thì phải có cho bằng được, kẻ nào làm trái ý hắn sẽ không gặp chuyện tốt, ngay cả anh và appa cũng phải kiên dè, nể phục hắn vài phần.

Nên hôm nay dù ra sao anh cũng phải gặp được Jihoon, tận mắt nhìn thấy cậu vẫn sống tốt như ở nhà thì anh mới thực sự yên tâm mà để cậu ở lại Kang gia.

Tên khốn kia nếu dám làm gì cậu em mà anh yêu thương nhất thì anh sẽ không tha cho hắn bất kể hắn có là ai đi nữa

~~~~~~~~~~~~

Đó hết rồi, tôi thấy tôi có tâm thật đi học không quên đăng, nếu là Quần thì không thèm làm luôn =)))

Kí tên: Áo Bung Chỉ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro