Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 6.3


Hắn ghé sang cửa hàng trang sức dự định mua một món quà, bỗng một tình nhân nào đó hắn đã từng quan hệ xuất hiện và bám lấy hắn. Hắn cũng không từ chối, cùng cô ta vui vẻ một chút trong quán bar, xác định đúng thực hắn còn có cảm giác với phụ nữ hắn mới yên lòng thở ra, chỉ là... hắn cảm thấy có chút không đủ. Vẫn còn thiếu cái gì đó rất quan trọng.

Đó là nụ cười ngây thơ xinh đẹp mà thuần khiết, cảm giác yên bình khi nhìn thấy nụ cười ấy nở rộ...

Hắn đẩy ra người đang ôm chặt hắn cọ sát lung tung, men say làm hắn choáng váng, vội thanh toán tiền xong liền bắt xe về.

Về đến nhà, hắn cực kì thoã mãn. Đèn bật sáng, khi nhấn chuông có người ra đón, mọi thứ trong nhà gọn gàng ngăn nắp, không giống trước kia lung tung bừa bãi, còn có chậu hoa, rất đẹp, căn phòng khách ít nhất có hơi thở con người...

Hắn bỗng có cảm giác như... mình lại có một gia đình mới. Thật ấm áp. Bữa cơm tối không cần ngồi gặm nhắm một mình, phòng tắm luôn có nước nóng chờ hắn sử dụng, còn có người luôn bận bịu trong bếp hỏi hắn một câu hết sức giản dị: "Anh muốn ăn trước hay đi tắm trước!"

Hết thảy đều giống như một câu chuyện bình dị ôn hoà.

Đêm ấy hắn ngủ rất ngon, mơ rất đẹp.

Mọi thứ kéo dài không bao lâu. Hắn vẫn đi sớm về khuya, vẫn được cậu chờ đón về nhà, thật sự có cảm giác mình đã tìm được bến đỗ của cuộc đời. Nơi có người luôn đón chờ hắn...

Nhưng chính là định mệnh không dễ dàng buông tha cho hạnh phúc của một cá nhân nào, thiên gia rất thích đố kị người hạnh phúc, sớm không đến muộn cũng phải đến, những điều tồi tệ trở ngại cuộc sống rồi cũng xuất hiện.

Hắn ngàn vạn lần không ngờ đến ngày nọ Lệ Lệ tìm hắn. Không rõ vì lý do gì hướng hắn hung hăng giáo huấn.

"Anh đừng làm khổ Chí Huân như vậy nữa. Có được không?"

"..." Chí Huân đau khổ? Hắn không nghĩ vậy. Tiếp tục nhìn cô lãnh đạm.

Kể từ khi nhận ra kẻ mình muốn theo đuổi là Phác Chí Huân, hắn đã sớm từ bỏ chấp nhất đối với cô, có lẽ vì sợ cô quay lại muốn cướp đi Chí Huân, hắn có một chút bài xích khi phải đối diện với cô, có thể không chạm mặt liền né tránh không muốn gặp. Lần này cô xuất hiện khiến hắn có dự cảm không được tốt.

Lệ Lệ có vẻ rất tức giận nhìn hắn nói:

"Anh vô lương tâm như vậy sao? Chí Huân vì anh mà đau khổ rất nhiều anh biết không? Anh chỉ biết làm cậu ấy khóc, vì cái gì còn làm cậu ấy hy vọng? Vì cái gì? Cậu ấy có lỗi lầm gì với anh chứ?"

"Cô đang muốn nói rằng tôi không xứng với Chí Huân?" Khang Nghĩa Kiện nhíu mày, trong lòng dấy lên một ngọn lửa.

"Ha! Đúng, nếu anh không thể cho cậu ấy hạnh phúc, thì buông tay đi. Tôi sẽ không bao giờ để cậu ấy khóc vì ai nữa, nhất là vì anh! Tôi nói cho anh biết, Chí Huân mỗi ngày đều cùng tôi nói, cậu ấy thực sự rất đau lòng, cậu ấy hối hận! Anh thực sự yêu thương gì cậu ấy sao? Có thật như thế thì đừng để cậu ấy đau lòng nữa có được không?" Cô nói xong liền bỏ đi.

Tâm trạng của hắn lúc ấy...

Như một kẻ nghèo nàn tình thương sắp bị cướp đi món đồ mình quý trọng nhất. Món đồ hắn cất giấu tất cả yêu thương ít ỏi mà mình có.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro