23
hwangmang: xong rồi nè bé
danikang: .....
danikang: đi ỉa từ bốn giờ chiều đến hai giờ sáng??:)??
hwangmang: tao còn phải lo việc nước việc nhà nữa
hwangmang: thôi, nói đến đâu rồi?
danikang: tao sợ bị bảo ăn bám seongwu
hwangmang: à
hwangmang: ĐM ĐÉO PHẢI LO TAO BẢO KÊ TỤI BÂY
hwangmang: ĐẾN VỚI NHAU LẸ ĐI TAO MUỐN ĂN CƯỚIIIIII
danikang: đm cưới hỏi gì đây
hwangmang: tao thề là tao hóng tụi bây quen nhau lâu lắm rồi
hwangmang: nghe lời tao
hwangmang: ib seongwu, nói
hwangmang: seongwu tao cũng yêu mày mình yêu nhau đi
danikang: nhưng mà
hwangmang: đéo nhưng nhị gì hết
hwangmang: chỉ có vậy mới khiến nó vui, mày muốn làm nó vui mà
danikang: tao sợ tao không xứng đáng
danikang: nếu bây giờ tao bảo muốn quen nó, chẳng khác nào tao đang rủ lòng thương hại
hwangmang: thằng ong nó không nghĩ phức tạp vậy đâu, tin tao đi
hwangmang: nó đang onl đó, đi nói đi
danikang: ok
danikang: có chuyện gì là mày bảo kê á nha
hwangmang: đm why
——-
danikang: seongwu
danikang: seongwu yah
danikang: ong seongwu
danikang: này seongwu nếu mày không rep tao là tao yêu đứa khác đấy
seongwuong: có gì không daniel
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro