18
danikang: thiệt là, seongwu
danikang: tao không hiểu nổi sao mà mày đi trên đường bằng phẳng mà cũng ngã được luôn ấy
seongwuong: ;(
seongwuong: lo cho tao hỏ ;))
danikang: mắc cười quá sao hong lo được ?=_=
seongwuong: awwww <3
danikang: đã khử trùng gì chưa ? băng bó chưa ?
danikang: cần tao qua làm hộ không
seongwuong: tao làm rồi nhưng tao vừa tháo ra á mày qua làm hộ tao đi ;3
danikang: mày ...=_=
seongwuong: ;)))))
danikang: rồi...
danikang: rốt cuộc sao lại té ?
danikang: đang yên đang lành tự nhiên quay lại thấy mày nằm một đống dưới đường máu me tùm lum
seongwuong: à
seongwuong: tại đi cạnh mày nên tao đầu óc tao điên đảo mới té á ;(
danikang: ngưng nguỵ biện đi -_-
seongwuong: <3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro