Ngẫm -Lê Văn Vỵ-
Phòng mẹ muỗi bay như trấu
Mẹ ơi con mua vợt về
Đã qua ba lần hướng dẫn
Người già nói trước quên sau
Bảy giờ tí tởn đánh cầu
Tám giờ bia hơi, cơm bụi
Về nhà gác vợt, ngủ say
Biết đâu buồng mẹ muỗi đầy
Có con nhằm vào cánh tay
Có con nhằm vào khoé mắt
Sáng mai mận đỏ nỗi dày
Vô tình nào con có hay
Bây giờ mẹ lên cơn sốt
Sống chung với muỗi lâu nay
Máu đỏ ở hai bàn tay
Xót xa mẹ tấm thân gầy
Nghĩ bỏ phố về với mẹ
Huênh hoang hiếu nghĩa đủ đầy
Nào là màn tuyn, vợt muỗi
Nào là quạt cây, giường tây
Sáng gió, chiều mây, no say
Một mình mẹ canh đồ vật
Muỗi chưa tha tao đi mất!
Ngộ ra dẫu muộn còn may.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro