Long vương
Nguồn:Facebook
Truyện LONG VƯƠNG nhé các nàng sắc nữ.. ta tim mãi mới đc 1 chương hot đấy ^ +^...
Trong lúc mơ mơ màng màng, nàng nghe thấy hơi thở khát khao đầy dục vọng nguyên thủy và hoang dã của hắn.
Đôi môi nóng bỏng đã tìm đến cánh môi mềm mại của nàng, bừa bãi đi vào, dây dưa cuốn lấy chiếc lưỡi mềm mại của nàng.
"Ư..." Âm thanh rên rỉ mềm mại trong cổ của nàng bay ra, hai tay nàng ôm choàng lấy bờ vai rộng của hắn, thân thể mềm mại rung động mãnh liệt.
Bàn tay nóng hổi dùng sức xé mạnh mấy cái, tất cả quần áo trên người Đậu Khấu đều biến thành vải vụn, bị ném xuống giường.
Thân thể đàn ông cường tráng, càn rỡ tỉ mỉ quấn lấy thân thể đầy đặn, mềm mại của nàng, giống như loài dã thú đang dùng giác quan nhạy bén nhất xác nhận sự tồn tại của bạn tình.
Lời lẽ nóng bỏng chảy vào tai nàng, cổ nàng, thấm vào tim nàng. Miệng hắn lướt xuống, rồi khẽ cắn đôi môi đầy đặn của nàng, cho đến khi nàng bật lên tiếng rên khe khẽ, run rẩy ở dưới người hắn. Môi của hắn, lưỡi của hắn lướt tới bầu ngực tròn trịa, tham lam mút lấy nụ hoa màu hồng phấn.
Bắp đùi dùng lực gạt mở hai chân của nàng. Trong đầu nàng rối loạn, biết rằng phòng tuyến thiếu nữ cuối cùng sắp bị hắn chiếm cứ, cố tình làm bậy...
Thân thể cường tráng xâm nhập vào giữa hai chân nàng, vật đàn ông cứng rắn chạm vào thân thể non mềm của nàng.
Sau đó, hai bàn tay to của hắn nâng cặp mông trắng nõn run rẩy của nàng lên, mạnh mẽ thúc vào nơi ấm áp và chật hẹp của nàng...
Đau!
Cảm giác đau đớn như tê liệt xuyên thấu cơ thể nàng, đau đến nỗi nàng cơ hồ muốn thét lên.
"A..."
Tiếng gầm thét đau đớn kinh thiên động địa vang lên.
Chẳng qua là người kêu không phải là Đậu Khấu, mà là Lôi Đằng.
Ở thời điểm hắn đoạt lấy nàng, trong nháy mắt, cảm giác đau đớn chưa từng có giống như ngọn sóng lớn ụp xuống, đau đến nỗi khiến cho hắn không thể hô hấp, không thể nhúc nhích, càng không thể tiếp tục "thẳng tiến" vào lối đi chật hẹp của nàng.
Hắn miễn cưỡng buông nàng ra, thân thể nam nhân khổng lồ nằm co quắp, lăn lóc trên giường. Mặt hắn trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ròng.
(C2S2: anh ui, anh đau ở đâu vzậy? -> mắt chớp chớp)
Đáng chết, hắn đã quên mất!
Chú văn chết tiệt kia sẽ khiến cảm giác đau đớn mà nàng cảm nhận được gia tăng gấp trăm, gấp nghìn lần trên người của hắn. Nàng vẫn là xử nữ, nên lần đầu ân ái tất nhiên là sẽ cảm thấy đau đớn.
Hắn là nam nhân lẽ thường thì không phải chịu đau đớn. Nhưng mà bây giờ, những đau đớn ấy cả vốn lẫn lãi đều vồ lấy hắn.
Lôi Đằng cắn răng, âm thầm chửi rủa.
Nếu là có một ngày cái tên bố trí chú văn này để cho hắn bắt được, hắn nhất định phải đem tên khốn kiếp đó băm vụn ra thành vạn mảnh!
Đậu Khấu cùng ở trên giường nên cảm nhận được rất rõ hắn đau đớn đến nhường nào.
Cả cái giường đều rung lên bần bật.
Nàng ngượng ngùng dùng tấm chăn mỏng che kín thân thể mềm mại trần truồng, bởi vì hắn đột nhiên rời đi mà thở phào nhẹ nhõm, rồi trong lòng lại cảm thấy rất phức tạp, có chút tiếc hận, có chút khao khát, có chút mong đợi...
Chẳng qua là nhìn thấy hắn đau đớn như vậy, sự lo lắng của nàng đã lấn át hết thảy. Nàng lấy hết can đảm, thấm ướt đôi môi khô, rồi mới khẽ khàng hỏi: "Ngươi..., ngươi có khỏe không?"
Hắn rất muốn rống to lên "Không khỏe", nhưng hắn không làm được.
"Ngươi rất đau sao?" Nàng lại hỏi, đột nhiên cảm thấy có chút đồng tình với hắn.
Đậu Khấu nửa nằm nửa ngồi, rõ ràng nhận thấy được cảm giác xa lạ giữa hai đùi. Sự đau đớn như tê liệt đã từ từ dịu đi, trong cánh hoa ướt át chỉ còn sót cảm giác bủn rủn khi bị hắn "tìm hiểu" sơ sơ, làm người ta xấu hổ không thể mở miệng.
Mặt nàng mặt đỏ bừng, ngồi ở một bên, nhỏ giọng đề nghị.
"Ngươi đã đau như vậy, hay là để lần sau chúng ta sẽ thử lại được không?" Nàng nói kế hoãn binh."Có lẽ lần tiếp theo, ngươi sẽ không bị đau đớn như vậy."
Lôi Đằng đang nằm lăn ở trên giường, đột nhiên tóm lấy cổ tay của nàng, dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, kéo nàng ngã xuống lần nữa, rồi vững vàng nằm đè lên trên người nàng.
Động tác của hắn quá nhanh, quả thực không giống như là mới vừa đau đến chết đi sống lại.
Đậu Khấu khẽ thở dài. "A, Lôi Đằng..."
"Câm miệng!" Hắn quát nàng.
Lần sau thử lại? Đừng mơ tưởng!
Đường đường là Long Vương, há lại dễ dàng có thể bị đánh bại như vậy sao? !
Khoảng cách vui sướng chỉ còn cách có một sợi chỉ mỏng manh, sự đau đớn kinh khủng kia cũng không thể tiêu giảm dục vọng của hắn. Ham muốn thiêu đốt chỉ có tăng chứ không có giảm.
Là vì dục vọng bị đè nén suốt năm trăm năm trỗi dậy? Hay nguyên nhân thực sự là bởi vì hắn quá khao khát tiểu nữ nhân trong lồng ngực nên chỉ có đoạt lấy nàng thì mới có thể bù đắp được chỗ trống trong lòng?
Trước dục vọng đang sôi trào, hắn không thể nào phân biệt rõ.
Hắn đưa tay giật bỏ tấm chăn quấn quanh thân thể của nàng, khiến cho nàng một lần nữa lại trần truồng trước mắt hắn. Hai cơ thể, một ngăm đen, một trắng nõn đối lập mạnh mẽ kích thích giác quan vô cùng, nàng mắc cỡ quay đầu đi, nhắm chặt hai mắt, không dám nhìn nữa.
Thế nhưng trong bóng tối, giác quan lại trở nên nhạy cảm hơn.
Nàng run rẩy cảm nhận được hơi thở ấp áp, da thịt nóng bỏng cùng ngón tay thô ráp linh hoạt của hắn...
Trời ạ, ngón tay của hắn!
Đậu Khấu mở mắt, đôi môi hé mở nhưng không thể thốt ra bất kỳ thanh âm gì. Thân thể mềm mại của nàng, dưới bàn tay vuốt ve của hắn dần dần chuyển từ cứng nhắc sang thả lỏng.
Ngón tay hắn càn rỡ giữa hai chân thiếu nữ, đẩy cánh hoa ướt át ra, khéo léo xoa nắn hạch hoa nhậy cảm.
"Lôi, Lôi Đằng, đừng..." Nàng khàn giọng cầu khẩn, không tự chủ được, thở gấp không dứt.
Ngón tay thô ráp không ngừng hành hạ nàng, ngược lại, được voi đòi tiên, tiếp tục mơn trớn da thịt mềm mại, ngọt ngào, nhẹ nhàng xâm nhập vào bên trong cấm địa trơn chặt.
Lần này, không có đau đớn, chỉ có khoái cảm thuần túy.
Cảm xúc mãnh liệt theo ngón tay bá đạo của hắn xâm nhập vào trong cơ thể của nàng. Nàng run rẩy không dứt, thanh âm trong miệng cũng trở nên kiều mỵ, thân thể mềm nhũn không tự chủ được nép sát vào cơ thể hắn, theo tay hắn mà mở ra nghênh đón.
Toàn bộ tư thái mềm mại đáng yêu đều lọt vào trong đôi mắt nóng rực của hắn. Là hắn đang ảo giác, hay là hắn đang thực sự cảm nhận được niềm đam mê đang trào dâng của nàng?
Ngón tay bá đạo xâm lấn càng sâu, âm thanh rên rỉ hóa thành tiếng nấc khẽ. Nàng tâm hoảng ý loạn, muốn mở miệng cầu khẩn, nhưng không biết là muốn cầu khẩn hắn dừng tay, hay là cầu khẩn hắn càng xâm nhập sâu hơn, bá đạo hơn, cuồng dã hơn...
Không biết qua bao lâu, ngón tay lặn sâu bên trong nàng mới chậm chạp rút ra khỏi cấm địa mềm mại ngọt ngào như vô tận.
Rồi sau đó, vật nam tính cứng rắn của hắn thúc tới đoạt lấy nàng.
Cảm giác chặt khít, nóng bỏng cùng với trọng lượng cơ thể của hắn đưa nàng đến một cực hạn kỳ dị. Nàng không ngừng thở dốc, thậm chí hòa theo động tác nhịp nhàng của hắn, chuyển động cơ thể hướng đến nghênh đón từng chuyển động của hắn, khiến hắn xâm nhập càng sâu hơn.
Cử động ngây ngốc này đổi lấy một tiếng gầm nhẹ như loài thú của hắn.
Tần số kịch liệt giống như ngựa hoang mất đi khống chế, bước đi hỗn loạn mà vội vàng, Lôi Đằng hai mắt giống như bốc hỏa, vẻ mặt hung ác dã man, da thịt trên cần cổ căng thẳng, mồ hôi nhỏ giọt rơi xuống, cái vật căng cứng của hắn ở nơi mềm mại của nàng đang lúc ra vào, càng lúc càng khuấy động.
Khoái cảm triền miên vô tận theo mỗi lần hắn chạy nước rút khiến thân thể xinh xắn của nàng không tự chủ được đáp lại.
Hắn chưa bao giờ thỏa mãn đến thế. Cảm giác mà nàng mang lại từ trước đến giờ hắn chưa bao giờ biết đến. Thiếu nữ trong lòng hắn không giống với những nữ nhân trước đây đã cùng hắn chung đụng.
Hắn không cách nào phân biệt được đến tột cùng là bất đồng ở đâu, chỉ có thể tham lam đòi hỏi nhiều hơn. Thần trí hắn đắm chìm trong niềm hoan lạc đến tê dại, không còn hiểu được lý lẽ, cơ thể dần dần mất đi sự khống chế.
Cặp mắt đen sâu thăm thẳm càng lúc càng trở nên sáng hơn, giống như sẽ cháy bùng lên thành ngọn lửa.
Mỗi một va chạm mãnh liệt đều khiến Đậu Khấu neo chặt xuống giường. Nàng ôm chặt lấy nam nhân đang chạy nước rút không nghỉ, cảm giác được động tác của hắn càng lúc càng cuồng dã, chôn sâu ở trong cơ thể nàng, dục vọng càng lúc càng trở nên cứng rắn khổng lồ hơn.
Da thịt hắn dưới lòng bàn tay nàng cũng từ từ hiện lên sự biến hóa, trở nên lạnh dần rồi cứng lại. Từ tay chân của hắn hoa văn trơn nhẵn bắt đầu hiện lên, từ từ lan ra, thậm chí hiện đầy cả một bên mặt tuấn mỹ của hắn, rồi dần nổi lên.
Hoa văn lạnh như băng, cứng như đá này giống như lớp lớp vảy cá ôm trọn lấy mỗi tấc da thịt của hắn.
"Lôi Đằng, ngươi ..."
Tiếng gầm thét kinh người át đi thanh âm của nàng.
Hắn nhắm chặt hai mắt, chạy nước rút càng nhanh hơn, nhưng vẻ mặt dữ tợn kinh khủng. Mái tóc dài đen nhánh theo mỗi lần chạy nước rút bay ra trên không trung. Trong mái tóc đen vốn là cặp long giác đã biến mất, nhưng nay lại từ trong suốt dần dần hóa thành cặp sừng đen nhánh.
Thân thể cường tráng căng lên, vẩy mịn cùng Long Giác cũng càng lúc càng hiện rõ. Hắn gầm thét không ngừng, nhưng thanh âm kia không biểu lộ sự vui thích mà là đau đớn.
"Lôi Đằng!" Nàng kinh hoảng kêu to.
Hắn không có phản ứng, nhắm chặt mắt gầm thét, phảng phất như không nghe được thanh âm của nàng.
Có dạng biến hóa nào đó đang phát sinh trên người hắn. Mà bản năng cho nàng biết rằng cái loại biến hóa này khiến hắn vô cùng thống khổ, nhưng dường như hắn không có cách nào khống chế.
Đậu Khấu không chút nghĩ ngợi, dùng sức kéo cổ hắn xuống, dùng đôi môi hồng nhuận hôn lên cái miệng đang gầm thét của hắn, hy vọng xa vời có thể giảm bớt đau đớn của hắn.
Thân thể cường tráng thân bởi vì nụ hôn của nàng mà trở nên cứng ngắc. Tiếng gầm thét đáng sợ bởi vì nụ hôn của nàng mà tức thì dừng lại.
Nụ hôn của nàng giúp hắn tỉnh lại, hắn khép chặt mắt, dừng động tác chạy nước rút lại, bất động ngập sâu bên trong nàng. Song giác lần nữa biến mất, mà lớp vẩy cứng cũng hóa thành hoa văn, rồi sau đó từ từ biến mất.
Rốt cục, Lôi Đằng lần nữa mở mắt ra.
"Nữ nhân." Hắn thấp giọng gọi, khóe miệng mỉm cười máy móc.
Nàng thật ra cũng không rõ mình mới vừa ngăn trở cái gì, nhưng nụ cười của hắn khiến nàng cảm thấy mình giống như vừa nhận được bảo vật trân quý nhất trong trời đất.
Lôi Đằng ôm nàng vuốt ve, chống hai đầu gối lên giường, kiên quyết dùng vật đàn ông đang căng cứng của mình tiếp tục thời khắc ái ân tuyệt đẹp vừa bị gián đoạn. Ở tư thế này hắn có thể ở trong cơ thể nàng chạy nước rút càng sâu hơn.
Khoái cảm triền miên vô cùng vô tận, rốt cục cũng đến cực hạn, nàng ngân lên một tiếng kiều mị, toàn thân nóng đến nỗi cơ hồ muốn tan chảy.
Ngay cả khi nàng cơ hồ không thể chịu thêm được nữa, hắn vẫn tiếp tục vùi sâu trong nàng, rốt cục làm cho nàng ngây dại vì khoái cảm đạt tới cao trào. Mà vùi mặt trong hõm cổ của nàng, hắn cũng không kiềm chế được, bật ra những tiếng gầm nhẹ, theo lần chạy nước rút cuối cùng, trút dòng tinh khí nóng rực chảy xuôi vào nơi sâu kín của nàng...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro